Vay nóng Homecredit

Truyện:Hôn Trộm 55 Lần - Chương 094

Hôn Trộm 55 Lần
Trọn bộ 100 chương
Chương 094
Về sau (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

Siêu sale Shopee


Hứa Gia Mộc không có hé răng, đầu tiên là bất động thanh sắc rút ra ngón tay của chính mình bị cửa xe kẹp ra, sau đó liền thản nhiên đưa chìa khóa xe cho người giữ cửa: "Phiền toái giúp tôi đỗ xe, cám ơn."

Đợi cho người giữ cửa tiếp nhận cái chìa khóa, Hứa Gia Mộc liền xoay người đi vào khách sạn lớn Bắc Kinh.

Hứa Gia Mộc đứng ở trong thang máy, sắc mặt bình thản nhìn chằm chằm phía trước, tay phải hoàn hảo lại yên lặng vuốt ve lên những ngón tay của bàn tay còn lại, bên trong che kín một phần tụ huyết thâm màu tím, vừa đụng liền đau đớn, nhưng mà, đau này đó, cũng không đau bằng một phần vạn đau đớn trong lòng anh.

Rõ ràng hạ quyết định quyết tâm muốn quên đi, muốn từ bỏ tất cả các thói quen trong cuộc sống có liên quan tới cô, nhưng mà lúc vừa nhìn thấy cô, vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm cô đến nhập thần, nhưng mà, cũng chỉ còn lại nhìn chằm chằm cô đến nhập thần, anh hiện tại ngay cả tư cách đơn giản lên tiếng gọi cô cũng không có. Một ngày nào đó, anh cũng sẽ đem thói quen bản thân nhìn chằm chằm cô đến nhập thần này, cũng bỏ.

-

Hứa Gia Mộc ở tiệc tối, biểu hiện chỉ có phong độ, nho nhã lễ độ, vô luận là người quen biết hay là người không quen, chỉ cần có người đến gần anh, anh đều mỉm cười, thập phần có kiên nhẫn hàn huyên một trận, biểu hiện vô cùng hoàn mỹ đến không chê vào đâu được.

Xác thực có không ít thiên kim tiểu thư chủ động nói chuyện phiếm với anh, trong đó còn có một hai cô gái trẻ tuổi, vẫn luôn đặt lực chú ý ở trên người của anh, lúc còn trên yến hội còn chế tạo cơ hội, vô tình gặp vài lần với anh.

Lúc trước kia, Hứa Gia Mộc là không thế nào không để ý tới những cô gái đó, nhưng mà đêm nay, lúc những cô gái kia đánh tiếng chào hỏi với anh, anh cũng chỉ có phong thái thân sĩ phong độ mỉm cười lại với những cô gái đó, hoặc là chạm cốc uống một hơi cạn sạch.

Lúc yến hội tiến hành được một nửa, Hứa Gia Mộc yên lặng đi ra ban công, châm một điếu thuốc, lúc hút được một nửa, cửa thủy tinh phía sau bị người mạnh đẩy ra, có người đi đến.

Hứa Gia Mộc theo bản năng quay đầu nhìn một chút, thấy là một người người phụ nữ trẻ tuổi.

Cô gái đó nhìn thấy ở ban công có người, hơi sửng sốt một chút, sau đó liền xin lỗi cười cười: "Ngượng ngùng, tôi không biết nơi này có người."

Hứa Gia Mộc không hé răng, chỉ là dụi tắt điêu thuốc trong tay, đi về phía yến đại sảnh yến hội, tặng lại nơi hít thở không khí ở ban công cho cô gái.

Lúc Hứa Gia Mộc vươn tay mở cửa, cô gái kia đột nhiên theo dõi ngón tay anh hô nhỏ một tiếng: "Tiên sinh, thoạt nhìn tay anh giống như rất nghiêm trọng, có cần đổ thuốc hay không?"

Hứa Gia Mộc liếc mắt nhìn ngón tay bị cửa xe kẹp sưng lên của mình một cái, mặt mày bình tĩnh quay đầu, liếc mắt nhìn cô gái kia một cái, nhìn về phía cô gái gật đầu một cái, tỏ vẻ cảm tạ quan tâm, liền mở cửa ra.

Cô gái kia từ trong túi sách bản thân mang theo, lấy ra một lọ thuốc mỡ, đưa tới: "Thuốc mỡ này làm giảm vết sưng là còn dùng được, tặng cho anh đó."

Hứa Gia Mộc không có đi tiếp, lại lần nữa ngẩng đầu, cố ý lưu ý liếc mắt cô gái kia một cái, diện mạo không tính có nhiều xinh đẹp, cho dù là hóa trang, vẫn là có vẻ có chút không chớp mắt bình thường.

Cô gái kia bị Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, có thể là do ý thức được vừa nãy bản thân quá mức nhiệt tình, vì thế liền xấu hổ cười cười, thấp giọng giải thích: "Ngượng ngùng, tôi là bác sĩ, thấy có người bị thương, liền có phản ứng nhưu vậy."

Nói xong, cô gái kia liền thu hồi lại giơ lọ thuốc mỡ vừa đưa lên trước mặt Hứa Gia Mộc.

*****

Lucs cô gái chuẩn bị để lọ thuốc mỡ vào trong túi sách, Hứa Gia Mộc đột nhiên mở miệng, hỏi một câu: "Cô tên là gì?"

"Tôi sao?" Cô gái ngẩng đầu lên, nở nụ cười nhìn về phía Hứa Gia Mộc: "Tư tư, tôi gọi là Dương Tư Tư."

