← Ch.2185 | Ch.2187 → |
CHƯƠNG 2186: ANH CẢ, ANH VỘI CÁI GÌ?
" Ba Hai là tốt nhất!"
Lăng Tử Hoan hú hét một tiếng, lập tức hào hứng mở màn hình điện thoại. Theo thói cũ, cô nhóc mở giao diện trò chơi, chỉnh lại góc chăn rồi nằm trên giường gọi vệ sĩ chơi cùng. Có trời mới biết, trong thời gian ở cữ, Kiều Mục và dì
Nguyệt không để cho cô nghịch điện thoại quá lâu, lần nào cũng chưa đánh xong đã bị thu điện thoại rồi! Vẫn là ba Hai tốt nhất, biết cô mê chơi game liền dẫn theo bốn vệ sĩ cùng cô lập đội năm người chơi!
Một dãy những chiếc xe sang trọng lái vào trong bãi đỗ xe nhà hàng Nghi Nam.
Tô Uyển Đông ngồi trong xe nhìn bề ngoài của nhà hàng đã được xây sửa lại, những hình ảnh trong quá khứ lại ùa về.
Khi xe dừng lại, Lăng Vạn Hình ngồi bên cạnh chị xuống xe trước tiên rồi vòng sang đầu bên kia mở cửa xe cho chị: "Uyển Đông, xuống xe thôi."
Nói anh xun xoe cũng được, nói anh đã thay đổi hoàn toàn cũng đúng, vì thái độ đối xử với Lăng Vạn Hình của Tô Uyển Đông khi trở về Lệ thành đã khác hắn trước kia.
Ít nhất Uyển Đông không còn kháng cự khi ở bên anh nữa, cũng âm thầm chấp nhận một số ý tốt của anh.
Đoàn người lục tục đi vào phòng ăn. Lăng Vạn Hình và Tô Uyển Đông vẫn ngồi ở hàng ghế đầu như thường lệ. Tất cả mọi người ngồi quanh bàn ăn thỉnh thoảng lại quan sát bọn họ, ánh nhìn chăm chú như vậy lại khiến cho Tô Uyển Đông cảm thấy ấm lòng, vì chị nhận ra được sự quan tâm, chăm lo của mọi người dành cho mình.
Qua khoảng mười phút sau, nhân viên phục vụ mở cửa phòng VIP, Tần Bách Duật đến muộn, giờ mới vào. Nghiên Thời Thất vừa nhìn thấy anh liền cong môi cười mỉm.
Mấy ngày nay Tần thị bộn bề công việc, có một vài hạng mục khai thác cần anh phải quyết định, vốn tưởng rằng buổi trưa anh không đến được, ai ngờ cuối cùng vẫn tới.
Tần Bách Duật bước vào, tầm mắt anh và Nghiên Thời Thất chạm vào nhau trước tiên, sau đó mới nhìn về phía Tô Uyển Đông, gật đầu: "Chị dâu."
Tô Uyển Đông cười đáp lại: "Chú Tư, đã lâu không gặp."
Tần Bách Duật chậm rãi bước tới bên Nghiên Thời Thất, lòng bàn tay véo nhẹ vào bờ vai cô, đưa mắt nhìn Tô Uyển Đông, gật đầu: "Đúng là rất lâu rồi."
Dứt lời, anh còn liếc nhìn Lăng Vạn Hình với vẻ sâu xa.
Đợi Tần Bách Duật ngồi xuống, Nghiên Thời Thất thuận tay giữ chặt lấy tay anh, nhẹ giọng hỏi: "Việc của công ty xong rồi sao? Em còn tưởng buổi trưa anh không tới được."
Tần Bách Duật miết nhẹ vào lòng bàn tay cô, nghiêng mặt nói thầm: "Công việc không cần gấp, chiều nay còn phải đưa em đi khám thai định kỳ."
Lời nhắc nhở này khiến cho Nghiên Thời Thất không khỏi cười tít mắt. Cô nắm lấy tay anh, đối mắt nhìn nhau, tình yêu vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Cho dù thời gian không ngừng chảy trôi, nhưng anh vẫn là con người của ngày ấy, chưa từng thay đổi.
Hành động mờ ám của hai người bọn họ bị
Lăng Vạn Hình bắt gặp, nơi đáy mắt anh lóe lên vẻ hâm mộ. Nếu như một ngày nào đó, anh và Uyển Đông có thể bên nhau trong lúc hoạn nạn thì tốt biết bao nhiêu.
Nghĩ đến đây, đầu ngón tay Lăng Vạn Hình hơi nhồn nhột. Anh liếc mắt sang Tô Uyển Đông cạnh mình, bàn tay đặt dưới bàn rục rịch muốn thử.
Lúc này, Tô Uyển Đông đang đặt cánh tay trái bên cạnh bàn, ngón tay thon dài chạm vào mép bàn. Lăng Vạn Hình nhìn chằm chằm một hồi, âm thầm nhích gần tới tay chị. Nhưng vào giây phút tay hai người sắp chạm vào nhau, Tô Uyển Đông lại đột ngột vươn tay vén mấy sợi tóc rối ra sau tai.
Động tác này cũng khiến cho bàn tay Lăng Vạn Hình chụp hụt vào khoảng không.
Anh thở dài, tiện tay cầm lấy ly nước trên bàn, buồn bực uống ực một ngụm để lấp li3m nỗi thẹn.
"Khụ khụ khụ..." Mẹ nó chứ, đây là nước sôi à?
Lăng Vạn Hình bị bỏng, bèn hít hà một phen, cảm giác như miệng mình bị bỏng đến tê rần rần.
Kiều Mục ngồi một bên liếc xéo anh, nói với vẻ chán chường: "Nước trà nóng vừa đun sôi, anh Cả, anh vội cái gì?"
← Ch. 2185 | Ch. 2187 → |