Vay nóng Tinvay

Truyện:Cô Dâu Siêu Quậy - Chương 060

Cô Dâu Siêu Quậy
Trọn bộ 110 chương
Chương 060
Đâu sẽ là câu trả lời?
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Lazada


Hạnh Phúc? nó có thể hạnh phúc sao?

"Mình làm sao thế này, đây chẳng phải điều mình muốn sao, nhưng còn chị, chị Tiểu Mĩ HA HA kẻ sát nhân mà cũng có thể yêu sao.......... NựC CƯỜI không bao giờ LưU TIỂU VI MÀY KHÔNG SứNG ĐÁNG CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU"

Nó đau khổ tự chế giễu chính bản thân mình, tình yêu của nó............. nó phải vứt bỏ sao hắn yêu nó thì sao chứ.......... nó có thể hạnh phúc khi có một người đã hi sinh vì nó sao. KHÔNG THỂ nó không đủ tự tin đối diện..........

Hắn nụ cười mờ dần rồi tắt ngủm, hắn thật không thể hiểu được nó đang nghĩ gì? hắn đang nói lên tình cảm của mình nhưng dường như nó đang gặp một vấn đề còn to lớn hơn.

-Tiểu Vi à anh yêu em, hôm đó là Mỹ Lệ đề nghị anh hôn cô ta để chấm dứt môi quan hệ, anh và Mỹ Lệ đã không còn gì nữa. Hắn giải thích, hắn muốn tất cả phải rõ ràng và có thể yêu nó không phải dính vào rắc rồi nào cả.

Đáng lẽ ra hắn và nó đã làm đám cưới vào 20 ngày trước, nhưng việc nó bị ngất cộng thêm ba mẹ hắn phải sang mỹ để giải quyết rắc rối bên đó. Thế nên ngày cưới được dời lại.

Nhưng hắn đã quyết sẽ không để mất nó, không để mất đi tình yêu một lần nữa, không để mất đi người hắn yêu.......... . cố gắng lắm hắn mới có thể quên đi Tiểu Mỹ hắn không thể mất thêm nó nữa............. dù nó không yêu hắn THÌ HẮN CŨNG BẮT NÓ LÀ CỦA HẮN CHỈ LÀ CỦA HÀN PHONG NÀY THÔI.

-Yêu thì được gì hả, anh đi đi, tôi không thể............... tôi không sứng đáng tôi không thể.... . Nó hét lên nước mắt lưng chừng.

Hắn ngạc nhiên, hắn cảm nhận được nỗi đau rất lớn trong ánh mắt của nó. Chắc hẳn đã có một sự việc gì rất lớn rất khủng khiếp đã xảy ra.

-Tiểu Vi em..........

-Đi đi để tôi yên. Chưa để hắn nói hết câu nó đã hét lên, nước mắt rơi nhiều hơn.

Khi cảm thấy thất vọng về chính bả thân mình

Hãy cố gắng bình tĩnh để đưa ra quyết định đúng đắn

Nếu không sẽ phải hối hận suốt cả đời này.......

Hắn thấy nó khóc, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy bối rồi như vậy. Những giọt lệ rơi rơi nhiều hơn, giờ hắn mới để ý kĩ tới khuôn mặt của nó, tái nhợt đôi mắt đỏ hoe đây là dấu hiệu của một trận " khóc " đã đời luôn.

Hắn cứ ngập tràn một núi???????????????????, thật tình hắn chẳng hiểu được chuyện gì xảy ra. Càng ngày hắn càng thấy nó có quá nhiều bí mật và rất khó hiểu.

Từ tình cách đến quá khứ, ngay cả những hành động của nó....... . hắn chưa bao giờ lắm bắt được.

-Hãy khóc đi, tôi sẽ là bờ vai vững trãi nhất cho em. Hắn thở dài lại gần nó, nhẹ nhàng để đầu của nó dựa vào vai mình, hắn không nói gì thêm chỉ lặng yên đôi mắt nhìn vào khoảng không.