Tư Tư...... tinh thần Hứa Gia Mộc hơi hoảng hốt một chút, liền thốt ra một câu hỏi: "Tương Tư Tư sao?"

"Uh, tưởng niệm tư." Cô gái tựa hồ rất yêu cười, chưa nói một câu, liền lộ ra một loạt răng lanh chỉnh tề, sau đó cô lại một lần nữa đưa lọ thuốc mỡ đến trước mặt Hứa Gia Mộc: "Thuốc mỡ này, anh vẫn nên cầm đi, dung tốt lắm, bằng không ngày mai tay của anh sẽ sưng lớn hơn, có thể không viết lách được."

Hứa Gia Mộc trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn là vươn tay nhận lấy, âm thanh nhẹ nhàng nói một câu: "Cám ơn."

Sau đó, Hứa Gia Mộc không có trở lại phòng khách của yến hội, mà đứng ở ban công hàn huyên hồi lâu với Dương Tư Tư, Dương Tư Tư tính tình thực hoạt bát, có vài phần giống Hứa Gia Mộc, lúc nói chuyện, thích hoa chân múa tay vui sướng, Hứa Gia Mộc tựa vào hành lang ở ban công, lẳng lặng nghe cô nói.

Anh dựa theo những gì cô miêu tả biết được, cô không phải con cái gia đình giàu có, cô sinh ra ở một trấn nhỏ ở Hà Bắc, thi đậu khoa ý trường học, sau khi tốt nghiệp làm bác sĩ của một bệnh viện ở Bắc Kinh, một tháng tiền lương không đến tám ngàn đồng, đêm nay cô sở dĩ có thể đi vào yến hội này, là bị một bạn tốt của mình mang vào.

Cuối cùng lúc yến hội kết thúc, Hứa Gia Mộc tự mình đưa Dương Tư Tư trở về nhà, cô thuê một phòng nhỏ ở ngoại thành Bắc Kinh.

Lúc Dương Tư Tư xuống xe, hai người còn để lại phương thức liên hệ.

Từ sau khi từ biệt ở bữa tiệc, Hứa Gia Mộc và Dương Tư Tư cũng không gặp mặt, hai người chỉ liên hệ qua tin nhắn điện thoại

Lúc Hứa Gia Mộc lục thông tin trong danh bạ, lưu số điện thoại của Dương Tư Tư thành "Tư tư", mặc kệ anh đang làm cái gì, chỉ cần "Tư tư" gửi tin nhắn đến cho anh, anh đều trả lời lại, cho dù là đang họp hoặc là đang tiếp khách, cũng không ngoại lệ.

Hứa Gia Mộc và Dương Tư Tư thật sự bắt đầu tiếp xúc, là vào ngày sinh nhật của Dương Tư Tư, cô mời vài người bạn bè đi ăn cơm, cũng gọi anh.

Một đêm kia, Dương Tư Tư uống say, Hứa Gia Mộc hỏi cô cụ thể nơi ở, cô mơ hồ không đáp rõ được, cuối cùng Hứa Gia Mộc thuê một gian phòng ở một khách sạn gần đó, lúc anh làm thủ tục, điền là thông tin của Dương Tư Tư, anh từ trong túi sách của cô, lấy ra thẻ chứng minh của Dương Tư Tư, đưa cho nhân viên lễ tân, làm xong thủ tục, lúc Hứa Gia Mộc cầm bút, ký tên, lại ký thành "Tống Tương Tư".

Hứa Gia Mộc ngòi bút cứng lại một chút, qua khoảng mười giây, anh gạch đi cái tên kia, ở bên cạnh đó, một lần nữa tinh tế viết xuống ba chữ "Dương Tư Tư".

Hứa Gia Mộc đưa Dương Tư Tư vào phòng khách sạn, trở về Cẩm Tú viên.

Sauk hi anh tắm xong nằm trên giường, lại là một đêm mất ngủ.

Rõ ràng tự nói với bản thân muốn có một cuộc sống mới, nhưng mà...... Tiếp xúc nhiều cô gái như vậy, vì sao cố tình chọn một cô gái tên "Tư tư" có liên hệ.

Mỗi ngày anh đều nhắn tin với "Tư tư", anh mở miệng kêu Dương Tư Tư là "Tư Tư", nhưng mà, tin nhắn này của anh, tên trong miệng của anh, rốt cuộc là gọi ai, kêu cho ai nghe?

*****

Ngày hôm sau, Hứa Gia Mộc nhận được điện thoại củaDương Tư Tư, cô nói là muốn bày tỏ cảm tạ anh, mời anh ăn cơm trưa.

Hứa Gia Mộc biết, e là Dương Tư Tưcó ý tứ với mình, mới có thể vẫn tìm lấy cớ đến gần mình như vậy.

Hứa Gia Mộc không bài xích Dương Tư Tư đến gần như vậy, thậm chí anh thật sự rất cố gắng để cho mình có thể cùng Dương Tư Tư chung sống hòa hợp, sau đó kết hôn, sinh con, sau đó... Cứ như vậy bình bình bên nhau cả đời.

Cuối cùng Hứa Gia Mộc vẫn đồng ý cùngDương Tư Tư ăn cơm trưa.

Sau khi ăn bữa cơm trưa xong, mặc dù hai người không có xưng hô, nhưng mà quan hệ lại danh chánh ngôn thuận một chút.

