Vay nóng Homecredit

Truyện:Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Chương 147

Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy
Trọn bộ 150 chương
Chương 147
Tính khí nóng nảy của Đường Đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-150)

Siêu sale Lazada


"Mấy ngày nay cậu đều có xem báo, đều đăng tin tức của tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Hỏa kia không?" Mật Nhu không trả lời thẳng vấn đề Đường Đường, mà quay lại hỏi chuyện báo chí với Đường Đường.

"Có, chính là đem bản lĩnh của Diêm Hỏa đẹp trai phơi ra ngoài, cái đó có dính gì với Kính Huyễn chứ, mình muốn biết vì sao mà Kính Huyễn khóc kìa." Đường Đường không hiểu Mật Nhu hỏi mình cái chuyện không đâu vào đâu với cái vấn đề kia, cô chỉ muốn biết Kính Huyễn thế nào kia, chứ không phải quan tâm tới tin tức của người bạn đẹp trai của anh trai mình.

"Hắn chính là ba của hai tiểu bảo bối, hơn nữa còn là người yêu của Kính Huyễn, cậu suy nghĩ kĩ một chút, nếu như sau khi cậu tỉnh lại nhìn thấy người yêu của mình dám ngang nhiên ôm hôn người phụ nữa khác ở trên đường, sẽ có cảm nhận gì đây hả?" Từng câu từng chữ Mật Nhu nói ra, làm cho Đường Đường sợ tới mức sau khi nghe xong liền trợn to hai mắt, dáng vẻ cô giống như không hề tin tưởng.

"Không nên khoa trương như vậy chứ, tên Diêm Hỏa đó xem thường Kính Huyễn nhà ta ở điểm nào chứ, hơn nữa còn là ba của hai tiểu bảo bối rồi mà, mình phải đi đánh hắn một trận mới hả hết cơn giận, Kính Huyễn ngã bệnh hắn cũng không hề đến thăm qua một lần, mình còn tưởng rằng người đưa giỏ trái cây đến là ai, thì ra chính là hắn." Đường Đường không ngừng mắng chửi Diêm Hỏa, còn kích động muốn đi tìm Diêm Hỏa để tính sổ, thật sự không thể nào tha thứ.

"Cậu không cần phải kích động như thế, hiện tại Kính Huyễn nhất định là không muốn nhìn thấy hắn, chờ cho Kính Huyễn bình tĩnh lại một chút rồi chúng ta nghĩ ra biện pháp, không để cho cái tên Diêm Hỏa kia có thể trôi qua dễ dàng như vậy, lại còn dám đối xử với Kính Huyễn như vậy, thật sự người phụ nữ theo đuổi đã sắp tới tay rồi lại không biết quý trọng." Mật Nhu càng nói càng tức trong lòng, lôi kéo để không cho Đường Đường nóng nảy chạy đi ra ngoài, hiện tại trong lòng ca bọn họ thì địa vị của Diêm Hỏa thật sự không hề tốt một chút nào.

"Nhưng mà mình không thể đánh hắn một trận, thì mình cảm thấy thật có lỗi với chính mình, thật là quá đáng." Trong lòng Đường Đường nén giận thật là quá khó chịu, có hỏa nhưng lại không có chỗ để bộc phát ra ngoài, đơn giản đây chính là một loại hành hạ, hành hạ thống khổ đó.

"Vậy cậu lập tức đem đồ ăn ngon ra đi, hôm nay phòng bếp cho cậu làm loạn đó, cùng lắm mình sẽ giúp cậu dọn dẹp là được rồi." Mật Nhu vô cùng tốt bụng, đề nghị Đường Đường phát hỏa vào việc làm thức ăn kia, như vậy thật là một công đôi việc rồi.

"Được, vậy cậu đi qua một bên, mình không muốn thì cậu cũng không cần đến quấy rầy mình." Quả nhiên Đường Đường vui vẻ đáp ứng, nhưng đây là bí mật của Đường Đường, chỉ có Mật Nhu biết cô khi tức giận, trốn vào trong bếp làm ra được thức ăn ngon tuyệt, cũng là làm cho cơn tức giận của cô biến mất mới thôi, mà người ở bên cạnh cô cũng có lộc ăn, bởi vì thời điểm Đường Đường tức giận làm món gì đó cũng đều là mỹ vị nhất đẳng.

"Biết rồi, vậy cậu cứ trút hết vào việc nấu ăn đi." Mật Nhu vui vẻ nói, bị Đường Đường làm náo loạn như vậy, bây giờ mình cũng không còn khổ sở nữa, suy nghĩ một chút, còn phải vội gọi điện thoại cho bọn Quỷ Y biết Kính Huyễn đã tỉnh lại rồi.

Mà bên Diêm Hỏa hiện tại thật sự bị Tạ Tiêu 'hành hạ' muốn mệt lả người, bị Tạ Tiêu lấy cớ kéo đi chung quanh chơi, chỉ cần anh vừa nói muốn đi tìm Kính Huyễn, Tạ Tiêu liền căng thẳng không biết từ nơi nào tìm ra phụ nữ quấn chặt anh, hơn nữa hiện giờ anh cũng không có xem báo, nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là các tờ báo cũng bị Tạ Tiêu cho tiêu hủy hết.

