Trống Rỗng Lên Tàu Điện Ngầm Bị Luân Gian (3)
← Ch.20 | Ch.22 → |
Tiểu Ngọc muốn cầu xin giúp đỡ với người đàn ông cao lớn, rốt cuộc thì hắn tốt hơn một chút so với những người khác, hơn nữa ngay từ đầu có có ý đồ phải bảo vệ mình, bị một người thao thì cũng còn tốt hơn bị một đám người luân gian, nếu có thể một mình hắn thao thì tốt rồi.
Tiểu Ngọc dùng đôi mắt ướ●ⓣ á●ⓣ xin giúp đỡ nhìn về phía người đàn ông cao lớn, lời cầu xin giúp đỡ còn chưa nói ra, người đàn ông cao lớn đã đâ-Ⓜ️ 🅓.ươ.𝐧.ℊ 𝖛ậ.✝️ vừa 𝖗●ú●𝖙 𝓇●𝒶 vào trong miệng Tiểu Ngọc.
"Ưm!!! Ưm ~ ~"
"Cái đồ học sinh 🅓●â●Ⓜ️ đ●ãռ●ⓖ nhà cô, b* thật tốt cho tôi!"
Tiểu Ngọc bị vài người đàn ông xung quanh thay phiên thao, căn bản không biết hạ thể và miệng mình cuối cùng bị căm bao nhiêu 🅓_ư_ơⓝ_ɢ vậ_🌴 khác nhau, cô chỉ biết bản thân thoải mái muốn 𝐜●𝒽●ế●ⓣ, cô nhắm mắt vừa khóc lóc 𝐫ê*ⓝ г*ỉ vừa hưởng thụ bị thao bị sờ, mỗi lần mở mắt đều là người đàn ông khác nhau, mà người đàn ông khác nhìn cô không chỗ nào không phải cười gian, còn có người dùng điện thoại chụp cô, cô chỉ có thể duỗi tay che kín mặt, không làm được chuyện khác.
Chờ đến khi mọi người chơi đủ rồi, đều thỏa mãn mà rời đi, Tiểu Ngọc mới khóc lóc nhặt cặp sách lại trốn vào một góc. Tàu điện ngầm là tuyến vòng tròn, vẫn không ngừng chạy, mà Tiểu Ngọc đã sớm qua trạm ga, đợi đến khi cô về nhà, sắc trời đã không còn sớm.
Cô run r⛎_𝐧 г_ẩ_γ rẩy đi về nhà, vừa mở cửa, cha đang ngồi ở phòng khách chờ cô.
"Thầy giáo gọi điện thoại nói con buổi chiều trốn không đi học, bây giờ còn về muộn như vậy, sao lại thế này!"
"Con... con...."
Tiểu Ngọc ấp úng nói không ra lời, cả buổi chiều cô bị hiệu trưởng và giáo công cưỡng gian, làm sao có thời giờ đi học chứ. Chu Thành đi đến cửa hiên, phát hiện con gái có điểm không thích hợp, một tay lấy cặp sách ra, phát hiện cô lại áo sơ mi lại phồng lên, trên đùi cũng đều là vệt nước.
"Cái gì! Con lại không mặc đồ lót đến trường! Lại bị người thao!"
Chu Thành phẫn nộ lôi kéo cô đi vào phòng khách, đẩy cô ngã trên sô pha, kéo váy ra, phát hiện tiểu huyệt cô sưng đỏ, tràn đầy vệt nước, trên đùi còn có rất nhiều dấu ♓ô*𝐧 và chưởng ấn mà ngày hôm qua không có.
Rất rõ ràng, hôm nay tiểu huyệt của Tiểu Ngọc không phải thao một lần là có thể thành như vậy, nhất định cái tiểu huyệt này đã trải qua vô số lần trong khoảng thời gian ngắn.
"Có phải mỗi buổi trưa con cùng bạn trai lêu lổng! Bức đều bị thao đến sưng lên! Cái đồ ◗â_Ⓜ️ đã_n_🌀! Đồ đê tiện!"
"Con, con không có!"
Chu Thành không lời cô nói, hắn 𝖈_ở_𝐢 q𝐮_ầ_𝓃, lại một lần nữa móc ra 𝖉ươп-g 𝐯-ậ-🌴 đã dựng đứng, đ_â_ⓜ ν_à_𝖔 trong cơ thể con gái, bắt đầu cày cấy. Tiểu Ngọc đã không còn sức giãy giụa, chỉ có thể cⓗả_y 𝖓ư_ớ_🌜 mắt, lại một lần nữa bị người cha thân sinh xâm phạm.
← Ch. 20 | Ch. 22 → |