Như tìm thấy được sự an toàn, nó khóc thật lớn như xả hết mọi buồn phiền. Tâm trạng của nó không thể bình yên được, hắn đã làm một điều rất đúng phải để cho nó bình tĩnh lại đã. Bởi bây giờ nó đang bị chi phối bị nhiều thứ nên lời nói cũng không thể nói đúng những gì con tim mách bảo.

" Tôi sẽ không tin những gì em đã nói đâu, em hãy cứ khóc đi, khóc cho hết những gì bực bội. Tôi sẽ luôn là bờ vãi vững chắc để em dựa vào mỗi khi em cần, đừng nói những điều như vậy nữa nhé dù chỉ giả thôi nhưng cũng đừng nói những câu tàn nhẫn như vậy vì điều đó sẽ làm tôi đau em biết không đồ ngốc. Tôi thề sẽ không để em khóc chí ít là không phải rơi lệ vì tôi, thiên thần của anh, anh muốn hét lên cho cả thế giới này biết rằng: anh yêu em, yêu em rất nhiều. Phải làm sao khi một ngày tôi phải mất em chứ? chỉ nghĩ thôi tôi cũng không thể thở được, xin em đừng khiến tôi lâm phải tình cảnh đó, tôi chắc lúc đó mình sẽ rất hận mình và rất nhớ em. Phải làm sao khi một ngày em quay lưng với tôi? Chắc lúc đó tôi không còn là chính mình tôi không còn là Hàn Phong mạnh mẽ được nữa.... . xin em đừng khiến tôi trở lên như vậy......." Phải chăng hắn đang nói lên chính bản thân mình, nhưng đó chỉ là ý nghĩ.

Nếu hắn nói lên những lời đó

Liệu nó có thể tin

Liệu nó có thể hiểu

-Bao giờ em mới hiểu được tôi. Hắn thì thầm, đôi mắt đượm buồm, lo lắng nhìn về phía nó.

Hắn đang tự trách chính bản thân mình, hắn trách vì thấy nó đang đau khổ nhưng chỉ có thể là bờ vai, trách vì thấy nó khóc nhưng lại không thể lau nước mắt cho nó mà chỉ có thể đứng nhìn. Phải chăng hắn quá tệ? nhưng giờ bảo hắn phải làm sao đây.

" Xin lỗi vì đã để anh thấy được sự yếu đuối của em, nhưng hãy để cho em yếu đuối một lần và chỉ để mình anh thấy thôi. Em thật sự không sứng đáng được hạnh phúc. Làm sao em có thể vui vẻ ở bên anh khi chị đã hi sing vì em. Em không thể anh à, xin hãy hiểu cho em. Mất anh em sẽ đau khổ nhưng ở bên anh em cũng không thể hạnh phúc, vậy em thà chọn cách rời xa anh để sống mãi bên chị, em thà mất đi tình yêu để khỏi phải ray rứt. Em tệ tệ lắm anh à, hơn 4 năm em sống vui vẻ và không hề biết sự tồn tại của chị, em là đồ vong ân bội nghĩa là thứ rác rưởi. Em hận cái ngày đã cướp đi người chị của em, em hận cái đầu chết tiệt đã để em mất đi trí nhớ để rồi quên mất chị Tiểu Mỹ..." Nước mắt nó vẫn rơi, nó khóc vì sự thật quá phũ phàng. Nó vui khi biết hắn yêu nó, nhưng nếu cái tin này đến sớm hơn chắc hẳn nó đã tự ình hạnh phúc nhất thế giới. Nhưng giờ đã khác quá khứ quay lại nó không đủ tự tin để hạnh phúc bên hắn, nó không đủ mạnh mẽ để vượt qua cú shock để đón nhận tình yêu.

" Ông trời đang trừng phạt phạt em phải không chị............."

