Vay nóng Tinvay

Truyện:Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 119

Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Trọn bộ 154 chương
Chương 119
Sự quan tâm của bạn tốt
0.00
(0 votes)


Chương (1-154)

Siêu sale Shopee


Cung Quý Dương nghe vậy chỉ gật đầu sau đó quả đoán hạ lệnh: 'Lập tức khởi động hệ thống trinh thám, điều tra cho ra là tờ báo nào ở bên Pháp đưa tin tức này lên báo đầu tiên, đồng thời điều tra bối cảnh của nó!'

'Dạ, Cung tiên sinh!'

Người trợ lý đương nhiên hiểu, chỉ cần tra ra bối cảnh của tờ báo đó, vậy thì người bán tin tức kia cho họ cũng không khó điều tra ra.

Khi trợ lý vừa rời khỏi phòng tổng giám đốc thì gương mặt Cung Quý Dương chợt trở nên lạnh như băng, theo quan điểm của hắn, chuyện này cũng không đáng là gì nhưng đây rõ ràng là một cái kế liên hoàn.

Trước tiên là phái người theo dõi nhất cử nhất động của Khương Ngự Kình, sau đó thừa lúc hắn và Khương Ngự Kình gặp mặt xảo diệu phá hỏng hệ thống camera quan sát, tiếp đó là nhân lúc thần không hay quỷ không biết giết chết Khương Ngự Kình, đem tội danh đó trút lên đầu hắn. Chưa hết, đối phương còn lợi dụng giới truyền thông đồn thổi những tin bất lợi đối với hắn và Cung thị...

Tuy giới truyền thông sẽ không dám tùy tiện bàn luận xem hung thủ là ai nhưng giới truyền thông có sức ảnh hưởng đến sự phán đoán của mọi người, lại thêm hành động đồng loạt của tất cả các tờ báo, Cung Quý Dương làm sao không hiểu được dụng ý của đối phương.

Lúc này hệ thống truyền hình vệ tinh nhấp nháy tín hiệu, đồng thời hiển thị tất cả thông tin của người vừa tiến vào.

Nhìn thấy thông tin đó, nụ cười lạnh lùng trên mặt Cung Quý Dương dần tan mất, thay vào đó là vẻ tà tứ thường thấy, hắn khởi động hệ thống điều khiến sau đó chờ đợi bức tường đối diện bàn làm việc của hắn bắt đầu thay đổi... bức tường rất nhanh đã trở thành một màn hình khổng lồ.

Màn hình được chia làm ba phần, hình ảnh của Lãnh Thiên Dục, Lăng Thiếu Đường và Hoàng Phủ Ngạn Tước mỗi người chiếm lấy một góc màn hình.

'Thật không ngờ giới truyền thông và báo chí đối với cậu lại có nhiều hứng thú đến vậy!' Lăng Thiếu Đường cướp lời nói trước.

'Mình tính thử rồi, hôm nay mức độ nổi tiếng của cậu có thể nói là đạt đến hơn 90%!' Lãnh Thiên Dục vẫn một vẻ lạnh như băng nhưng câu nói thì đầy ý giễu cợt.

'Quý Dương à, xem ra đối phương rất thích chơi trò đuổi hình bắt bóng với cậu!' Hoàng Phủ Ngạn Tước vừa tao nhã uống cà phê vừa nói.

Nhìn ba người bạn anh một câu tôi một câu bàn tán xôn xao, Cung Quý Dương lười lĩnh lên tiếng: 'Sáng hôm nay mình thức dậy liền thấy mắt cứ giật liên hồi, thì ra là điềm báo ba người các câu. Thế nào, rảnh lắm sao?'

Ngoài miệng tuy là nói vậy nhưng trong lòng Cung Quý Dương rất ấm áp. Đây là tình bạn giữa bọn họ. Hắn biết nhất định là ba người đã đọc tin tức mới nhất trên báo nên mới lập tức liên hệ với hắn.

'Hắc hắc, người anh em tốt của mình sắp trở thành tội phạm bị truy nã, cho dù bận hơn nữa mình cũng phải bớt chút thời gian thăm hỏi, an ủi một chút chứ!' Lăng Thiếu Đường cười rất gian trá.

'Nhưng điều làm mình cảm thấy an ủi là giới truyền thông kể như còn có lương tâm, không có đăng ảnh lớn của cậu, nếu như tin tức cộng với ảnh chụp nữa thì mới càng giống một lệnh truy nã!' Hoàng Phủ Ngạn Tước "tốt bụng" lên tiếng an ủi bạn hiền.

'Đó là vì hắn không ăn ảnh thôi!' Lãnh Thiên Dục ác ý bồi thêm một câu.