Dương Tư Tư và Hứa Gia Mộc trên thực tế cơ hội tiếp xúc càng ngày càng nhiều, Hứa Gia Mộc đối với cô rất tốt, giống như những chàng trai khác, mang theo cô đi dạo phố, mua cho côquần áovà túi yêu thích, Chủ nhật chở cô đi chơi, thậm chí lúc anh làm thêm, anh cũng sẽ cho phép cô tới trong phòng làm việc anh, có lúc anh bận rộn tương đối trễ, thấy Dương Tư Tư vùi ở trên ghế sa lon ngủ, anh còn đắp mền cho cô, đến lúcDương Tư Tư cũng nói muốn anh cai thuốc, cuối cùng anh không thể từ bỏ, nhưng mà ở trước mặt cô, không có hút thuốc.

Nói tóm lại, những việc anh làm thật sự không thể bắt bẻ.

Không biết có phải do tâm lặng như nước lặng, gần đây Hứa Gia Mộc cảm nhận mùi vị bình thản, ngay cả chính anh, có lúc cũng có một loại hoảng hốt, có phải thật sự mình có thể từ bỏ Tống Tương Tư?

Vào một ngày Chủ nhật, Hứa Gia Mộc mang theo Dương Tư Tư đi ra ngoại thành đếnsuối nước nóng.

Hứa Gia Mộc mở ra hai gian phòng, đến suối nước nóng xong trở về, là mười giờ tối, Dương Tư Tư tắm rồi, mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, chạy đến phòng của anh tìm anh cùng nhau xem phim.

Hứa Gia Mộc không có từ chối.

Thật ra thì đều là nam nữ trưởng thành, hành động này của Dương Tư Tư, rốt cuộc ám chỉ cái gì, Hứa Gia Mộc không phải là không hiểu.

Dương Tư Tư chọn bộ phim kim, bên trong vừa vặn thì có một cảnh nóng.

Có thể bởi vì Hứa Gia Mộc quá lạnh nhạt, không có nửa điểm chủ động, Dương Tư Tư ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, chủ động, cô không chớp mắt nhìn chằm chằm TV, tay lại sờ tay của anh.

Lúc đầu ngón tayDương Tư Tư chạm được Hứa Gia Mộc một giây đồng hồ, Hứa Gia Mộc theo bản năng rút tay ra.

Phản ứng Hứa Gia Mộc rất mãnh liệt, từ chối rõ ràng, khiến một cô gái chủ động lúng túng mà lại khó chịu.

Không khí bên trong phòng, trong nháy mắt trở nên có chút đông lại.

Đáy mắt Dương Tư Tưcũng hơi ướt nước mắt, thậm chí còn mang theo một chút hoảng hốt và luống cuống.

Cô thừa nhận cô thích người đàn ông này, cô cũng biết cô không xứng với người đàn ông này, nhưng mà lúc người đàn ông này chủ động hỏi cô gọi cái gì, cho côcách thức liên lạc, cô thừa nhận những lần sau đều là cô chủ động, nhưng mà anh cũng không có cự tuyệt...

Bọn họ biết nhau cũng gần một tháng, anh chưa từng chạm qua cô, thỉnh thoảng qua đường, anh sợ cô bị xe đụng, cũng không chịu nắm tay của cô, nhiều nhất là cách áo quần, kéo cánh tay của cô.

Hứa Gia Mộc không có nhìn đếnDương Tư Tư bên cạnh, cũng biết lúc này sắc mặt cô khẳng định rất khó nhìn, anh đang suy nghĩ mình muốn mở miệng nói những gì với cô, điện thoại di động của anh bất chợt vang lên, phá vỡ không khí áp lực trong phòng, Hứa Gia Mộc thư giãn, vội vàng tìm điện thoại di động, nhận nghe.

Điện thoại là La tổng gọi đến, nói vấn đề liên quan đến buổi quay quảng cáo.

Dương Tư Tưthấy Hứa Gia Mộc nghe điện thoại, liền tắt TV.

*****

Hứa Gia Mộc an vị ở bên cạnh cô nghe điện thoại, nói đều là một chút chuyện công tác, anh lại không có chút nào ý tứ kiêng kị.

Giọng nói của anh trầm thấp bình thản, rất dễ nghe, để cho cô cảm thấy giống như là đang nghe một bài hát bùi tai.

Dương Tư Tư không kìm hãm được liền quay đầu nhìn về người đang nghe điện thoại, dáng dấp rất anh tuấn, cho dù đến bây giờ, cô cũng cảm giác mình cùng với anh, có phải một giấc mộng không.

Thật ra thì đáy lòng cô rõ ràng, rất có thể người đàn ông này, đối với mình không có ý tứ, nếu không anh ngay cả đụng đều không đụng mình một cái, nhưng mà cô thích anh, cô sẵn sàng chờ anh tiếp nhận.

Hứa Gia Mộc cúp điện thoại, Dương Tư Tưxem như vừa rồi không xảy ra chuyện gì, cười híp mắt nhìn anh hỏi: "Anh đầu tư mỹ phẩm, người đại diện là Tống Tương Tư?"

Nhắc tới cái tên này, đáy lòng Hứa Gia Mộc còn hung hăng run lên, nhưng từ vẻ mặt lại không nhìn ra bất kỳ sơ hở, bình tĩnh trôi chảy, anh nhẹ nhàng gật đầu một cái "Ừ" một tiếng.

"Em rấ thích cô ấy, đợi đến lúc cô ấy quay quảng cáo, anh có thể mang em đi xem không? Trước kia lên đại học, em có ước mơ muốn gặp cô ấy, có thể cùng cô ấy chụp ảnh."