-Hừ 2 cái người này đang làm cái gì thế này, ta đã tạo điều kiện để làm hòa thế mà...... HÀN PHONG NGƯỜI ĐÃ LÀM GÌ CHỊ TA MÀ GIỜ CHỊ TA KHÓC THẾ KIA HẢ. Lam Anh nhìn màn hình máy tính hét lên động trời, khuôn mặt lộ khí sung thiên.

Ai đi ngang qua phòng bệnh này cả bác sĩ đến bệnh nhân đều phải ôm tim mà cầu trời khấn phật.

" Người mau đưa xe đến bệnh viện NHANH NGAY VÀ LẬP TứC" Lam Anh lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, khi nhận được tín hiệu đa nghe thì ngay lập tức hét lên trong điện thoại, cúp luôn không để cho người kia kịp ú ớ gì hết.

Lấy một cái váy da ôm sát người đôi bốt đen nốt. Lam Anh thay nhanh khoác thêm một cái áo gilê bên ngoài. Mái tóc cột cao để lộ ra cổ trắng ngần.

-Cô chủ. Một toán người mặc áo đen quì rạp xuống đất cung kính chào.

-Các ngươi làm thủ tục xuất viện đàng hoàng vào, mang hành lí của ta về biệt thự đi. Lam Anh khoang tay trước ngực lạnh lùng nói.

-Dạ. Đám người đồng thanh, ngay lập tức thực hiện mệnh lệnh.

Lam Anh bước ra khỏi phòng, ở ngoài một chiếc xe thể thao đã đợi sẵn. Nhếch môi Lam Anh bước vào khởi động xe phóng đi với vận tốc kinh hoàng hướng đến vùng ngoại ô của thành phố.

Tiếng gió như xé toạc theo vận tốc của chiếc xe, chủ nhân của chiếc xe này phải nói là rất thành thạo việc đua xe và có thể đạt được đến trình độ của những tay đua kiệt xuất. Danh tiếng của Bà Hoàng Mafia quả là không ngoa tài giỏi bí ẩn và xinh đẹp.

Trong thế giới đêm danh tiếng của Bà Hoàng Mafia chỉ cần nhắc đến ai cũng phải nể sợ. Dù ít tuổi nhưng Lam Anh không hề nể nang đến các đàn anh đàn chị, dùng thực lực để thống lĩnh dùng sự liều mạng mang tên tuổi của mình vươn xa đến ngôi vị Bà Hoàng Mafia như ngày hôm nay. Lam Anh quen nó lúc 2 năm trước, cô đã từng đua xe với nó và đã thua từ đó cô nhận nó là chị. Khi biết nó cũng chính là Lina Princess cô càng tôn trọng nó hơn và đến giờ lòng kính trọng đó vẫn không thay đổi.

-Chị, yêu làm gì? nó chỉ làm ình đau thôi, em sẽ giúp chị giải thoát ra khỏi cái tình cảm chết tiệt đấy. Lam Anh nói nhẹ, cô đã hạ quyết tâm, cô không thể chứng kiến cảnh người chị mà cô tôn trọng khổ vì tình như thế được.

" kít.... . kít.... . kít" chiếc xe dừng lại tại một ngôi biệt thự ở vùng ngoại ô, sóng biển vỗ đều đều.

Lam Anh bước xuống xe, ngay lập tức:

-Cô chủ. Những tên vệ sĩ đang canh xung quanh ngôi nhà lập tức quì rạp cúi chào.

-Mở cửa. Lam Anh lạnh lùng, cung cách này đã quá quen thuộc với cô.

-Dạ. Một lần nữa đám vệ sĩ đồng thanh, nhanh chóng mở cửa cho chủ nhân và tiếp tục công việc canh gác.

Đi nhanh vào căn nhà, Lam Anh đi ngay lên căn phòng " đang chứa " chị của cô và cái tên " đang ghét" đã làm chị của Lam Anh này khóc.

Cái đầu tinh quái cô nảy ra một ý kiến. Mỉm cười đểu, Lam Anh ngay lập tức thực hiện kế hoạch.

" Ha Ha đã đến lúc đích thân Lam Anh này ra tay rồi.......... ."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-110)