'Này này này, ba người các cậu rốt cuộc là có lương tâm hay không chứ hay là tìm mình để cười nhạo khi thấy người gặp họa? Mình mà có chuyện thì các cậu cũng có ích lợi gì đâu!'

Cung Quý Dương nhẫn nại chờ nghe ba người bình phẩm hết sau đó mới lên tiếng, trên mặt vẫn treo nụ cười tà tứ.

'Nói về chuyện chính đi, ai có thâm thù đại hận với cậu đến mức đó vậy? Chẳng những giết người giá họa cho cậu mà còn lợi dụng báo chí làm tổn hại danh tiếng của Cung thị?' Lãnh Thiên Dục tuy rằng giọng nói lạnh lùng lời lẽ sắc bén nhưng không khó nhận ra sự quan tâm đối với bạn tốt trong câu nói.

Cung Quý Dương nhún vai, 'Cậu cũng biết đó, người như chúng ta có cừu oán đâu chỉ với một hai người, người muốn mạng của mình chắc cũng không thiếu. Mình chính là muốn xem xem ai sống dai hơn!'

'Cậu đó, đến giờ phút này mà còn vẻ bỡn cợt như vậy chứ. Tử Tranh muội muội của cậu có hiểu lầm là cậu làm không?' Lăng Thiếu Đường vẫn cười trêu ghẹo.

Cung Quý Dương cười ha hả: 'Đổi lại nếu như là cậu thì Kỳ Hinh có tin là cậu làm không?'

Lăng Thiếu Đường trầm tư một lúc rồi cười: 'Hinh Nhi nha đầu này rất đơn thuần, có lẽ cô ấy cũng không quá tin nhưng cũng biết giết một người đối với bọn mình mà nói chỉ là chuyện nhỏ cho nên cũng sẽ rất lo lắng!'

Cung Quý Dương gật đầu, 'Phản ứng của Tranh Tranh cũng giống như của Kỳ Hinh vậy!'

'Là người thường thì sẽ đều nghi ngờ chuyện này có liên quan đến cậu, dù sao tên họ Khương kia cũng là tình địch của cậu, nếu theo tính tình trước giờ của cậu thì tên họ Khương kia chịu khổ lâu rồi. MÌnh vẫn luôn hoài nghi sao hắn lại có thể sống đến bây giờ?' Hoàng Phủ Ngạn Tước làm ra vẻ đăm chiêu nhìn Cung Quý Dương một lúc rồi mới lên tiếng chế giễu.

'Mình nói với cậu này Ngạn Tước, cậu đừng có một dạng xem kịch vui mãi thế, rồi sẽ có một ngày cậu sẽ bị một cô gái làm cho biết mùi khổ sở!'

Cung Quý Dương cười thật gian trá, 'Theo như mình biết, tiểu oan gia của cậu không có ý định buông tha cho cậu đâu!'

'Cậu còn dám nói nữa sao? Nếu như không phải tại cậu thì Liên Kiều sao có thể vào được nhà mình mà gây sóng gió chứ? Cung Quý Dương, mình đúng là kết nhầm bạn mà!'

Hoàng Phủ Ngạn Tước nói đến đây thật hận không thể tóm lấy Cung Quý Dương từ trong màn hình ra mà hung hăng đánh cho một trận.

'Này, nói chuyện có lương tâm một chút đi, lúc đầu là ai hãm hại mình trước? Phàm làm chuyện gì cũng có qua có lại thì mới hợp lẽ chứ!' Cung Quý Dương không chút sợ sệt bỡn cợt hắn.

'"Người trong giang hồ phải giúp nhau" chẳng lẽ đạo lý này cậu cũng không biết sao?' Hoàng Phủ Ngạn Tước nghiến răng nghiến lợi nói.

Cung Quý Dương ý cười càng sâu, hắn cố tình xuyên tạc ý của Hoàng Phủ Ngạn Tước: 'Mình rất hiểu đạo lý giang hồ chỉ là muốn xem thử Hoàng Phủ tổng giám đốc tao nhã lịch sự của chúng ta bị người ta chỉnh sẽ như thế nào thôi. Lần này được thấy cảnh lửa cháy ngang mày, cũng thú vị lắm! Ha ha... '

Hắn cười càng sảng khoái, hoàn toàn không giống với một người đang bị hãm vào vụ án mưu sát chút nào!

Lãnh Thiên Dục và Lăng Thiếu Đường nghe hai người nói chuyện mà như chìm trong sương mù, chẳng hiểu gì cả vì vậy cùng lúc lên tiếng: 'Đây rốt cuộc là chuyện gì?'


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-154)