Hứa Gia Mộc không nói gì, đây là lần đầu tiên anh biết Dương Tư Tưtới nay, lần đầu tiên cô chủ động kể ra rồicầu xin anh như vậy, anh cũng không thẳng thắn đồng ý,

"Đó là ước mơ của em, mặc dù bây giờ cô ấy vắng bóng 3 năm, nhưng mà, anh không biết, nhiều nữ minh tinh như vậy, em vẫn thích cô ấy nhất, cho nên mang em đi xem có được không?" Trong giọng nóiDương Tư Tưcòn làm nũng.

Hứa Gia Mộc cúi thấp đầu xuống, trầm mặc một lúc lâu, mới mở miệng, nói: "Được."

-

Hứa Gia Mộc thật sự mang theo Dương Tư Tư đi xem, chẳng quaanhchỉ dẫn Dương Tư Tư vào phòng chụp ảnh, hướng về phía đạo diễnphụ trách chụp hình nói nhỏ mấy câu, sau đó ý bảo Dương Tư Tư đi theo đạo diễn, mình liền tìm lấy cớ, rời đi phòng chụp ảnh.

Lúc anh đi vào, liền thấy được Tống Tương Tư, cô được vài người thợ trang điểm vây quanh đang trang điểm, lúc nhìn thấy anh, chẳng qua là nhẹ nhàng nâng lên mí mắt nhìn một cái, sau đó cứ tiếp tục nhìn kính trang điểm trước mặt.

Tống Tương Tư hóa trang xong, đạo diễn liền mang theo Dương Tư Tư đi tìm Tống Tương Tư: "Tương tư, đây là người anh Hứa dẫn đến, nói là người hâm mộ phim của cô, muốn chụp ảnh ký tên với cô."

Tống Tương Tư đối với cô gái có tướng mạo thường thường, có chút ấn tượng, bởi vì cô ở Bắc Kinh gặp qua hình ảnh mấy lần cô cùng với Hứa Gia Mộc.

Chẳng qua cũng là xa xa nhìn thấy.

Tống Tương Tư nhìn chằm chằm Dương Tư Tư cẩn thận một lát, đúng lúc đạo diễn cho là Tống Tương Tư sẽ từ chối, cô cong môi đỏ mọng cười cười, liền ý bảo người chụp hình, sau đó ký tên choDương Tư Tư.

Dương Tư Tư ngược lại không có nhanh chóng rời đi phòng chụp ảnh, mà là khoảng cách gần nhìn chằm chằm Tống Tương Tư quay quảng cáo.

Hứa Gia Mộc ở bên ngoài rút vài điếu thuốc, thấy Dương Tư Tư thủy chung không có ra ngoài, liền lại quay trở lại phòng chụp ảnh.

Đi vào, Hứa Gia Mộc liền thấy Tống Tương Tư mỉm cười một tiếng, bước chân anh không nhịn được dừng lại, nhìn chằm chằm cô.

Thật ra thì quay đã rất đẹp, nhưng mà đạo diễn có thể cảm thấy Tống Tương Tư có thể phát huy tốt hơn, ý bảo nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa nữa quay lại, Tống Tương Tư dặm lại lớp trang điểm, còn liếc mắt thấy Hứa Gia Mộc bên này, vừa vặn thấy anh mở nắp chai nước suối, đưa cho Dương Tư Tư uống.

*****

Dương Tư Tư uống có chút vội, khiến nước theo cánh môi cô, rơi vào quần áo của cô.

Hứa Gia Mộc đứng ở bên người cô, hoàn toàn không có bởi vì hành động không ưu nhã và cấp bách mà xuất hiện nửa điểm chán ghét trên mặt, ngược lại anh còn lấy ra khăn giấy trong túi rồi từ từ xoa xoa nước trên mặt choDương Tư Tư, thuận thế còn lau nước trên quần áo.

Dương Tư Tư ôm chai nước suối, giống như ngượng ngùng, hướng về phía Hứa Gia Mộc cắn môi cười một cái, sau đó vươn tay, giống như là muốn nhận lấy khăn giấy trong tay Hứa Gia Mộc, trong miệng còn nói một câu nói.

Bởi vì cách quá xa, Tống Tương Tư hoàn toàn không nghe được, sau đó ngay sau đó cô liền thấy Hứa Gia Mộc hướng về phía Dương Tư Tư lắc đầu một cái, xoay người đi tới thùng rác bên cạnh, đem vật cầm trong tay ném vào.

Nghĩ đến, cô gái tên làDương Tư Tư muốn mình ném đồ đi.

Trong một năm gần đây Hứa Gia Mộc phát triển rất tốt, rất nhiều người tin tức sẽ thỉnh thoảng đăng động tĩnh của anh, thật ra thì Tống Tương Tư rất cố ý để cho mình không chú ý Hứa Gia Mộc, nhưng mà sau khi trở về nước, không biết có phải do cùng anh tiếp xúc vài lần, mặc dù rất khắc chế mình, nhưng khắc chế lại khắc chế, cuối cùng vẫn không thể ngăn sự xúc động, cuối cùngtìm hiểu tin tức của anh, trên tin tức, Tống Tương Tư biết, Hứa Gia Mộc đối với cô gái gọi làDương Tư Tư rất tốt, tốt đến mức nào, lúc ấy cô còn nghĩ, có lẽ là tin tức giả, nhưng mà hôm nay vừa thấy, cô mới biết, tin tức không giả, Hứa Gia Mộc đối với Dương Tư Tư tốt, vượt xa cô tưởng tượng.

Sau khi Tống Tương Tư hóa trang xong, vẫn đứng ở trên chỗ quay quảng cáo, cũng không nhìn chỗ Hứa Gia Mộc vàDương Tư Tư.

