Câu Dẫn Vương Gia 10
← Ch.185 | Ch.187 → |
Huyên Huyên không thể chờ đợi nỗi nữa, bàn tay cô khẽ vuốt từ vai trượt xuống đai lưng của hắn. Rứt khoát rút đai lưng ra, lúc này hai người hoàn toàn trần trụi.
Cô khẽ nắm côn thịt ⓝ*ó*𝓃*🌀 𝓇*𝒶*ռ, gân guốc đang áp lên bụng nhỏ của mình. Vuốt từ đỉnh quy đầu xoa xuống tận gốc.
" A.. hừ......."
Côn thịt bị trướng phát đau, bây giờ lại được bàn tay của Huyên Huyên chạm vào. Hắn nhịn không được mà phát ra tiếng rên sảng khoái.
Lãnh Thần Duyệt ✝️-𝐡-ở ԁ-ố-↪️, hắn cho tay xuống nắm chặt bàn tay đang cầm cồn thịt của Huyên Huyên. Gia tốc vuốt lên xuống nhanh, hai người quấn chặt nhau hai tay cầm côn thịt vuốt liên hồi.
" Hừ.... không.... Hừ.. ta không... bắn được.. A.... :"
Tuy được Huyên Huyên dùng tay 𝖛𝖚ố·✞ ✅·𝐞, κ𝖍🔴á●ℹ️ cả●ⓜ tới nhưng hắn không thể nào ra. Dường như hắn muốn nhiều hơn là bàn tay ɱ●ề●𝖒 𝖒ạ●ℹ️ kia.
Huyên Huyên nghe thấy hắn rên rĩ, cô hết cách lắc đầu ngao ngán. Cô chỉnh tư thế cho tốt, nghiêng hông lại đặt côn thịt ngay giữa miệng tiểu huyệt.
Từ từ ấn 𝐦ôռ_𝖌 của mình vào, Huyên Huyên cũng đã sớm chuẩn bị tốt tinh thần, chịu đựng cảm giác đau đớn việc phá thân.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt cảm thấy quy đầu to lớn, liền được thứ nóng ấm ư·ớ·✝️ á·t bao bọc. Hắn trợn trừng hai mắt, hông theo bản năng mà thúc đẩy.
Côn thịt to lớn không chút lưu tình nào, thọc mạnh vào bên trong. Xé rách màng trinh, cắm sâu tới tận hoa huyệt.
" A... a... đau.... a....... a.... :" Hai mắt Huyên Huyên mở lớn, dù cho chuẩn bị tốt tinh thần. Nhưng cảm giác này quá đau rồi. Hơn nữa còn bị tên mất lí trí này tàn nhẫn xỏ qua.
Lãnh Thần Duyệt cảm thấy 🎋𝐡_ο_á_ï ↪️_ả_𝐦 sung ⓢướռ●𝐠 quấn thân, nơi côn thịt được lỗ nhỏ κẹ·𝖕 ⓒ·𝐡·ặ·𝖙. ℳ●á●u hồng hơi rĩ ra ở nơi 🌀i_🅰️_🅾️ 𝒽_o🅰️_n, dâ-𝐦 dịch từ từ tiết ra giúp bôi trơn côn thịt to lớn bên trong.
Lúc này Lãnh Thần Duyệt không thể nào nhịn nổi, hắn vội vàng ngồi dậy thay đổi tư thế. Côn thịt 𝓇ú*🌴 r*@, một lần nữa mạnh bạo đâ_〽️ thọc vào.
Hai tay hắn banh rộng đùi của Huyên. Ⓜ️ô𝓃*g và hông phối hợp thúc đẩy theo kiểu truyền thống.
" A.... phụ thân.... a.... A... đau.... quá... ưm.... . a...... :"
Giờ phút này Huyên Huyên không thể nào chịu nổi, vừa phá thân không lâu. Tên cầm thú này đã điên cuồng cắm côn thịt thô to vào sâu bên trong.
Bất giác Huyên Huyên hơi nhìn xuống. Thấy bụng nhỏ nhô lên một cục. Nơi tiểu huyệt đau rát, thật căng và cũng thật đầy.
Lãnh Thần Đang bị ⓧ_𝐮_â_𝖓 𝐝_ượ_ⓒ khống chế, hắn nào có nghe Huyên Huyên kêu đau. Chính vì tiếng rên này, càng khiến con dã thú trong người hắn điên cuồng hơn.
Hắn đè ép hai vai Huyên Huyên xuống, 𝖉ụ●↪️ ✔️●ọ●𝓃●🌀 khống chế tâm lý. Mạnh bạo đ●â●m thọc côn thịt vào sâu lỗ nhỏ, 🅓â_m dịch hòa lẫn 𝖒á.ц đỏ nhiễu xuống sàn đất.
"A.... đau quá.... ta không chịu được.... a.... . phụ thân... nữ nhi đau.... quá.... .
Huyên Huyên bị đau tới bật khóc. Hai tay cô không ngừng đấm lên ռɢự-𝒸, móng tay dài cào cấu loạn lên tấm lưng trần của Lãnh Thần Duyệt.
Hắn vẫn thúc đẩy côn thịt dập mạnh vào tiểu huyệt nhỏ khít như một bản năng của nam nhân. Tiếng rên rĩ, van xin thống khổ của Huyên Huyên, càng khiến d.ụ.𝐜 ☑️.ọ.n.🌀 của hắn tăng cao.
Lãnh Thần Duyệt cúi đầu xuống, ngậm một bên vú Huyên Huyên hút hút sữa. Một tay xoa nắm hai vú no tròn, tay còn lại xoa loạn trên hoa đế.
Lúc này Huyên Huyên dần dần thích ứng với tốc độ của hắn, 🅓.â.〽️ dịch nhiễu ra như suối. Ướ*𝖙 á*𝖙 lênh láng khắp đùi non.
← Ch. 185 | Ch. 187 → |