"Tôi thật không hiểu cậu rốt cuộc đã mấy năm không chơi đùa rồi, cư nhiên không có chút mệt mỏi, tôi thật sự phục cậu rồi." Diêm Hỏa mệt mỏi nằm ở trên ghế salon lớn, liếc mắt nhìn về phía Tạ Tiêu, thấy tinh thần vẫn y như cũ, tốt gấp trăm lần mình ngồi đối diện trên ghế salon xem tạp chí người đẹp, anh thật sự sắp bị Tạ Tiêu ép điên rồi.

"Ôi chao! Nói như vậy cũng không đúng, dầu gì mình cũng đang liều mạng bù đắp cho quân tử, mặc dù cậu cũng không phải là quân tử gì cả. Chẳng qua mình muốn thấy cậu chơi thật vui vẻ vào." Tạ Tiêu làm anh mệt chết mới thừa nhận nói, nhưng mà mất ngày nay anh cũng đã chụp được rất nhiều hình, các tòa soạn xã hội đều đưa tiền để mua hình của anh, thật đúng là thỏa mãn.

"Cậu sao lại có lòng tốt có thể để tôi vui vẻ chứ, không được, tôi cảm thấy chỗ này không thích hợp lắm, tôi muốn quay trở về một chuyến." Mấy ngày nay tâm tình Diêm Hỏa vẫn cứ trong tình trạng phiền não, đặc biệt là hôm nay, dường như cảm thấy như đang mất đi thứ gì đó rất quan trọng, tràn đầy bất an, rốt cuộc anh không thể ngồi yên mãi, muốn đi về xem thử một chút là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Không được, chỗ nào không thích hợp, sao mình không có một chút cảm giác nào vậy, không cần nghĩ nhiều như vậy, cứ buông lỏng mình một chút đi chẳng phải là rất tốt sao." Tạ Tiêu hết sức muốn giữ Diêm Hỏa lại, hiện tại nếu như Diêm Hỏa đi ra ngoài, vậy việc mình làm chẳng phải là cậu ta sẽ biết, vậy cũng không được, bởi anh vẫn chưa chơi đã ghiền.

"Một chút cũng không tốt, thành thật nói cậu có phải che giấu chuyện gì hay không?" Diêm Hỏa không kiềm chế được nói, muốn đẩy Tạ Tiêu đang ngăn ở trước mặt mình ra, chỉ là tiểu tử này cứ kiên trì không để cho mình đi ra ngoài, xem ra nhất định là đã có chuyện gì dối gạt mình nên cậu ta mới không muốn cho biết.

"Buồn cười, mình có thể lừa gạt cậu chuyện gì, cậu quá nhạy cảm thôi." Tạ Tiêu nói láo không đỏ mặt mà cứ lừa gạt Diêm Hỏa, kế hoạch trong lòng muốn giữ lại Diêm Hỏa như thế nào, hay là mình không cần suy nghĩ gì cứ đi ra khỏi đất nước du lịch một chuyến rồi hãy trở về nữa?

"Thôi, tôi cũng không có thời gian để ý tới chuyện của cậu, tôi đi trước." Diêm Hỏa khéo léo tránh khỏi cánh tay của Tạ Tiêu, nhanh chóng hướng thẳng ra tới cửa, Tạ Tiêu liền mở của xe thể thao ra mà bỏ chạy lấy người.

"Trời ơi, xem ra mình thật sự phải ra khỏi đất nước này để đi du lịch một chuyến rồi." Tạ Tiêu nhìn bộ dạng khẩn cấp của Diêm Hỏa rời đi, suy nghĩ nghiêm túc đến chuyện phải rời khỏi nước để đi du lịch, bằng không chờ khi Diêm Hỏa trở lại một lần nữa, khả năng sẽ đến đòi mạng của mình.

Diêm Hỏa trực tiếp đi đến công ty chỗ công tác của Kính Huyễn để tìm cô, nhưng mà vừa vào phòng làm việc, bình thường quan hệ với các đồng nghiệp cũng tốt nhưng giờ trông bộ dạng họ rất đáng sợ, còn nhìn anh bằng ánh mắt như nhìn thấy kẻ bạc tình, làm cho Diêm Hỏa đi đến chỗ Tiểu Tiểu cảm thấy giống như là đi trên đoạn đường tràn đầy chong gai rất khó đi.

"A, Tiểu Tiểu, bây giờ Kính Huyễn có ở bên trong không vậy?" Diêm Hỏa cố tạo ra không khí vui vẻ, tươi cười đi về phía Tiểu Tiểu nói, chỉ là hiệu quả dường như không tốt cho lắm.

"Anh còn muốn gây ra chuyện gì với chị Kính Huyễn nữa, có phải việc bỏ rơi chị Kính Huyễn chưa đủ nặng, thật sự muốn chị ấy chết đi sao." Tiểu Tiểu nhìn thấy Diêm Hỏa trong lòng rất tức giận, trước kia còn nghĩ rằng Diêm Hỏa sẽ yêu thương và đối xử chị Kính Huyễn thật tốt, nhưng thật không nghĩ rằng đàn ông trong thiên hạ không có một ai tốt hết, cư nhiên làm tổn thương nặng đến Kính Huyễn như vậy, còn mình thì ở bên ngoài cứ Phong Hoa Tuyết Nguyệt. (Phong Hoa Tuyết Nguyệt: trêu ghẹo, vui đùa cùng phụ nữ. )


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-150)