← Ch.2101 | Ch.2103 → |
CHƯƠNG 2102: CHÚNG TA UỐNG RƯỢU, CÁC CÔ ẤY TÁN GẪU!
Tuy Lãnh Thư Đồng và Lăng Tử Hoan chỉ gặp nhau vài lần, nhưng cô có ấn tượng rất sâu sắc và cũng rất có thiện cảm với cô gái đáng yêu này.
Lăng Tử Hoan chớp đôi mắt tròn xoe, đặt hai tay lên cái bụng nhỏ của mình, cười hì hì nói: "Bác sĩ nói đã gần hai tháng rồi, nhưng em chẳng có cảm giác gì cả!"
Lãnh Thư Đồng ngồi xuống, nhìn Nghiên Thời Thất, đồng thời đẩy túi giấy trên bàn đến trước mặt cô, "Tôi mang vài chai nước hoa về, không biết mọi người thích loại nào, mọi người tự chọn nhé!"
Nghiên Thời Thất nhìn chiếc túi, "Khách sáo thế làm gì!"
"Không phải khách sáo, là tấm lòng!" Lãnh Thư Đồng nhướng mày nói đùa.
Ưng Phi Phi rót một tách trà hoa cho Lãnh Thư Đồng, ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Tôi nghe Tiểu Vũ nói, lần này cô và anh ba Hàn dự định cùng nhau ở lại Lệ Thành à?"
Lãnh Thư Đồng thoáng thất thần, điềm tĩnh gật đầu, "Ừ, đúng là có dự định này."
"Chúc mừng nhé, cuối cùng cũng đến với nhau rồi!"
Nghiên Thời Thất thật lòng thấy vui cho cô, trên khuôn mặt vẫn còn nét hân hoan.
Lãnh Thư Đồng mím môi cười thẹn thùng.
Ưng Phi Phi cũng mau mắn dựng ngón tay cái lên tán thưởng, "Xem ra sau này tôi phải gọi cô một tiếng chị Ba rồi!"
Lãnh Thư Đồng cảm thấy đầy ấm áp trước dáng vẻ vui mừng chúc phúc của mọi người.
Từ trước đến nay cô có rất ít bạn bè, thời gian bận rộn trong phòng thiết kế gần như đã chiếm hơn nửa cuộc sống của cô, nhưng sau khi quay lại Lệ Thành, mọi chuyện đã thay đổi.
Các cô gái trước mặt cô có hoàn cảnh khác nhau, tính cách khác nhau, nhưng lại 🌀_ầ_ⓝ ⓖ_ũ_1 thân thiết với nhau vì những người đàn ông họ yêu.
Cô nghĩ, hóa ra cảm giác hạnh phúc chính là thế này đây!
Khoảng bốn mươi phút sau, nhóm Lãnh Thư Đồng và Nghiên Thời Thất kết thúc bữa ăn, bốn người cùng ra khỏi nhà hàng Âu.
Khi hoàng hôn buông xuống, ven đường xuất hiện một cảnh tượng rất kì lạ.
Bốn chiếc siêu xe, dẫn đầu là chiếc Lincoln đỗ ngay bên lề đường trước cửa nhà hàng.
Kế tiếp, bốn người đàn ông khí chất ngời ngời bước xuống xe, ai nấy đều khôi ngô tuấn tú.
Họ đứng cạnh xe của mình, người thì hút thuốc, người thì nhìn về phía nhà hàng Âu.
Lúc này, Kiều Mục đang bắt tréo chân tựa lên nắp ca-pô, hút một hơi thuốc hất cằm nói: "Chú Tư, tụ tập một bữa chứ?"
Tần Bách Duật liếc sang nhìn vào mắt Kiều Mục, vui vẻ đồng ý, "Được, đi đâu?"
Đang nói chuyện, chợt có tiếng bước chân vang lên sau lưng Kiều Mục.
Mặc Lương Vũ và Hàn Vân Đình sánh vai bước đến: "Em nghĩ nên tìm một nhà hàng tiệc riêng, bây giờ chị dâu nhỏ và Hoan Hoan đều đang có thai, nhà hàng tiệc riêng yên tĩnh, còn có phương tiện giải trí, chúng ta uống rượu, các cô ấy tán gẫu, chẳng phải rất vui sao!"
Những người khác: "..."
Sau khi kết hôn, Mặc Lương Vũ chẳng có gì khác so với lúc trước, vẫn ngông nghênh như mọi khi.
Kiều Mục hơi ngả người ra sau, liếc nhìn Hàn Vân Đình, "Chú đi được không?"
Hàn Vân Đình hơi do dự.
Kiều Mục thấy vậy liền cười khẩy, sải bước đi thẳng về phía anh, giơ tay kẹp cổ Hàn Vân Đình, "Tiểu Hàn, đừng nói với tôi là cậu không đi được đấy! Cậu về được một tuần rồi nhỉ? Vẫn chưa đón gió tẩy trần cho cậu, chọn ngày chi bằng gặp ngày, hôm nay đi, không được từ chối!"
Hàn Vân Đình đứng bên cạnh Kiều Mục, khuôn mặt lạnh lùng thấp thoáng ý cười, "Tôi đâu định từ chối, nhưng có chút chuyện... cần mọi người giúp đỡ."
"Giúp đỡ chuyện gì, đến nhà hàng tiệc riêng rồi nói!"
Thế là, khi nhóm Nghiên Thời Thất và Lãnh Thư Đồng cười nói vui vẻ ra khỏi nhà hàng, vừa ngước lên đã nhìn thấy cảnh tượng vô cùng bắt mắt trên đường phố phía trước.
Người đàn ông của họ đang đứng đợi cạnh chiếc xe sang trọng của nhà mình, xếp thẳng hàng từ trái sang phải.
Người qua lại hai bên đường cũng lũ lượt đứng lại ngó nghiêng.
← Ch. 2101 | Ch. 2103 → |