← Ch.62 | Ch.64 → |
Thạch Đông Thăng vừa mới đi làm về, còn chưa kịp 🌜*ở*1 𝐪*⛎ầ*ⓝ áo đã nghe thấy tiếng ԁâ_〽️ đ_ã_ⓝ_🌀 phát ra từ trong phòng, khiến cho lòng anh ngứa ngáy.
Lý Giai Di ngồi trên sô pha ăn chuối, cái miệng nhỏ khẽ cắn một cái, cho dù không cố ý 🍳⛎𝐲ế●𝖓 𝐫●ũ nh̵ưng cô đɑng nhìn anh chằm chằm làm anh phải nghĩ ngợi sâu xa.
"Muốn à?" Đông Thăng nuốt nước miếng, đũng quần đã đỉnh lên một cái lều lớn.
"Ừm." Giai Di gật đầu.
Thạch Đông Thăng lập tức cúi người, ôm 𝒽.ô.𝓃 cô, cực kỳ cẩn thận không đụng vào bụng, đầu lưỡi chui vào câu lấy lưỡi cô ɱú.†.
Bọn họ cũng đã mấy tháng không q·u🅰️·ռ 𝒽·ệ, cả hai đều nghẹn sắp ⓒ.ⓗ.ế.т rồi.
Lý Giai Di 𝐫_ê_ռ 𝐫_ỉ, cô vòng tay quấn lấy cổ anh, 𝓃𝐠·ự·↪️ cọ vào 𝖓𝖌ự●𝐜 anh.
"ԁ*â*𝖒 đ*ã*𝓃*🌀!" Thạch Đông Thăng buông miệng, anh gấp gáp cởi bỏ thắt lưng, rút dương v*t ra khỏi quần.
Ngửi thấy mùi tanh của gậy th*t, toàn thân Lý Giai Di trở nên mềm nhũn, huyệt nhỏ 𝐬ℹ️ế_✞ 𝐜_𝐡_ặ_т tiết ra 𝒹.â.〽️ dịch.
"Nhìn dáng vẻ ⓓâ.𝐦 đ.ã.𝖓.ⓖ của em kìa." Đông Thăng trần truồng ngồi xuống sô pha.
"Anh Đông, em ngứa." Giai Di nhấc váy ngủ lên, 𝒸.ở.❗ 𝐪⛎.ầ.n lót xuống.
"Tự mình ngồi xuống, nhanh lên em." Anh thúc giục.
Cô đứng dậy phối hợp tách hai chân ra, ngồi ở phần hông, môi â_𝖒 h_ộ nhắm ngay quy đầu ngồi xuống.
"Mẹ kiếp!" dương v*t nổi đầy gân xanh, anh 𝖗-ê-n 𝖗-ỉ ưỡn thẳng 𝖒ô*ⓝ*𝐠, gậy th*t lập tức 𝐜●ắ●〽️ 𝐯●à●𝐨 một đoạn lớn.
Lý Giai Di cũng mẫn cảm không kém, 🅓·â·〽️ dịch tưới ướt cả thân gậy.
Thạch Đông Thăng mở hai cánh môi â·𝐦 𝐡·ộ ra, dương v*t lớn toàn bộ ↪️ắ●〽️ ✌️à●ο, 🎋í🌜-𝒽 ✞h-í🌜-♓ làm cô phải hét lên.
"A.... dài quá..." quy đầu một phát ⓒắ.Ⓜ️ ⓥ.à.𝐨 tận cửa tử cung, cô vội vàng ôm chặt cổ anh.
"Shhh! Dài mớᎥ tốt, dài mớᎥ giúp em sinh con được." Thạch Đông Thăng cười ra tiếng, hung ác nắm lấy Ⓜ️.ôn.ℊ cô, dùng sức thúc thật mạnh, quy đầu chạm vào cổ tử cung, lúc sau mớᎥ bắt đầu kịch liệt va chạm.
"Aah..." Bụng lớn của Lý Giai Di như cử động, âm đ*o lập tức s·1·ế·✝️ 𝖈·ⓗặ·† lấy gậy th*t.
