← Ch.02 | Ch.04 → |
Dật Cảnh Viên, phòng ngủ chủ.
Nha hoàn Xảo Nhi, Thủ Nhi thấy thái độ của tướng quân đối với Liễu Nhữ Nhã lúc ở phòng ăn, các nàng biết chủ tử nhà mình nhất định đang đau lòng, vội vàng chuẩn bị một bổn nước, hầu hạ Liễu Nhữ Nhã tắm rửa.
Nhìn thấy thư nằm đầy trên mặt đất, Liễu Nhữ Nhã hít sâu một hơi, nhẫn tâm kêu Xảo Nhi đốt bỏ.
Trên đó có những câu đối khiến nàng phấn khích vui vẻ! Đáng tiếc!
Liễu Nhữ Nhã ngâm mình trong bồn tắm, nhắm mắt lại, nghĩ đến Hàn Hướng Dương. So với trong ân tượng của nàng, hắn ngăm đen hơn một chút, Sương mặt sóc cạnh cũng cứng rắn hơn, đôi môi vẫn thẳng tắp như trước....... Giặc Oa náo loạn vùng mo phải cũng không phải ngày một ngày hai, để tiêu diệt toàn bộ bọn chúng nhất định phải tốn nhiều công sức, nửa năm qua hắn thật sự quá vất vả rồi!
Sau khi tắm rửa xong, nha hoàn Xảo Nhi hầu hạ nàng mặc quần áo, lau khô mái tóc dài ẩm ướt của nàng, sau đó duyên dáng ngôi bên cạnh song cửa số. Nàng đẩy cánh cửa số ra bên ngoài, bên cửa sổ còn có lan can điêu khắc tinh xảo, đẹp mắt, thích hợp để cho mỹ nhân dựa vào, người ngồi ở bên cửa có thể thưởng thức cảnh sắc bên ngoài. Nàng đem mái tóc dài gác lên thành lan can, chậm rãi để nó khô dân.
Đêm nay ánh trăng sáng ngời, nhưng Liễu Nhữ Nhã lại không có lòng dạ nào thưởng thức.
Nàng thầm nghĩ, chỉ sợ Hàn Hướng Dương đang hiểu lầm quan hệ giữa nàng với Lữ Thiệu Đình. Nhưng chuyện thư lui thư tới này rất đơn thuần a! Khi Lữ Thiệu Đình đọc sách có chỗ nào khó hiểu, sẽ viết thư tới xin chỉ giáo, cái gì nàng biết nàng sẽ nói, đã nói thì sẽ nói hết. Nửa năm qua thư từ qua lại, đối với Lữ Thiệu Đình nàng cũng có hiểu biết chút ít. Tuy rằng nàng thích tính cách tao nhã của Lữ Thiệu Đình, nhưng trong đầu hắn có chút tư tưởng còn bảo thủ cố chấp hơn cả cha, lúc trước nều gả cho hắn, thật sự có thể trở thành một đôi thần tiên quyến lữ sao? Chỉ sợ là cần phải xem xét lại.
Nhưng sả vào Tướng quân phủ là tốt rồi sao?
Tưởng tượng đến sau đêm tân hôn, xa cách nửa năm mới gặp lại nhau, mà vị hôn phu lại ở trước mặt mọi người khiển trách nàng, Liễu Nhữ Nhã không khỏi cảm thấy khổ sở. Cả người nàng nằm nghiêng trên song cửa sổ, thất thần nhìn ra bên ngoài. Tối rồi, hoa viên bị bao phủ. bởi một màu đen.......... _
“Cởi quần áo ra!” Giọng nói trầm thất vang lên trong phòng.
Liễu Nhữ Nhã hoảng sợ, ngẩng đầu lên thì thấy Hàn Hướng Dương đang đứng trong phòng nhìn nàng.
Cởi quần áo ra? Hắn đang kêu nàng sao?
“Cởi quần áo ra!” Hắn không kiên nhẫn lặp lại một lần nữa.
Trong phòng không có người khác, dĩ nhiên là kêu nàng. Liễu Nhữ Nhã nhanh chóng từ song cửa sổ đứng lên, hất mái tóc dài ra phía sau lưng, cúi mặt xuống, muốn che giấu hai tròng mắt tràn ngập hơi nước.
Nàng vẫn cúi mặt đi đến gần thân hình cao lớn của Hàn Hướng Dương, chần chờ một chút, sau đó chậm rãi vươn tay mở vạt áo hắn, cởi áo khoác màu tím ra, đối mặt với áo lót trắng nõn của hắn, nàng không biết có nên cởi hay
“Tắm rửa!” Lại là một câu ngắn sọn.
“Phu quân muốn tắm rửa! Thiếp lập tức gọi Thủ Nhi, Xảo Nhi đến đây hầu hạ.” Liễu Nhữ Nhã vội vàng chỉ về phía ngoài la lên.
“Không cần, mình nàng là được.” Ánh mắt sáng quắc của hắn nhìn thẳng về phía nàng.
Liễu Nhữ Nhã đành phải thuận theo, đứng trước mặt hắn, hai tay cởi bỏ mảnh quần áo nam nhân cuối cùng trên người hắn. Sau khi cởi xong quần áo trắng noãn, thân thể trần trụi cường tráng của Hàn Hướng Dương lõa lồ trước mặt nàng, ánh mắt của nàng không dám chạy loạn, chỉ cúi gầm xuống mặt đất.
Sặc! Còn có chiếc khó....... Lầm sao bây giờ? Hắn có muốn nàng giúp hắn cởi ra hay không?
