Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1847

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1847
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1847: NGHE NÓI NGÀY NÀO CẬU CŨNG ĐẾN KIỀU THỊ?

Năm mới cận kề, giữa tháng mười hai, Lăng Tử Hoan và Kiều Mục kết thúc chuyến du lịch quay về Lệ Thành.

Trong chuyến du lịch này, khuôn mặt trắng trẻo của cô nàng bị phơi đen hơn nhiều, trông càng thêm khỏe khoắn rạng ngời.

Buổi chiều ngày họ quay về, trang viên nhà họ Lăng đầy ắp người ngồi.

Các anh em đều có mặt, ngoại trừ... Lăng Vạn Hình.

Thời tiết tháng mười hai se se lạnh.

Lăng Tử Hoan đặt khăn choàng trên vai mình xuống sô pha, tung tăng chạy đến trước mặt Nghiên Thời Thất nhìn trái ngó phải, "Chị Thập Thất, Mộ Bảo đâu? Thằng bé không đến sao?"

Nghiên Thời Thất nhìn dáng vẻ vẫn đáng yêu như ngày nào của cô nàng, mỉm cười lắc đầu, "Thằng bé ở nhà, lần sau sẽ dẫn đến gặp em."

Lăng Tử Hoan hò hét, "Em nhớ Mộ Bảo lắm, chị có ảnh chụp không, mau cho em xem đi, có phải cậu nhóc đã cao hơn rồi không!"

Vừa nghĩ đến Mộ Bảo 𝖒ề_ⓜ 𝖒_ạ_ℹ️, Lăng Tử Hoan chỉ muốn trộm về nhà mình nuôi.

Đứa bé đáng yêu như thế, thật thích ⓒ♓·ế·т đi được!

Nghiên Thời Thất mở bộ sưu tập ảnh trong di động ra, đưa ảnh cho Lăng Tử Hoan xem.

Đám đàn ông ở đối diện trò chuyện câu được câu chăng.

Mặc Lương Vũ vẫn ngồi cạnh Hàn Vân Đình như mọi khi, nhìn Kiều Mục, cố ý trêu ghẹo, "Anh Hai, con bé thích trẻ con như vậy, khi nào hai người sinh một đứa đây?"

Kiều Mục ngồi gác chân chữ ngũ, nghe Mặc Lương Vũ trêu ghẹo thì nhướng mày, "Còn rảnh mà lo chuyện bao đồng của anh cơ đấy? Trong thời gian anh không ở công ty, nghe nói một ngày cậu đến Kiều thị tám trăm bận. Nhiều người còn hỏi anh, có phải Kiều thị đã đổi chủ rồi không kìa!"

Mặc Lương Vũ ngượng ngùng sờ sống mũi,

"Ăn nói bậy bạ, một ngày em đến tám trăm bận bao giờ!"

Kiều Mục cười khẩy, "Phòng phân tích số liệu sắp bị cậu giẫm nát thềm cửa rồi, cậu rảnh đến vậy à?"

Mắt Mặc Lương Vũ lóe lên, nhất thời không biết trả lời thế nào.

Kẻ nào thiếu đòn đi ton hót chuyện cậu ta đến Kiều thị cho anh Hai biết vậy?!

Hàn Vân Đình ngồi bên cạnh nhìn Mặc Lương Vũ như cười như không, liếc sang Nghiên Thời Thất ngồi đối diện, hạ giọng nói: "Ưng Phi Phi là bạn thân của Thập Thất, cậu định chơi đùa, hay là thật lòng đấy?"

Mặc Lương Vũ có cảm giác sau gáy hơi lạnh, chớp chớp mắt, lảng tránh, "Các anh đừng có nói bừa, không có chuyện đó đâu."

Chẳng qua cậu ta thấy cuộc sống quá nhàm chán, hiếm khi quen được một người bạn bình thường không trong giới thượng lưu, cảm giác rất mới mẻ nên mới thường xuyên đi tìm Ưng Phi Phi thôi!

Hơn nữa cậu ta cũng đâu đã làm gì, cùng lắm chỉ thỉnh thoảng cùng cô ấy ăn bữa cơm hoặc xem một bộ phim thôi.

Đây là q-u@-𝖓 ♓-ệ bình thường, chắc chắn đám người này hiểu nhầm rồi!

Tần Bách Duật ngồi trên ghế sô pha im lặng đã lâu, nhìn điệu bộ của Mặc Lương Vũ, lên tiếng cảnh cáo, "Muốn chơi đùa thì cậu đổi người sớm đi!"

Ưng Phi Phi là bạn của Tiểu Thất, Mặc Lương Vũ là cậu ấm ăn chơi, hai người họ thật sự không hợp nhau.

Thấy các anh em đều khuyên can mình, Mặc Lương Vũ hơi buồn.

Cậu ta kém cỏi đến thế sao?!

Một Ưng Phi Phi cũng đáng để các anh em che chở như vậy?!

Hơn nữa cô gái đó còn là chị em của chị dâu, cậu ta mà dám làm bậy, anh Tư chắc chắn sẽ là người đầu tiên không tha cho cậu ta.

Cho nên, cậu ta nào dám tùy tiện trêu đùa!

Mặc Lương Vũ bĩu môi rầu rĩ, cầm di động giả vờ bận rộn, rõ ràng đang muốn lẩn tránh.

Thấy vậy, những người khác đưa mắt nhìn nhau không khỏi lắc đầu.

***

Ăn cơm xong, mọi người ngồi lại biệt thự nhà họ Lăng thêm một lúc rồi lục tục ra về.

Bây giờ, anh cả Lăng Vạn Hình một mực ở lại Lũng Hoài, nói dễ nghe là muốn khai thác thị trường Lũng Hoài, trên thực tế là đang vất vả theo đuổi lại vợ mình.

Làng Tử Hoan và Kiều Mục tiễn mọi người ra về xong, hai người cũng lái xe về nhà họ Kiều.

Chương (1-2252)