Bạn đang đọc truyện Phiêu Du Giang Hồ trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Thượng Quan Tình, mười bảy tuổi, là một thiếu nữ thế kỷ Hai mươi mốt hết sức bình thường, do sai sót nhỏ của người bạn sáng chế thiên tài Giang Thần, cô đã xuyên không trở về thời cổ đại. Tại đây cô bị mọi người nhầm lẫn với Thượng Quan nữ hiệp sau cái chết bất ngờ của vị nữ hiệp này.
Nhờ thân phận mới, Thượng Quan Tình có được mối lương duyên đầy "oan nghiệt" với bốn huynh đệ nhà Âu Dương. Mặc dù cô đã "n+1" lần trốn tránh nhưng vẫn không thoát khỏi vòng vây của bốn "mỹ nam" này.
Một Âu Dương Thiếu Nhân yêu mị, háo sắc nhưng cũng rất dịu dàng.
Một Âu Dương Huyền lạnh lùng, cao ngạo nhưng luôn âm thầm bảo vệ.
Một Âu Dương Y ngọt ngào, lãng mạn nhưng thi thoảng lại rất quái gở.
Lại thêm Âu Dương Thiếu Nhiên vô cùng ngây thơ, đáng yêu.
Bốn huynh đệ nhà Âu Dương cũng là những người đầu tiên biết được bí mật về thân phận thực sự của Thượng Quan Tình. Cũng chính vì vậy mà kế hoạch "đào tạo" một "nữ hiệp" Thượng Quan Tình đại danh đỉnh đỉnh, võ công siêu phàm, uy chấn giang hồ đã ra đời. Và bắt đầu từ đó, Thượng Quan Tình tội nghiệp của chúng ta ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt, ôm uất hận mà đi ngủ vì sự "dạy dỗ" đầy tâm huyết của bốn mỹ nam nhà Âu Dương.
>> Danh sách các chương của truyện:
Trang: 1 2
- Chương 101 : Đáng ra tôi nên làm nhà bảo tồn, nhưng lại cố đấm ăn xôi làm nhà thám hiểm
- Chương 102 : Một khi Thượng Quan Tình chưa chết, Triều Lưu vĩnh viễn không thể trở thành kẻ thắng cuộc
- Chương 103 : Vương tử núi băng của tôi, tôi không cách nào mở miệng nói với huynh được
- Chương 104 : Ta đồng ý để ngươi đả ba chưởng, đều là vì huynh ấy
- Chương 105 : Ta chẳng cách nào bay qua biển rộng, cho nên chỉ có thể hóa thân thành ngươi
- Chương 106 : Có lẽ là yêu nàng ấy rồi, yêu cô gái chính tay ta đã làm tổn thương
- Chương 107 : Những lúc ngươi ưu phiền, ta sẽ tươi cười rạng rỡ thay ngươi
- Chương 108 : Là mộng cũng tốt, là thực cũng mặt, tất cả đều đã qua rồi
- Chương 109 : Người chết trong đêm đầu tiên, là Ngũ Nguyệt
- Chương 110 : Tôi muốn làm người tốt, nhưng lúc này tôi không phải người tốt
- Chương 111 : Hoàng Phổ Hiểu Minh, đời này được làm bằng hữu với ngươi, cũng đáng lắm
- Chương 112 : Vĩnh viễn chớ có phỏng đoán ai mới thực sự là kẻ địch
- Chương 113 : Chỉ không biết, liệu có còn là người xưa ấy hay không
- Chương 114 : Là Thượng Quan Tình phụ bạc Vương gia, Vương gia không cần niệm tình cũ nữa
- Chương 115 : Kiếp này được tương ngộ cùng huynh, Thượng Quan Tình tôi không hề hối hận
- Chương 116 : Hắn nói: Ta chỉ là kẻ qua đường…
- Chương 117 : Vì, có lẽ ta yêu nàng mất rồi
- Chương 118 : Ta yêu nàng, chỉ là không còn thời gian để tiếp tục yêu nàng nữa mà thôi
- Chương 119 : Chuyện hoang đường sau khi chết
- Chương 120 : Bất cứ chuyện bất đắc dĩ nào cũng đều có một lý do bất đắc dĩ
- Chương 121 : Thượng Quan nữ hiệp, loạn thế thành anh hùng
- Chương 122 : Tương kế tựu kế, ám sát vương tử Nam Quốc
