← Ch.1847 | Ch.1849 → |
CHƯƠNG 1848: ƯNG PHI PHI, CÔ THẾ NÀY DỄ ĐỘT TỬ LẮM ĐẤY
Kiều Viễn Hiền biết hai người đã về bèn hối thúc họ nhanh chóng đến nhà họ Kiều để bàn bạc chuyện hôn lễ.
Mấy tháng nay, nội bộ nhà họ Kiều xảy ra không ít chuyện.
Tháng đầu tiên sau khi Kiều Mục và Hoan Hoan rời đi, nghe nói gia đình bác Cả đột nhiên từ bỏ ba mảnh đất và một dây chuyền sản xuất kỹ thuật tinh vi.
Không có gì bất ngờ, những thứ này đều rơi vào tay Kiều Viễn Hiền.
Tuy Kiều Viễn Chính và Kiều Viễn Hiền vẫn như nước với lửa, nhưng mấy tháng qua, ngọn lửa của nhà bác Cả rõ ràng đã suy yếu đi nhiều.
Ông hai Hiền không ra tay thì thôi, nếu đã ra tay chắc chắn một đòn trí mạng.
Mặc Lương Vũ rời khỏi biệt thự nhà họ Lăng, lái xe lang thang không mục đích, không bao lâu sau đã đến dưới tòa nhà trụ sở chính của Kiều thị.
Cậu ta dừng xe ở ven đường, nhìn tòa nhà Kiều thị, vô tư lấy di động ra.
Sau ba hồi chuông, cuộc gọi được kết nối, giọng nói uể oải của Ưng Phi Phi vang lên, "Lại chuyện gì nữa?"
Gần đây Mặc Lương Vũ tìm cô quá thường xuyên, khiến cô thấy rất phiền!
Nghe Ưng Phi Phi nói, Mặc Lương Vũ giơ di động lên xem lại, nhíu mày hỏi: "Thái độ của cô như vậy là sao? Đến tháng hả?"
Ưng Phi Phi tăng ca mệt như chó: "..."
Cô buông tiếng thở dài, nhìn các đồng nghiệp đang bận rộn tăng ca ở xung quanh, bèn cầm di động đi sang phòng trà nước.
"Anh đến tháng thì có, tôi đang phải tăng ca, bận lắm."
Do cuối năm phải làm báo cáo tài chính, nên phòng số liệu của họ phải tổng hợp báo cáo của cả năm giao cho phòng tài vụ thẩm định, suốt một tháng liền cô không được tan làm đúng giờ.
Lúc này, Mặc Lương Vũ đã xuống xe, đứng từ dưới nhìn lên trên tòa nhà Kiều thị, "Đã mấy giờ rồi còn tăng ca? Cô thế này dễ đột tử lắm đấy biết không?"
Ưng Phi Phi: "..."
Nếu không phải đã quen với cách nói chuyện của cậu Mặc đây, Ưng Phi Phi đã cho rằng cậu ta đang nguyền rủa mình rồi!
Cái quái gì vậy!
Ưng Phi Phi day huyệt thái dương đau nhức, hậm hực lầm bầm, "Rốt cuộc thì anh có việc gì không? Không có việc gì thì tôi cúp máy đây!"
"Có, cô xuống tầng một đi, tôi đang ở dưới này!"
"Không xuống, tôi còn chưa làm xong báo cáo!" Ưng Phi Phi từ chối thẳng thừng.
Mặc Lương Vũ "ờ" một tiếng, hờ hững cười nói: "Được, vậy tôi lên đó!"
Ưng Phi Phi lườm lên trần nhà, "Đừng, tôi xuống, tôi xuống ngay là được chứ gì!"
Cô không muốn Mặc Lương Vũ lại xuất hiện trong khu vực làm việc của mình chút nào.
Có trời mới biết các đồng nghiệp trong công ty đều đang chỉ trỏ sau lưng cô, nói cô thủ đoạn hơn người, bám được vào cành cây cao Mặc Lương Vũ này.
Để tránh lời ra tiếng vào ngày càng quá quắt, Ưng Phi Phi nghĩ mình nên tránh chạm mặt Mặc Lương Vũ ở công ty thì hơn.
***
Chưa đầy năm phút cô đã đi thang máy xuống tầng một, vừa ra khỏi sảnh chính của Kiều thị đã nhìn thấy Mặc Lương Vũ đang tựa người vào chiếc xe thể thao bắt mắt của cậu ta, ngước đầu ngắm trăng.
Công tử bột như anh ta đừng có giả vờ sâu sắc có được không?!
Ưng Phi Phi bĩu môi dè bỉu, bước đến hỏi thẳng: "Tìm tôi có việc gì?"
Mặc Lương Vũ ngước lên nhả ra một làn khói rồi mới dời tầm mắt nhìn sang khuôn mặt Ưng Phi Phi, chăm chú nhìn hồi lâu, "Tháng sau có rảnh không?"
Ưng Phi Phi hoài nghi, "Làm gì?"
"Đi dự lễ cưới, nếu không có gì bất ngờ, lễ cưới của anh Hai và Hoan Hoan chắc sẽ tổ chức vào tháng sau!" Mặc Lương Vũ giải thích với vẻ mặt bất cần.
Ưng Phi Phi nghe xong thật muốn nổi cáu, "Chỉ có chuyện này thôi à? Sao anh không nói qua điện thoại, khăng khăng bắt tôi phải xuống đây làm gì?"
← Ch. 1847 | Ch. 1849 → |