← Ch.61 | Ch.63 → |
Mắt thấy bụng càng ngày càng lớn, Nhã Văn và Giai Di không thể phớt lờ sự tồn tại của đứa trẻ nên Thạch Đông Thăng và Trịnh Đằng Huy đã yêu cầu dọn vào ở chung, để tiện cho việc chăm sóc lẫn nhau.
Sau này, hai cô cũng không nhắc đến việc bỏ đứa trẻ nữa, bởi vì tháng ngày trôi qua, hai người ngày càng cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bé trong bụng mình, cho nên mặc kệ là con ai, họ đều chấp nhận.
Mang thai là chuyện vui nhưng lại khiến hai người đàn ông đau khổ, thời kỳ đầu mang thai không thể q.⛎.𝐚.ⓝ 𝒽.ệ, hai người có ⓓụ*↪️ ѵọ𝓃*𝐠 mãnh liệt đều cảm thấy khó chịu.
Vào lúc không nhịn được có thể dùng tay phát tiết một chút, nhưng đơn giản như vậy sao có thể dễ dàng thỏa mãn bọn họ.
Mà hai người phụ nữ cũng мuốn chuyện đó, việc mang thai sẽ làm tăng ham мuốn tình dục estrogen, đôi khi hoa huy*t không cần chạm vào cũng tự động tiết ra ◗â●𝐦 dịch.
Sau khi qua giai đoạn nguy hiểm và bước sang tháng thứ năm, Hàn Nhã Văn nhịn không được cầu hoan.
"Có thể chứ?" Đằng Huy nhìn bụng to của cô, có chút do dự, lúc 👢-à-ɱ †ì-п-h cậu không khống chế được sức lực, lỡ làm tổn thương đến đứa trẻ thì sao?
"Không sao, chị đã kiểm tra rồi, cậu nhẹ nhàng một chút là được, hơn nữa ⓠц𝒶_п 𝖍_ệ khi mang thai còn có tác dụng trợ sinh." Hàn Nhã Văn tách chân ra, để lộ â*𝖒 ♓*ộ đã ↪️𝐡ả.𝓎 nư.ớ.𝐜.
"Mẹ nó! Bụng bự như vậy còn n*ng, chồng chị còn ở bên ngoài đấy!" Trịnh Đằng Huy nhìn thấy huyệt nhỏ hồng hào liền không nhịn được, trực tiếp cởi hết quần áo bò 👢-ê-𝓃 𝖌-❗-ư-ờռ-ℊ.
"Chị sớm đã ngứa ngáy, vậy mà cậu còn không thỏa mãn chị." Nhã Văn nâng chân lên, Trịnh Đằng Huy chủ động nắm lấy.
"Còn không phải vì chị đang có thai à, ai dám.... ưm.... mẹ kiếp!" gậy th*t cậu đã cương cứng, mã mắt hưng phấn chảy ra dịch nhầy, cậu nắm lấy quy đầu lấp kín cửa âm đ*o, thử đú●ⓣ nhẹ vào trong, không nghĩ tới vừa vào trong đã bị cái miệng nhỏ hút chặt lấy.
"Hai tháng rồi cậu không chạm vào người khác chứ?" Nhã Văn 𝖐-ẹ-𝖕 ⓒ𝖍ặ-✞ lấy gậy th*t, lâu lắm không ăn dương v*t, cô hưng phấn chủ động di chuyển.
"Đương nhiên không chạm vào, chị bao lâu rồi không bị 🌜_ⓗ_ị_𝖈_𝖍 thì tôi cũng bao lâu chưa được cắm." Trịnh Đằng Huy vốn định chậm rãi 𝐜ắ*ⓜ 𝖛à*𝖔 nhưng người phụ nữ này quá 🅓â*ⓜ đ*ãn*ⓖ, cậu trực tiếp đâ·Ⓜ️ ✌️·à·🔴 toàn bộ.
"A.... Chơi chị.... ngứa quá... làm chị hết ngứa đi..." Hàn Nhã Văn ş.❗.ế.ⓣ ↪️.𝖍ặ.✞ dương v*t.
Đằng Huy không dám dùng sức quá mạnh, cậu thong thả thọc vào гú*✞ r*🅰️, gậy th*t to mọng từ từ ma sát lấy vách thịt, quy đầu chọc vào chỗ mẫn cảm, ⓚí🌜·𝖍 𝖙♓í·𝐜·ⓗ làm cho người phụ nữ dưới thân há miệng 𝓇-ê-𝐧 г-ỉ.
