Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1854

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1854
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1854: TÔI CHỈ CẦN ANH ĐỪNG ĐẾN TÌM TÔI NỮA THÔI!

Lúc này, Mặc Lương Vũ giống hệt một cậu ấm tùy hứng thất thường, lười biếng dựa vào thành ghế, nhướng mày đung đưa chân.

Cảnh này khiến Ưng Phi Phi thấy hơi mệt mỏi.

Cô mấp máy môi, không buồn quan tâm đ ến cậu ta nữa.

Nhưng đương nhiên chàng trai ở bên cạnh không dễ đuổi đến vậy, Ưng Phi Phi vừa mới nhấp chuột được hai cái thì đột nhiên một bàn tay mò đến tắt màn hình của cô đi.

"Này, anh làm gì đấy?"

Ưng Phi Phi hốt hoảng bảo vệ máy tính, đồng thời nhanh chóng nhìn xuống cây máy tính.

Cô vừa sửa một vài số liệu, còn chưa kịp lưu lại nữa!

"Làm việc thì làm lúc nào cũng được, chậm mấy phút cũng không sao. Ưng Phi Phi, chúng ta nói chuyện một lát!"

Mặc Lương Vũ vô lại dựa vào bàn làm việc, chưa chờ cô lên tiếng đã uy ♓_ℹ️ế_🅿️: "Nếu cô không nói chuyện với tôi, không biết chừng tôi sẽ đổ cà phê lên cây máy tính của cô đấy!"

Ưng Phi Phi: "..."

Dù gì cũng là cậu ấm nhà giàu, sao ăn nói cử chỉ lại giống lưu manh như thế chứ!

Thấy đèn báo ở cây máy tính lóe lên, Ưng Phi Phi không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cô ngước mắt lên, nhìn thấy dáng vẻ ngạo mạn của Mặc Lương Vũ thì hơi sốt ruột thúc giục, "Được được được, anh nói đi, có chuyện gì!"

Nghe vậy, Mặc Lương Vũ hài lòng li3m li3m môi, lờ đi giọng điệu ghét bỏ của cô.

Nói thế nào nhỉ?!

Cậu Mặc này cũng đã từng là cao thủ tình trường, bao nhiêu cô gái đã quỳ dưới ống quần ông đây này.

Vết thương tinh thần duy nhất mà cậu ta từng phải chịu có lẽ chính là cái lần bị Lăng Mật lợi dụng.

Nhưng trên đường tình duyên của Mặc Lương Vũ, vẫn chưa có cô gái nào mà cậu ta không giải quyết được!

Bình thường có bao nhiêu cô gái mặt dày mày dạn bám dính lấy cậu ta, cậu ta không từ chối bất kì ai mà đều đón nhận hết.

Hôm nay, có lẽ là đã gặp qua nhiều loại nịnh nọt lấy lòng, cho nên liền nảy sinh hứng thú đặc biệt với cô gái tương đối tỉnh táo, lúc nào cũng gắng sức giữ khoảng cách với cậu ta như Ưng Phi Phi.

Cậu ta giàu có đẹp trai, nhưng ở trước mặt Ưng Phi Phi thì hai ưu điểm này liền mẹ nó như không tồn tại, sao mà khó chịu đến thế!

Không lâu sau, Mặc Lương Vũ ổn định cảm xúc, đẩy cà phê trên bàn về phía trước, "Có phải gần đây tôi đã làm gì có lỗi với cô rồi không?"

Ưng Phi Phi hé môi lắc đầu, "Không."

"Chắc chắn chứ?" Mặc Lương Vũ nửa tin nửa ngờ, "Tôi không có lỗi với cô, mà sao buổi trưa vừa nhìn thấy tôi, cô đã chạy trối 𝖈𝐡*ế*𝖙?"

Ưng Phi Phi không ngờ nửa đêm cậu chủ lớn quần là áo lượt này chạy đến Kiều thị chỉ để hỏi cô vấn đề này!

Cô nhìn cậu ta bằng vẻ mặt kì quái, nửa ngày mới phun ra một câu, "Tôi mót quá được chưa!"

Trước câu trả lời này, Mặc Lương Vũ cười khan, "Cô nghĩ tôi tin à?"

Cậu ta không mù, rõ ràng trưa nay cô gái này muốn trốn tránh mình.

Mặc Lương Vũ liếc nhìn ánh mắt lấp lánh của Ưng Phi Phi, tặc lưỡi nói: "Nếu cô không nói thật thì ngày mai tôi sẽ chuyển đến đây làm việc!"

Tức là, cô không nói thì tôi cũng không đi!

Đây cũng là lần đầu tiên Ưng Phi Phi phát hiện ra, tên Mặc Lương Vũ này lại khó chơi như vậy.

Cô chống trán thở dài nghĩ ngợi. Để cuộc sống tương lai trong văn phòng này không quá khó khăn, cô nên vẫn khai báo thành thật: "Được, tôi nói thật! Thật ra thì cũng không có vấn đề gì to tát, chỉ là gần đây trong công ty có hơi nhiều tin đồn liên quan đến tôi và anh. Tôi không muốn để người khác hiểu lầm nên mới cố gắng hết sức giữ khoảng cách với anh!"

Nghe được đáp án này, Mặc Lương Vũ giật mình, "Tôi với cô thì có tin đồn gì?"

Ưng Phi Phi bất đắc dĩ xòe tay, "Mọi người đều nói tôi bám được anh, muốn biến thành phượng hoàng, tóm lại nói rất khó nghe."

Nghe vậy, Mặc Lương Vũ gật đầu sáng tỏ, "Thì ra là thế, một đám con gái nhiều chuyện thôi mà, có cần tôi xử lí giúp cô không?"

Ưng Phi Phi nghiêm túc trả lời: "Tôi chỉ cần anh đừng đến tìm tôi nữa là được!"

Mặc Lương Vũ sờ 𝓃-ℊự-𝖈, cảm giác như đã bị trúng một mũi tên.

Chương (1-2252)