Đang trong thời gian quay quảng cáo, Tống Tương Tư cần đứng ở một trên sân khấu cao quay quảng cáo, cô đi đôi giày cao gót 16cm, mấy năm này sinh Tiểu Hồng đậu, cô đã từng dễ dàng có thể đứng trên cao, bây giờ ngược lại có vẻ có chút cố hết sức, nhất là lúc đi lên sân khấu cao, bước chân Tống Tương Tư có chút không yên, suýt nữa từ trên bậc thang té xuống, cũng may trợ lý cùng nhân viên làm việc một bên tay mắt lanh lẹ vươn tay, đỡ cô.

Hứa Gia Mộc ngồi ở cách đó không xa phụng bồi Dương Tư Tưxem quay quảng cáo, đang nhìn thấy thân thể Tống Tương Tư nghiêng lệch nháy mắt kia, người liền từ chỗ ngồi đứng lên, theo bản năng dời đi ghế của người khác, sau đó liền thấy có người đỡ Tống Tương Tư, động tác của anh mới dừng lại ở chỗ cũ.

"Gia Mộc, thế nào?" Gương mặt Dương Tư Tư kinh ngạc quay đầu, hỏi.

Hứa Gia Mộc lắc đầu một cái, lạnh nhạt ngồi trở lại chỗ ngồi.

"Thật nguy hiểm..." Dương Tư Tư vì nguy hiểm vừa rồi mà thở một hơi, sau đó cầm hình mình và Tống Tương Tư chụp ảnh chung giơ lên trước mặt Hứa Gia Mộc, nói tiếp: "Gia Mộc, anh xem, em rốt cuộc đã được chụp ảnh chung với nữ minh tinh nổi tiếng như ý nguyện, cô thật sự xinh đẹp..."

Hứa Gia Mộc nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, chẳng qua là nhìn lướt qua màn hình điện thoại di động của Dương Tư Tư, tầm mắt liền lại chuyển đếuảtrên người Tống Tương Tư cách đó không xa bị người vây quanh, giống như mọi người đang kiểm tra cô có bị thương chỗ nào không, cho đến khi cô khoát khoát tay, lần nữa đi lên sân khấu cao, lúc này mọi người mới tản ra, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng tiếp tục quay quảng cáo.

*****

"Tính toán, cô đều đã ba mươi tuổi rồi, so với tôi lớn hơn 5 tuổi, nhưng mà làn da bảo dưỡng so với tôi tốt hơn nhiều, hơn nữa cô xem ảnh chụp, tôi có vẻ còn lớn tuổi hơn cô......"

Hứa Gia Mộc đối mặt với lời nói thầm của Dương Tư Tư, chỉ là nghiêng đầu nhìn về phía cô nở nụ cười một chút: "Tôi đi toilet, em ở chỗ này chờ anh."

Dương Tư Tư nhu thuận gật gật đầu.

Hứa Gia Mộc không nói cái gì nữa, chậm rãi đứng lên, thuận thế còn nhìn thoáng qua đứng ở trên đài cao, dựa theo chỉ thị của nhiếp ảnh gia, Tống Tương Tư làm ra các loại biểu tình cùng động tác, sau đó liền xoay người, đi ra khỏi nơi chụp ảnh.

-

Cuối cùng Tống Tương Tư cũng chụp ảnh xong một tủ đồ, tháo xuống đồ trang sức, đi toilet rửa mặt.

Hai bên phòng chụp ảnh đều có toilet, Tống Tương Tư theo thói quen đi sang bên phải, nhưng mà vừa đi một nửa đường, cô liền thấy Hứa Gia Mộc đứng ở cửa toilet hút thuốc.

Bước chân của Tống Tương Tư dừng một chút, lúc đang do dự có nên xoay người đi toilet ở bên trái hay không, Hứa Gia Mộc đang hút thuốc giống như là đã nhận ra cái gì, dụi tàn thuốc, quay đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn mặt của cô.

Tống Tương Tư theo bản năng nắm chặt lọ sữa rửa mặt trong tay một chút, sau đó liền nhắm mắt lại, khi đã định thần lại liền không nhanh không chậm bước chân đi về phía trước, lúc bước qua Hứa Gia Mộc, Tống Tương Tư có thể tinh tường cảm giác được ánh mắt người đàn ông đang dừng ở trên sườn mặt của cô, ngay tại lúc cô nghĩ anh sẽ mở miệng gọi cô lại, người đàn ông lại đột nhiên quay đầu đi, cầm tàn thuốc trong tay, dụi vào gạt tàn thuốc.

Tống Tương Tư rửa mặt xong, vừa đi đến cửa toilet, chợt nghe thấy âm thanh khách khí trầm thấp của Hứa Gia Mộc: "Uh, anh lập tức quay lại...... Em ở cửa phòng chụp ảnh chờ anh là tốt rồi...... Uh......"

Sau đó Hứa Gia Mộc liền treo điện thoại, cách khoảng nửa phút, Tống Tương Tư nghe thấy âm thanh bước chân của Hứa Gia Mộc càng lúc càng xa.

Tống Tương Tư đợi đến khi không nghe thấy bước chân của Hứa Gia Mộc, cô mới từ trong phòng rửa tay đi ra, tầm mắt không tự chủ được liền dừng ở nơi mà Hứa Gia Mộc vừa đứng, bên trong cái gạt tàn thuốc, tàn thuốc tạo thành núi nhỏ, đều là cùng nhãn hiệu...... Cho nên...... Đây đều là Hứa Gia Mộc vừa mới đứng ở chỗ này hút?

Cô vẫn luôn biết Hứa Gia Mộc hút thuốc lá, nhưng mà anh không có nghiện thuốc lá, chỉ khi tâm tình không tốt, mới hút mấy điếu.