- Chương 123 : Mũi tên bắn ra, bắn kẻ gian hùng
- Chương 124 : Thiên hạ đệ nhất minh quân, mong huynh sau này sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất minh quân
- Chương 125 : Trăng đêm ở kinh thành
- Chương 126 : Hu hu, tôi không thích hành động cùng Mạch Thiếu Nam đâu
- Chương 127 : Giả trang con nhà khuê các, tôi sẽ bị cha mình đánh chết thôi
- Chương 128 : Thiện Thủy: Xin lỗi, ta không thể trao huynh ấy cho ngươi
- Chương 129 : Đêm nay, sẽ để mọi thứ đều kết thúc
- Chương 130 : Huynh là Hoàng đế, tôi là nữ hiệp, sẽ chẳng còn có sau này nữa
- Chương 131 : Trở về hay ở lại, đã đến lúc phải lựa chọn
- Chương 132 : Tạm biệt giang hồ, không ngày tái ngộ
- Chương 133 : Không thể phiêu bạt chân trời góc biển cùng tôi nữa, vậy hãy cùng tôi quên đi giấc mộng giang hồ
- Chương 134 : Cổ đại, tôi trở lại đây
- Chương 135 : Để vãn hồi lại thanh danh, tôi nhất định phải tái xuất giang hồ
- Chương 136 : Bỗng như một đêm gió xuân về, mỹ nam đã đi nay trở lại
- Chương 137 : Không phải tôi đang yên đang lành lại muốn gây chuyện, toàn là chuyện phiền phức mò đến tìm tôi đấy chứ
- Chương 138 : Nguy cơ rất lớn, đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hỏa
- Chương 139 : Cái gọi là nợ phong lưu cần phải quỷ phong lưu đến trả
- Chương 140 : Tôi không thích sư thái, càng không thích chính thái(1) mười sáu tuổi
- Chương 141 : Đêm mưa, trạch viện quỷ dị giữa sơn lâm
- Chương 142 : Hồ Tiên mê hoặc, Thượng Quan Tình, mày không thể sụt hố!
- Chương 143 : Thượng Quan Tình, nàng sẽ trở thành tân nương của Quỷ môn
- Chương 144 : Đêm đầu tiên
- Chương 145 : Ta không phải người con gái ngươi đã nhớ nhung ngàn năm
- Chương 146 : Giang hồ loạn lạc, tôi không muốn gặp một tên GAY!
- Chương 147 : Làm sao để bảo vệ các mỹ nam nhà mình đây?
- Chương 148 : Không thể hái trăng trên trời xuống cho huynh, vậy tôi sẽ đi giật cái mạng che mặt kia xuống
- Chương 149 : Đêm xuân đương nhiên rất tuyệt, nhưng cảm giác bị người ta nhìn trộm thì thật kỳ quái
- Chương 150 : Cho nên mới nói, viết chữ đã phải khổ sở thế nào, không được ăn cơm lại càng khổ sở hơn
- Chương 151 : Trên sông Hoài, tri ngộ cùng Giang Hoài Liễu
- Chương 152 : Bại lộ rồi, nhất định có phản đồ…
- Chương 153 : Mặt đối mặt với Giang Hoài Liễu
- Chương 154 : Cùng Giang Hoài Liễu chơi một canh bạc
- Chương 155 : Ta biết ta đã hơi mạnh tay, nhưng ngươi cũng đừng khóc nữa
- Chương 156 : Truyền thuyết về cây đàn cầm cùng khúc nhạc thời thượng cổ
- Chương 157 : Ghét nhất là đụng phải một kẻ cũng đào hang như mình
- Chương 158 : Làm người trộm mộ thật chẳng dễ dàng gì, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp ma
- Chương 159 : Ma nữ nổi điên, người sống xúi quẩy
- Chương 160 : Chạy khỏi trạch viện nhà họ Giang, tôi yêu tự do
- Chương 161 : Cuộc đời nhân quả tuần hoàn, món nợ xưa cũ nay phải trả
- Chương 162 : Nhật Nguyệt giáo chủ biến thân, Mạch cái bang?!
- Chương 163 : Nữ hiệp tôi phải tuân theo gia pháp
- Chương 164 (cuối) : Trở về Âu Dương sơn trang
Trang: 1 2