Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1898

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1898
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1898: LÀM CON DÂU NHÀ GIÀU KHÔNG DỄ

Nghe Mặc Lương Vũ thổ lộ, Ưng Phi Phi không khỏi ngỡ ngàng, không hề nể mặt mà gật đầu phụ họa: "Tôi cảm thấy... anh đúng là rất nhàn rỗi!"

Những lời chan chứa yêu thương của Mặc

Lương Vũ mắc trong cổ họng: "..."

Tiếp đó, Ưng Phi Phi vẫn ngơ ngác nhìn cậu ta, cảm thấy vô cùng khó tin.

Trong suốt quá trình hai người họ ở chung, cô thực sự không cảm nhận được tình cảm mà Mặc Lương Vũ dành cho mình.

Nói không chừng, cũng chỉ là một ý nghĩ nhất thời, tùy hứng.

Mặc Lương Vũ đưa tay ra thăm dò, móc ngón tay của Ưng Phi Phi nắm gọn trong lòng bàn tay mình.

Mặc dù Mặc Lương Vũ cảm nhận được sự kháng cự của cô, nhưng cũng không phải là quá dữ dội.

Mặc Lương Vũ ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói: "Em có đồng ý không? Cho em biết một tin vui, trước đây tôi chưa từng chủ động theo đuổi phụ nữ đâu đấy!"

Ưng Phi Phi buồn cười liếc nhìn cậu ta: "Không tính Lăng Mật sao?"

Mặc Lương Vũ lập tức nghiêm mặt: "Chuyện giữa tôi và em, nhắc tới cô ấy làm gì? Đã là chuyện mấy trăm kiếp trước rôi, ai còn nhớ nữa!"

Thật ra thì Mặc Lương Vũ cũng không hề nói dối.

Những trải nghiệm cảm xúc trong quá khứ cùng lắm cũng chỉ có thể được xem như là rung động giữa với người khác giới mà thôi.

Với thân phận là cậu Cả nhà họ Mặc của cậu ta, ngoại trừ lúc trước có chấp niệm đối với Lăng Mật thì những người phụ nữ khác quả thật cứ lũ lượt tự đến tiếp cận mà không cần Mặc Lương Vũ nhọc lòng theo đuổi.

Mặc Lương Vũ biết rất rõ Ưng Phi Phi không giống những người phụ nữ đó!

Cậu ta có thể thẳng thắn nói ra suy nghĩ của chính mình, nghĩa là đã có ý định quyết đánh đến cùng!

Lúc này, Ưng Phi Phi nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Mặc Lương Vũ, ngón tay khẽ động đậy, cô làm ra vẻ điềm đạm nói: "Cho dù anh theo đuổi tôi thì cũng nên cho tôi chút thời gian để suy nghĩ chứ?"

"Suy nghĩ cái gì? Em cảm thấy tôi không xứng với em, hay cho rằng tôi đang trêu đùa em? Ưng Phi Phi, em phải có lương tâm chứ, tuy rằng tôi không phải là một người đàn ông tốt, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện chơi đùa với em!"

Dáng vẻ sốt sắng của Mặc Lương Vũ khiến Ưng Phi Phi suýt nữa thì mềm lòng đồng ý với cậu ta.

Nhưng thực tế giữa họ có quá nhiều trở ngại, dù đến được với nhau thì thật sự sẽ có kết quả sao?

Ưng Phi Phi có những băn khoăn của riêng mình, do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định nói chuyện thẳng thắn với cậu ta.

"Anh cũng nói anh không phải là một người đàn ông tốt, vậy thì sao tôi có thể tin tưởng anh được?"

Dứt lời, Mặc Lương Vũ sốt ruột: "Lâu lắm rồi tôi không đi tìm phụ nữ, cả ngày đều dính lấy em, em vẫn không nhận ra tâm ý của tôi sao?"

Ưng Phi Phi chậm rãi lắc đầu: "Không phải như thế. Dù hiện tại anh đã bị đuổi ra khỏi nhà, nhưng sớm muộn gì anh cũng sẽ quay về. Có thể bây giờ chúng ta có địa vị ngang nhau, nhưng đã bao giờ anh nghĩ đến việc, đến khi trở về nhà họ Mặc, anh sẽ lại trở về với thân phận cậu Cả nhà họ Mặc, vẫn là cậu chủ nhà giàu chỉ tay năm ngón, còn tôi vẫn chỉ là một người lao động bình thường. Sao anh có thể đảm bảo đến lúc đó, tình cảm của anh sẽ không dao động? Mặc Lương Vũ, vấn đề giữa chúng ta không phải là xứng hay không xứng, mà là xuất thân bối cảnh có sự khác biệt quá lớn. Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi rồi, muốn yêu đương và đi đến hôn nhân. Còn anh thì sao, muốn ở bên tôi chỉ để 𝖌_ıế_т thời gian cô đơn, hay là muốn nắm tay nhau đi suốt cuộc đời?"

Ưng Phi Phi lúc này rất lí trí.

Dù trong lòng cô cũng có cảm tình với Mặc

Lương Vũ, cô cũng phải nhìn nhận mọi vấn đề thực tế ở trước mắt.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện làm dâu trong một gia đình giàu có, vì cô biết làm con dâu nhà giàu không hề dễ dàng.

Dù sao trên đời này, một dòng họ văn minh và hòa thuận như nhà họ Tần cũng là vô cùng hiếm hoi.

Có quá nhiều ví dụ và bài học kinh nghiệm đủ để chứng minh rằng khoảng cách về thân phận cuối cùng có thể biến thành một bi kịch không thể vãn hồi.

Chương (1-2252)