← Ch.2102 | Ch.2104 → |
Chương 2103: CHÚ HAI, ANH NÓI NHĂNG NÓI CUỘI!
Lát sau, trên con phố ồn ào huyên náo, một nhóm cô gái chia nhau đi về phía mấy người đàn ông.
Họ đều rất xinh đẹp, người thì đáng yêu, người thì đằm thắm, người xuất chúng, người lại trong trẻo, mỗi người một vẻ.
Nghiên Thời Thất đến trước mặt Tần Bách Duật, đôi mắt lúng liếng đong đầy ý cưới nhìn anh không chớp mắt, "Chẳng phải đã nói để Trác Hàn đến đón em à? Sao anh lại đích thân đến thế này?"
Tần Bách Duật quan sát cô một cách tỉ mỉ, tiện thể đón lấy túi xách của cô, "Đúng lúc thuận đường."
Nghiên Thời Thất nhịn cười nhìn anh, nhà hàng này cách trụ sở chính của Tần thị rất xa, hơn nữa Vịnh Lâm Hồ cũng không nằm trên trục đường này, người đàn ông hướng nội này có thói quen viện lí do để che đậy những gì anh quan tâm.
"Giờ về nhà luôn sao anh?" Nghiên Thời Thất bất giác lại gần anh hơn, mỉm cười ấm áp như gió xuân.
Tần Bách Duật cúi xuống mở cửa xe cho cô,
"Đến nhà hàng tiệc riêng trước, đón gió tẩy trần cho anh Ba."
Gần chỗ đuôi xe, Lăng Tử Hoan đeo ba lô nhỏ đã rảo bước nhanh chóng đến trước mặt Kiều Mục.
Đôi mắt to tròn của cô lúng la lúng liếng, cười giảo hoạt, "Chú Hai, có phải chuẩn bị đi chơi không?"
Kiều Mục nheo mắt nhìn dáng vẻ vô tư của cô, vò đầu cô, đầy trìu mến nói: "Chỉ biết chơi thôi!"
"Ấy!" Lăng Tử Hoan giậm chân, kéo tay Kiều Mục xuống ôm vào lòng, "Chú Hai, em ở lì trong nhà lâu lắm rồi, còn không ra ngoài chơi, em sẽ bị trầm cảm mất!"
Kiều Mục bĩu môi với vẻ bất lực, cố ý cọ khuỷu tay mình trước nɢự●𝖈 cô, cúi đầu nhỏ giọng thì thầm bên tai cô: "Em chắc mình sẽ bị trầm cảm à? Anh thấy gần đây tối nào em cũng rất hăng hái mà!"
"Chú Hai!" Lăng Tử Hoan đỏ mặt, đấm lên cánh tay anh ta một cái, "Anh nói nhăng nói cuội, rõ ràng là tối nào anh cũng... ưm ư ư..."
Kiều Mục lập tức bịt kín miệng cô nàng lại!
Cô nhóc này điên rồi chắc!
Chuyện vợ chồng với nhau sao có thể nói công khai ra bên ngoài!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Tử Hoan bị
Kiều Mục che mất phân nửa, chỉ nhìn thấy đôi mắt đen lay láy đang không ngừng đảo qua đảo lại.
"Nhóc con, anh thấy em thiếu đòn rồi!"
Kiều Mục ôm eo cô, tuy giọng điệu có vẻ hung dữ nhưng động tác lại vô cùng dịu dàng, đưa cô ngồi vào xe rồi tự mình đi vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái, không nói tiếng nào trao cho Lăng Tử Hoan một nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng.
Cô gái nhà anh, ba ngày không đánh đòn liền trèo lên nóc dỡ ngói!
Nhưng làm được gì chứ?
Bà cô nhí này bây giờ còn đang mang thai, trong thời gian ngắn thật sự không thể 'đánh' cô được, muốn ra tay ít nhất cũng phải đợi thêm khoảng sáu tháng!
Ừm, ít ra bác sĩ đã nói như thế!
Thật ra vừa rồi Lăng Tử Hoan hô lên, những người phía sau đã nghe thấy rõ ràng.
Mặc Lương Vũ và Ưng Phi Phi không khỏi nhìn họ với vẻ ngưỡng mộ, hai người trao đổi ánh mắt, thầm cùng quyết tâm đêm nay về nhà tiếp tục cố gắng, tranh thủ sớm gặt hái kết tinh của tình yêu!
Không ồn ào ấm áp như họ, bầu không khí giữa Hàn Vân Đình và Lãnh Thư Đồng ở phía cuối bình thản hơn nhiều.
Ba chiếc xe phía trước đã lục tục rời đi, Lãnh Thư Đồng mỉm cười nhìn Hàn Vân Đình, "Chúng ta đi đâu vậy?"
"Đến nhà hàng tiệc riêng trước."
Hàn Vân Đình ra hiệu cho cô lên xe, đợi cửa xe đóng lại, Lãnh Thư Đồng quay sang hỏi: "Sau khi đến nhà hàng tiệc riêng còn chương trình gì nữa không?"
Ánh mắt Hàn Vân Đình thoáng lóe lên, anh lắc đầu không trả lời.
Thấy vậy, Lãnh Thư Đồng cũng chìm vào im lặng.
Tuy họ đã là người yêu của nhau, nhưng nhiều lúc Hàn Vân Đình vẫn không chịu chủ động chia sẻ chuyện riêng của mình với cô.
← Ch. 2102 | Ch. 2104 → |