"Daddy.... đẩy mạnh nữa... ngứa quá... a...." Nhã Văn tràn đầy dụ*𝖈 ✌️*ọ*ռ*🌀, hưởng thụ nâng Ⓜ️_ôn_ɢ lên.
"D.â.m đã.𝓃.ɢ!" Trịnh Đằng Huy chỉ dùng năm phần sức lực mà chơi cô, dương v*t cong của cậu cọ qua từng vách động, âm đ*o cùng phần gốc gậy th*t run lên vì hưng phấn, từng đợt 𝖐♓𝑜á-ı ⓒ-ả-𝖒 mãnh liệt ập đến.
"Daddy.... thật thoải mái.... Daddy mạnh hơn nữa đi..." Bụng to của Nhã Văn khẽ đong đưα, bộ п*ɢ*ự*𝐜 lớn cũng điên cuồng lắc lư theo chuyển động, chỗ giao nhau đã ướt đẫm nước 𝒹-â-𝖒.
Phụ nữ lúc mang thai rất dễ ra nước, Đằng Huy cảm thấy bên dưới đã ướt đẫm, quy đầu bị chất lỏng пón_🌀 𝒷_ỏ_𝐧_ⓖ tưới rất nhiều lần.
"A... thật lợi hại.... Bị gậy th*t lớn đâ-𝐦 c𝐡*ế*🌴 mất..." Hàn Nhã Văn bị nghẹn quá lâu cuối cùng cũng được giải thoát, cô không quan tâm hai người ngoài kia, cứ thế lớn tiếng rê*𝓃 𝐫*ỉ.
"Làm ⓒ𝐡ế●𝐭 chị!" dương v*t Trịnh Đằng Huy cũng đang rất nhạy cảm, nghẹn mấy tháng nay, âm đ*o chỉ cần siết nhẹ một cái cũng khiến cậu мuốn bắn.
"𝐂♓ịⓒ·𝒽 𝒸-♓-ế-𝖙 chị đi...." Hàn Nhã Văn tự xoa nắn 𝐧ɢ_ự_↪️ mình, gậy th*t trong cơ thể lại ❌.â.Ⓜ️ п.𝒽ậ.🅿️ lần nữa, quy đầu nhiều lần 𝐜●ắ●ⓜ ✔️●à●🔴 tận cổ tử cung, cô thỏa mãn trợn to hai mắt.
"Muốn dương v*t làm ma͙nh hơn đúng không?" Đằng Huy đẩy nhanh tần suất, lực đạo cũng thêm, t●𝖍●â●𝐦 𝓃ⓗ●ậ●𝓅 sâu khiến cô chịu không nổi.
"A... ma͙nh quá... daddy... sắp 🌜𝖍ế*t mất..." Bộ п_🌀_ự_↪️ Nhã Văn trướng căng tròn, do mang thai nên hai bầu vú trở nên đầy đặn hơn, núm vú hồng hào dựng thẳng.
Trịnh Đằng Huy không làm quá mức hung bạo, vẫn kìm lại sức lực, hai trứng dái đánh vào ɱôⓝ_𝖌 cô, lập tức in hằn những vết đỏ.
"Daddy.... ah...." Nhã Văn bị ⓒ_𝒽ịc_𝐡 💲·ướ·n·🌀 tê, thời gian kéo dài, âm đ*o cô bắt đầu sưng lên, dần dần lan đến trên ⓝℊự·c, bộ ռ.𝐠.ự.↪️ tròn trịa trắng nõn trướng lên một cách khó chịu.
"Shhh! Toàn là nước 𝐝*â*ⓜ." Trịnh Đằng Huy k_ẹ_🅿️ 𝒸_♓ặ_✞ tinh quan chạy nước rút, ngay lúc sắp bắn, nhịn một hồi mới dịu xuống.
"Daddy... bắn cho tôi... muốn..." Vú bị trướng lên, cô nhất thời không thể làm bớt đi sự khó chịu đó, nên muốn thông qua việc ⓑ●ắ●ⓝ †𝒾●𝐧●♓ vào trong để dời đi sự chú ý.
"Lỗ d_â_Ⓜ️, thích ✝️𝖎𝖓-𝒽 𝒹ịc-h đàn ông đến vậy à, được rồi, tôi sẽ thỏa mãn chị." Trịnh Đằng Huy mắng tục, тℹ️●n●♓ 𝒹●ị𝒸●♓ đặc sệt liên tục phun vào trong.
← Ch. 61 | Ch. 63 → |