"Làm 𝖈h●ế●т em... A.... để đứa nhỏ biết ba của nó lợi hại cỡ nào." Đông Thăng đâ_m thọc phát ra tiếng nước, huyệt ◗â_ⓜ ⓡ⛎●n гẩ●𝖞, cặp 𝖒·ô·𝐧·ɢ trắng nõn lắc lư theo chuyển động.
"Cút đi.... không phải con của anh.... a...." Giai Di phản bác ngắt quãng.
Thạch Đông Thăng ôm lấy m-ô𝐧-g cô thúc ma͙nh, lực đạo lớn hơn trước kia nhiều, mỗi khi dương v*t cắm đều phải chạm vào miệng tử cung mớᎥ bỏ qua, anh мuốn quy đầu tiếp xúc với đứa trẻ một cách 𝐭𝐡*â*ռ 𝖒ậ*𝖙.
"Không phải của anh! Vậy thì của ai?" Anh biết cô cố ý ⓚíc●♓ ⓣhí●↪️●ⓗ mình.
"Của chồng em! A.... nhanh quá... ưm...." Lý Giai Di hét lớn, 𝐝â*Ⓜ️ dịch tràn ra càng lúc càng nhiều.
"Mẹ nó! Chồng em không phải là anh sao?!!!" Thạch Đông Thăng nói xong thò tay vào váy, nắm lấy bộ пℊự●🌜 đầy đặn xoa nắn.
"Không phải anh... a... là Trịnh Đằng Huy..." Anh đỉnh mạnh vào, huyệt nhỏ bị đ*â*〽️ cho tê dại.
"Nói lại!" Đông Thăng thúc mạnh từng cái để trừng phạt, quy đầu liên tục chọc vào miệng tử cung.
"Trịnh Đằng Huy.... ah.... Trịnh.... a...." Lý Giai Di vừa nói đã bị anh chặn cái miệng nhỏ lại.
"Ưm..." Cô há miệng cho lưỡi anh chui vào, nước miếng theo khóe môi chảy xuống.
Anh thúc dương v*t chờ hô●n đủ mớᎥ buông đầu lưỡi ra hỏi: "Chồng em là ai?"
"Là anh Đông.... ưm..." Hai mắt Lý Giai Di mê ly, thân dưới hoàn toàn ướt đẫm.
"Anh muốn thử tiếp xúc ✞𝐡â●ռ m●ậ●✝️ với con." Thạch Đông Thăng tiếp tục chọc quy đầu vào cổ tử cung.
"Anh!" Giai Di bị lời nói của anh làm cho 🎋_í_🌜_♓ ✝️𝖍í𝖈_𝒽, lần đầu tiên gặp mặt lại dùng phương thức này, đúng là tên đàn ông khốn kiếp.
"Chào cục cưng, ta là ba của con." Anh dùng quy đầu 𝒸·ọ 𝐱á·🌴 nói.
"Không biết xấu hổ.... ah..." Lý Giai Di cạn lời với người đàn ông này, cô nằm gục trên người anh, huyệt ⓓâ_𝐦 liên tục 𝐜h-ả-🍸 ⓝư-ớ-↪️ lên thân gậy.
"Ưm! Phun nhiều nước như vậy." Thạch Đông Thăng đẩy nhanh tần suất ra vào, sau thọc vào 𝓇_ú_𝖙 𝓇_𝒶 thêm vài chục cái, tinh quan anh mớᎥ buông lỏng.
"Anh Đông..... đừng.... a...." Cô đɑng mang thai, còn bị đàn ông bắ.𝓃 t.❗.ռ.𝒽 vào trong, κ_♓_𝐨á_𝐢 ⓒả_𝖒 quá mức mãnh liệt.
"Anh ra..." Thạch Đông Thăng chạy nước rút, chất lỏng trắng đục 𝐧ó.𝓃.ⓖ bỏռ.🌀 phun hết vào trong lỗ 🅓â●〽️.
← Ch. 62 | Ch. 64 → |