Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2111

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 2111
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 2111: SỰ PHIỀN NÃO CỦA LĂNG VẠN HÌNH!

Sau đó, Kiều Mục lấy điện thoại di động trong túi quần ra và hét lên với mọi người: "Nào, tất cả đứng yên, cùng chụp một bức ảnh!"

Mặc dù Hàn Vân Đình chỉ mời anh em thân thiết đến chứng kiến màn cầu hôn này, nhưng không khí ấm cúng không thua kém gì khung cảnh đám cưới xa hoa.

Ngay cả Lãnh Thư Đồng cũng rưng rưng, có quá nhiều sự xúc động khiến cô không giữ được bình tĩnh.

Lúc này, tất cả mọi người đều đứng trước ống kính, Lăng Tử Hoan cũng nhanh nhẹn chui vào lòng Kiều Mục.

Họ xúm lại trước ống kính, ai nấy đều nở nụ cười tươi rói, máy quay ghi lại được cảnh cầu hôn của Hàn Vân Đình, bao gồm cả trường đua ngựa sau khi được trang trí đã không còn đơn điệu nữa.

Kiều Mục gửi bức ảnh vào nhóm, ngay sau đó cả nhóm người bắt đầu cúi đầu vào điện thoại đăng bài.

Lúc này, Lăng Vạn Hình ở tít Lũng Hoài đang ngồi trong quán cà phê gần sông Nam Hoài, nhìn về phía cổng nhà họ Tô không ngừng thở dài.

Người đàn ông vô cùng buồn chán lấy điện thoại di động ra lướt nhìn bảng tin.

Mấy giây sau, bảy tám bài đăng gần như giống hệt nhau đập vào mắt anh.

Bài đăng đầu tiên đến từ Kiều Mục.

[Mục Dã]: Xin chúc mừng cậu Ba nhà họ Hàn đã thoát kiếp độc thân! @Vân Đình.

Bài đăng thứ hai đến từ Nghiên Thời Thất.

[Thập Thất]: Cầu hôn trong trường đua ngựa, vô cùng độc đáo. Thư Đồng, nhất định phải hạnh phúc nhé! @Thư Đồng.

Lăng Vạn Hình: "?"

Cậu ba nhà họ Hàn cầu hôn?

Lăng Vạn Hình sửng sốt, vội vàng quay lại trang trò chuyện, gọi điện thoại cho Hàn Vân Đình.

Gần trường đua ngựa của câu lạc bộ, Lãnh Thư Đồng và Hàn Vân Đình đang nắm tay nhau đưa A Đình đi dạo xung quanh, điện thoại vừa được cô thuận tay bỏ vào túi quần chợt reo lên.

Cô lấy ra nhìn, nhanh chóng đưa cho Hàn Vân Đình ở bên cạnh: "Điện thoại của anh này."

Hàn Vân Đình nhướng mày, lúc nghe điện giọng rất bình tĩnh: "Anh Cả, có chuyện gì vậy?"

Lăng Vạn Hình nuốt xuống, lơ đễnh cầm cốc cà phê nhấp một ngụm. Kết quả là...

"Khụ, khụ, khụ!"

Ⓒ·ⓗ·ế·𝖙 tiệt, nóng quá!

Lăng Vạn Hình ấn nắm tay lên môi, cố nén tiếng ho: "Chú Ba, cậu có bạn gái rồi sao?"

Có lẽ là do bị sặc nên dường như giọng của Lăng Vạn Hình hơi ⓡ●ⓤ●𝐧 г●ẩ●ÿ.

Nghe vậy, Hàn Vân Đình liếc mắt nhìn người phụ nữ xinh xắn lanh lợi ở bên cạnh, ôm cô vào lòng, nhẹ giọng đáp: "Vâng, tháng sau tổ chức đám cưới, anh Cả của có về dự được không?"

"Chuyện này..." Lăng Vạn Hình do dự một giây, không phải anh không muốn đi, mà là đang nghĩ xem làm thế nào để lừa Tô Uyển Đông cùng trở về.

Không ngờ, sự do dự của anh đã bị Hàn Vân Đình hiểu lầm là không có thời gian, anh chỉ thờ ơ nói: "Nếu anh Cả không có thời gian, em sẽ không gửi thiệp mời cho anh nữa!"

Lăng Vạn Hình: "..."

"Anh có! " Anh vội vàng trả lời một câu, ghét bỏ đẩy ly cà phê bên tay ra: "Định ngày cưới là hôm nào thì nói cho anh biết!"

"Được!"

Nói xong, Hàn Vân Đình cúp điện thoại trước. Lăng Vạn Hình phiền muộn ném điện thoại xuống bàn, cầm hộp thuốc lên châm một điếu. Không ngờ ngay cả chú Hàn mặt sắt vạn năm cũng đã kết hôn rồi, hiện tại xem ra chỉ còn lại mỗi mình anh là cô đơn trên đời mà thôi!

Mẹ kiếp!

Lăng Vạn Hình buồn bực nhìn nhà họ Tô ở phía đối diện, hai ngón tay bóp nát tàn thuốc, suy nghĩ xem tìm cớ gì để đi gặp Tô Uyển Đông.

Chỉ trong nháy mắt, đã gần một năm trôi qua, song anh vẫn không có chút khởi sắc nào trên con đường theo đuổi vợ, thậm chí ngày càng khó khăn hơn.

Tô Uyển Đông trở về nhà họ Tô, không còn cam tâm làm con chim hoàng yến của gia đình nữa.

Giờ đây, hầu như ngày nào chị cũng đến hàng thêu nhà họ Tô.

Không chỉ vậy, Tô Dụ Cảnh còn tự ý quyết định giao việc kinh doanh của cửa hàng thêu cho chị quản lý, hiện tại... Tô Uyển Đông đã là người bận rộn phụ trách hiệu thêu rồi.

Chương (1-2252)