Ở trong trí nhớ của cô, lúc Hứa Gia Mộc hút thuốc vô cùng mạnh mẽ, chỉ là đoạn thời gian Kiều An Hảo bị bạo gièm pha cùng với việc mẹ của anh bị đưa vào cục công an.

Nhưng mà thời gian tối tăm kia, cũng không có hút nhiều như hôm nay.

Hôm nay trong lòng anh có chuyện gì không vui sao?

"Chị Tương Tư, chị đứng ngây người ở trong này làm gì? Mọi người đều đang đợi chị!"

Trợ lý đợi Tống Tương Tư nửa ngày, không thấy cô trở về, vội vã chạy tới tìm kiếm.

Tống Tương Tư vội vàng kéo tầm mắt từ trên gạt tàn thuốc trở về, không để ý tới lời nói của trợ lý, trực tiếp cầm sữa rửa mặt trong tay đưa cho cô ta, sau đó liền mại bước chân, đi trở về phòng chụp ảnh.

-

Buổi tối, Hứa Gia Mộc thân là nhà đầu tư quảng cáo lần này, mời nhân viên hôm nay làm việc ăn cơm tối.

Phòng ăn rất lớn, bên trong trưng bày mấy chục bàn tròn để mọi người ngồi xuống.

Khoảng cách giữa Tống Tương Tư và Hứa Gia Mộc thật sự xa.

Đạo diễn có thể là biết một ít tin tức của Hứa Gia Mộc, hôm nay lại thấy anh dẫn theo Dương Tư Tư đến đoàn làm phim, hoàn toàn coi Dương Tư Tư là bạn gái của Hứa Gia Mộc, cho nên thập phần khách khí với cô ta, ở trên bàn cơm, cũng có một đoạn có người hỏi một ít vấn đề về Dương Tư Tư và Hứa Gia Mộc.

*****

Đương nhiên, lúc hỏi một ít vấn đề đó, khẳng định còn kính rượu Dương Tư Tư.

Dương Tư Tư chưa từng gặp qua loại trường hợp như thế này, có chút khẩn trương, mỗi lần bị người hỏi, đều là theo bản năng liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc một cái, sau đó ấp úng đáp một câu, ngốc hồ hồ liền bưng chén rượu, cùng người chạm cốc uống một hơi cạn sạch.

Hứa Gia Mộc như là nhìn ra co quắp cùng bất an của cô, nói một câu: "Các người đừng đùa cô ấy, cô ấy không dùng để đùa."

Tuy rằng ngữ điệu của Hứa Gia Mộc rất lãnh đạm, nhưng mà ở trong mắt của người bên ngoài, lại mang theo một cỗ hương vị che chở.

Sau đó Hứa Gia Mộc liền bưng cốc rượu trước mặt Dương Tư Tư đến trước mặt của mình, kêu người phục vụ đổi cho Dương Tư Tư một ly nước trái cây, rồi gắp cho cô một ít đồ ăn.

Mọi người thấy một màn hình ảnh như vậy, đều mang theo vài phần tự hiểu cười cười.

Tống Tương Tư cũng cười, chẳng qua, sau đó, lúc mọi người kính rượu cô, cũng không tìm cớ để từ chối, mà rõ ràng lưu loát uống một hơi cạn sạch.

Hứa Gia Mộc nói rất ít, uống rượu cũng không nhiều, tầm mắt thỉnh thoảng phiêu hướng chỗ Tống Tương Tư liếc mắt một cái, thấy cô không cự tuyệt bất cứ ai một ly rồi tiếp một ly, nhịn không được cau mi lại.

"Gia Mộc...... tửu lượng của Tống Tương Tư rất tốt nha." Dương Tư Tư cũng chú ý tới Tống Tương Tư, tiến đến bên tai Hứa Gia Mộc, nhẹ giọng nói thầm một câu.

Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn về phía Dương Tư Tư một chút, sau đó liền gắp một đạo đồ ăn, phóng tới trong bát của Dương Tư Tư.

"Gia Mộc, chẳng lẽ anh quên sao? Em ghét ăn nhất chính là nấm." Dương Tư Tư cầm chiếc đũa, gắp đồ ăn mà Hứa Gia Mộc vừa đưa, trở lại bát của anh.

Hứa Gia Mộc trố mắt một chút, một bộ tính khí tốt cầm chiếc đũa, một lần nữa gắp một khối thịt bò cho Dương Tư Tư.

Lúc này mặt mày Dương Tư Tư mới loan loan hướng về phía Hứa Gia Mộc cười cười, cúi đầu ăn.

Hứa Gia Mộc quay đầu lại, nhìn chằm chằm miếng nấm trong bát mình một lát, sau đó cầm chiếc đũa xốc lên, đặt ở miệng chậm rãi ăn.

Là Tống Tương Tư thích ăn nấm.

Bắc Kinh có một cửa hàng chuyên làm một loại thực phẩm rất nổi tiếng, chính là lẩu lấm, đó là Tống Tương Tư yêu nhất, lúc trước lần đầu tiên anh mang Dương Tư Tư đến ăn cơm, chính là đi nơi đó, cũng là lúc đó anh biết Dương Tư Tư không thích ăn nấm, khi anh và Dương Tư Tư cùng một chỗ, kỳ thật cũng rất chú ý, không để đụng tới nấm, nhưng mà đêm nay...... Một bàn đồ ăn, 80% lại đều có liên quan tới nấm.

-

Bộ dạng Tống Tương Tư xinh đẹp, Dương Tư Tư lại bị Hứa Gia Mộc bảo hộ như vậy, người khác cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp để Tống Tương Tư uống rượu.

Cho dù tửu lượng của Tống Tương Tư tốt, nhưng mà lại một ly tiếp một ly uống vào như vậy, cô cũng sẽ không chịu nổi, rõ ràng sau đó, động tác nuốt rượu, đều có vẻ có chút đình trệ.

Thoạt nhìn vẻ mặt Hứa Gia Mộc bình tĩnh vô lo, nhưng mà tay anh lại lặng yên không một tiếng động nắm chặt chiếc đũa trong tay.

Người phụ nữ kia...... Đến bao giờ mới thôi, uống đều nhanh gần hết một cân rượu...... Từ lúc ngồi xuống đến bây giờ, dường như một chút gì đó cũng chưa ăn, không muốn sống nữa sao?

Đột nhiên, có thể là do Tống Tương Tư thật sự chịu không nổi nữa, mạnh đứng lên chạy ra khỏi phòng.

Hứa Gia Mộc vốn vẫn lạnh nhạt trầm ổn lại dùng sức nhấp mím môi, như là đang giãy dụa cái gì đó, cuối cùng vẫn là đặt đôi đũa trong tay lên trên bàn, để lại một câu "Anh đi hút điếu thuốc", cũng đi theo ra khỏi phòng.

Hứa Gia Mộc vội vã đi đến cửa toilet, còn không có đi vào, chợt nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh nôn mửa của Tống Tương Tư.

*****

Bước chân Hứa Gia Mộc dừng một chút, liền xoay người rời đi.

-

Tống Tương Tư vẫn phun đến khi giống như dạ dạy không còn cái gì, mới mở ra vòi nước, xúc miệng, lúc đang chuẩn bị tát nước lên mặt, thì đột nhiên trước mặt có một hộp sữa chua.

Tống Tương Tư sợ run một lát, mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía gương ở trước mặt, từ bên trong nhìn thấy Hứa Gia Mộc đứng ở bên trái phía sau mình.

Cánh môi Tống Tương Tư giật giật, nói cái gì cũng không nói, liền cúi đầu, rửa mặt xong, đóng vòi nước, rút khăn tay từ một bên, lau khô mặt mình, đem khăn tay vứt vào trong thùng rác, liếc cũng không liếc mắt hộp sữa chua một cái, trực tiếp xoay người, giống như cho rằng Hứa Gia Mộc căn bản không tồn tại, lúc đi qua người anh.

Có thể là do uống nhiều rượu, bước chân của cô khi đi có chút phiêu, lay động này lọ, Hứa Gia Mộc nhịn không được vươn tay giúp đỡ cô một phen.

Thân thể Tống Tương Tư hơi cứng ngắc một chút, sau đó liền giãy cánh tay của bản thân ra khỏi tay của Hứa Gia Mộc, lảo đảo tiếp tục đi về phía trước.

Lúc sắp đi tới cửa toilet, di động của Tống Tương Tư đột nhiên vang lên.

Cô tựa vào trên vách tường, ổn định lại thân thể của bản thân, ngón tay có chút lảo đảo lấy điện thoại từ trong túi sách ra, tiếp nghe.

Không biết trong điện thoại nói cái gì, sắc mặt của cô đột nhiên trở nên có chút khó coi, giây tiếp theo liền vội vã nói một câu: "Tôi lập tức đến."

Sau đó liền hoang mang rối loạn trương trương nhét điện thoại di động vào trong túi sách, nghiêng ngả lảo đảo chạy vào trong thang máy.

Hứa Gia Mộc cau mi lại, không hề nghĩ ngợi liền đuổi theo: "Xảy ra chuyện gì?"

Tống Tương Tư ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ là liều mạng ấn nút mở thang máy, cửa thang máy vừa mở ra, cô liền vọt vào.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, cô suýt nữa đâm vào vách tường thang máy, cũng may Hứa Gia Mộc nhanh tay kéo tay của cô: "Rốt cuộc làm sao vậy?"

Sắc mặt Tống Tương Tư tái nhợt, giống như không có nghe thấy những lời nói của Hứa Gia Mộc, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào con số màu đỏ của thang máy, vừa đến tầng một, cô liền khẩn cấp liền xông ra ngoài.

Đi ra khách sạn, Tống Tương Tư trực tiếp đứng ở ngã tư đường bắt đầu ngăn đón xe taxi.

Hứa Gia Mộc tiếp tục hỏi Tống Tương Tư hai câu, thấy cô thủy chung không có ý tứ trả lời, nghĩ đến cô say thành bộ dáng như thế này, cuối cùng đơn giản cường thế một phen kéo cánh tay của cô, túm đi về hướng bãi đỗ xe: "Tôi đưa em đi."

"Không cần, tôi bắt taxi......" Lời nói kháng cự của Tống Tương Tư còn chưa nói xong, đột nhiên liền khom người lại nôn khan.

Hứa Gia Mộc ở một bên chờ cô ngừng nôn khan lại, liền không nói hai lời ôm lấy cả người cô, sải bước tiêu sái đến trước xe của mình.

Hứa Gia Mộc nhét Tống Tương vào vị trí phụ lái, rất nhanh liền lên xe theo, vừa khởi động xe, vừa hỏi: "Muốn đi đâu?"

Tống Tương Tư bởi vì uống nhiều rượu, dạ dày có điểm đau, lắc lắc đầu, nói: "Ở phía trước có trạm xe lửa thả tôi xuống đó là tốt rồi."

Hứa Gia Mộc căn bản sẽ không để ý tới lời nói của Tống Tương Tư, ngược lại càng thêm dùng sức một cước đạp chân ga, thời gian chỉ một cái nháy mắt xe liền đi qua trạm xe lửa, sau đó liền tiếp tục mở miệng lập lại một lần vấn đề vừa rồi: "Em muốn đi đâu?"

Tống Tương Tư há to miệng, còn chưa có phát ra âm thanh, Hứa Gia Mộc còn nói: "Tôi không ngại mang theo em vòng quanh ngã tư thành Bắc Kinh một vòng đâu."

Cánh môi Tống Tương Tư giật giật, cuối cùng liền nhắm mắt lại, ngữ khí có chút yếu ớt nói: "Thành tam viện."

*****

Hứa Gia Mộc cau mi lại, vừa vòng xe đi về hướng Thành Tam Viện, vừa hỏi: "Bệnh viện?"

Tống Tương Tư quay đầu nhìn ngoài cửa sổ xe, không hé răng.

Một đường rất thông thuận, chỉ mất hai mươi phút, liền đến Thành Tam Viện, Tống Tương Tư đẩy cửa xe ra, vội vã để lại một câu "Cám ơn", rồi đi xuống xe, vội vội vàng vàng chạy về phía bên trong bệnh viện.

Hứa Gia Mộc nhìn thân ảnh của Tống Tương Tư, chần chờ một giây, cuối cùng đỗ xe ở ven đường, cũng đi vào theo.

Tống Tương Tư đến thẳng phòng cấp cứu ở tầng ba, bên ngoài của phòng phẫu thuật một ý tá mặc một bộ đồ màu hồng nhạt, nhìn thấy Tống Tương Tư đến đây, lập tức đứng lên, khi ngửi thấy mùi rượu trên người Tống Tương Tư, y tá cau mi lại: "Tống tiểu thư, ngài uống rượu?"

Tống Tương Tư khẽ gật đầu, liền nhìn thoáng qua cửa phòng phẫu thuật đang đóng chặt: "Rốt cuộc sao lại thế này? Buổi sáng lúc tôi đến, ba tôi vẫn tốt lắm mà, còn nói qua vài ngày là có thể xuất viện, vì sao đột nhiên buổi tối lại bất tỉnh?"

Y tá lắc lắc đầu, nói một lần chân tướng sự tình: "Lúc ăn cơm tối, Tống lão tiên sinh còn tốt lắm, hơn nữa tâm tình cũng không sai, còn nói tôi mở bộ phim mà Tống tiểu thư diễn, nhưng mà xem phim xong, lúc tôi chuẩn bị dìu bác ấy lên giường nghỉ ngơi, hắn đột nhiên liền bất tỉnh."

Tống Tương Tư: "Tôi ở chỗ này chờ là được rồi, cô đi làm việc trước đi."

"Vậy tạm biệt Tống tiểu thư."

Tống Tương Tư "Uh" một tiếng, đợi y tá rời đi, cô liền lần theo vách tường ngồi xuống hàng ghế chờ, nhìn chằm chằm bốn chữ "Đang ở phẫu thuật" ở bên trên cánh cửa phòng phẫu thuật.

-

Hứa Gia Mộc nghe rành mạch những lời Tống Tương Tư và y tá nói, anh đứng ở cửa thang máy một lát, liền mại bước chân đi tới.

Tống Tương Tư nghe thấy tiếng bước chân, hơi hơi sườn đầu một chút, nhìn thoáng qua Hứa Gia Mộc, liền mân môi rồi quay đầu lại.

Hứa Gia Mộc dựa vào vách tường đối diện Tống Tương Tư, nhìn chằm chằm sườn mặt có chút tái nhợt của cô, hơi chần chờ một chút, lên tiếng hỏi: "Bệnh của ba em còn chưa khỏi?"

"Uh." Tống Tương Tư khẽ lên tiếng, lại không nói nữa, trong hành lang một mảnh im lặng, qua một hồi lâu, cô mới quay đầu liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc một cái: "Đầu năm trước phẫu thuật một lần, thân thể coi như tốt, năm nay tình huống đột nhiên chuyển biến xấu."

Hứa Gia Mộc khẽ gật đầu, không nói tiếp, lúc tầm mắt nhìn hướng nơi đó, đột nhiên liếc đến cổ chân Tống Tương Tư, cau mi lại, giây tiếp theo liền cất bước đi qua, không hề báo trước ngồi xổm trước mặt cô, nắm lên chân của cô.

Bị hành động đột ngột như vậy của Hứa Gia Mộc làm cho hoảng sợ, thân thể co rúm lại một chút, cúi đầu, còn chưa kịp phản ứng, giầy cũng đã bị Hứa Gia Mộc tháo ra, sau đó liền nhìn thấy Hứa Gia Mộc cau mi lại nói: "Vì sao cổ chân sưng thành như vậy?"

Tống Tương Tư cúi đầu, không nói chuyện.

"Là buổi chiều lúc quay phim, xoay bị sao?" Hứa Gia Mộc nghĩ đến khi Tống Tương Tư bước từ trên bậc thang đài cao té xuống, lại hỏi.

Tống Tương Tư vẫn là không có lên tiếng.

"Đều sưng thành như vậy, vì sao cũng không có lên tiếng, khiến cho đạo diễn ngừng quay phim."Khẩu khí của Hứa Gia Mộc nghe ra mang theo một tia không hờn giận.

Tống Tương Tư cúi đầu như cũ, một lát sau, cô mới ngẩng đầu, nhìn về phía Hứa Gia Mộc không chút để ý cười cười: "Có sao đâu."


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-100)