Liễu Nhữ Nhã đỏ mặt, nàng chưa từng hầu hạ qua nam nhân, cho nên giờ phút này không hiểu được nên làm cái gì bây giờ? May mắn là Hàn Hướng Dương xoay người bước vào phòng tắm sát bên. Nước trong bồn tắm sớm đã được người hầu thay nước ấm mới, vốn dĩ là muốn chuẩn bị cho hắn, nhưng nàng cũng không có hy vọng xa vời là đêm nay hắn sẽ đến đây, chỉ là chuẩn bị sẵn thôi, không nghĩ tới hắn thật sự muốn tắm rửa, mà còn chỉ định nàng là người hầu hạ.
Nàng cúi đầu, dùng khóe mắt nhìn hắn đang cởi thắt lưng ra, cả người trần truồng bước vào bổn tắm, ngâm mình trong bồn nước ấm áp, lộ ra vẻ mặt thoải mái.
Hẳn là phải chà lưng rồi........ Liễu Nhữ Nhã đi đến phía sau, cầm lấy khăn, nhẹ nhàng chà lau tấm lưng cường tráng. Sau lưng hắn có vài vết sẹo, cơ thể thật rắn chắc thô ráp, màu da trên lưng không có ngăm đen như trên cổ, nhưng so với người bình thường thì đen hơn một chút. Bờ vai của hắn cứng ngắc, cơ thể rắn chắc như dũng sĩ, vừa nhìn đã biết hắn là một nam nhân cường tráng chinh chiến nhiều năm.
Đây là một thân thể hoàn toàn nam tính, cứng rắn thuần dương thật sự, chứ không có vẻ nhu thuận, thậm chí thân thể nam nhân này còn có chút thô lỗ.
Bàn tay non mềm của Liễu Nhữ Nhã cầm khăn chà xát lưng hắn, nàng nhìn búi tóc được buộc chỉnh tễể của hắn một hồi lâu, sau đó đỏ mặt, tháo búi tóc của hắn ra, hắn nghiêng đầu tựa vào mép bổn tắm, cầm gáo nước gội đầu.
Hàn Hướng Dương không nói lời nào, cứ để Liễu Nhữ Nhã chật vật hầu hạ mình tắm rửa. Hắn nằm ngửa ở mép bồn tắm, tầm mắt vừa vặn nhìn thấy Liễu Nhữ Nhã. Nàng biết hắn đang nhìn nàng, nhưng nàng không dám chống lại ánh mắt hắn, chỉ chăm chú nhìn vào mái tóc đen bóng của hắn.
Sau khi tắm rửa xong Liễu Nhữ Nhã chỉ mặc duy nhất chiếc áo mỏng, tóc của nàng gần như ẩm ướt hết, hai tay liên tục bận rộn, dừng lại vén lên một vài sợi tóc rơi trên sườn mặt, càng làm làn da tuyết trắng của nàng nổi bật lên, thật chói mắt.
Vì nàng không có kinh nghiệm hầu hạ người khác tắm rửa, cho nên một vài giọt nước bắn vào người nàng, làm cho chiếc áo mỏng của nàng ướt một mảng lớn, vải lụa dán sát trên người nàng, làm hiện ra không sót bắt kỳ đường cong nào, bầu ngực tròn trịa cứ theo động tác chà xát của nàng mà hơi hơi rung động, đóa hồng mai trên bầu ngực đầy đặn cũng như ẩn như hiện, khiêu khích cảm quan (cảm xúc + giác quan) của nam nhân.
Ánh mắt Hàn Hướng Dương nhìn chằm chằm nàng, vì nàng tay vội chân loạn nên chiếc áo mỏng càng ngày càng ướt, ánh mắt hắn cũng càng ngày càng nóng cháy. Liễu Nhữ Nhã cảm giác được ánh mắt ngày càng nóng rực của hắn, lại lầm cho rằng là vì hắn không hài lòng về sự hầu hạ của nàng, cũng bởi vậy nên nàng càng khẩn trương hơn, nhưng càng khẩn trương thì kết quả tay chân lại càng luống cuống, quần áo cũng lại càng ướt, độ ấm bên trong cũng theo ánh mắt nóng rực của hắn mà càng ngày càng tăng!
Nóng đến nỗi gần như làm cho người ta hít thở không thông!
Một luồng nhiệt hỗn loạn!
Liễu Nhữ Nhã rất muốn né ra, nhưng nàng không thể né, nàng phải dũng cảm đối mặt, đối mặt với lần thứ hai mình gặp mặt hôn phu, cho dù hắn có bắt mãn đối với nàng!
Trong phòng tắm dày đặc hơi nóng làm cho người ta hít thở không thông, thần kinh hai người căng thẳng --- nàng là bởi vì khẩn trương, còn hắn là bởi vì dục vọng, bởi vì cái ý nghĩ chỉ
Á 1 ^ HA Ầ :Á ^ muôn đem nàng lột sạch, điên cuỗng tiên nhập nàng vào dục vọng bao la của hắn.
“Quần áo của nàng ướt.” Giọng hắn khàn khầàn, tràn ngập tình dục.
“AI Không sao.....Đừng lo.” Nàng cúi đầu, nhìn thấy vải lụa dán sát cơ thể, dường như còn nhìn thấy cả đóa hoa thủy tiên tinh tú trên ngực, nàng thoáng bối rối trả lời, thân mình lui lại phía sau một bước, tránh khỏi ánh mắt của nam nhân nằm ngửa.
Đột nhiên, Hàn Hướng Dương từ trong bồn tắm đứng lên, ào một cái, nước trong bổn tắm đều bị thân hình cường tráng của hắn làm chảy ra ngoài, bắn tung tóe lên quần áo mỏng manh
Ấ£ ~ T7 rõ Đ À vôn đã âm ướt của nàng.
“A........ớt hết rồi........... ” Liễu Nhữ Nhã cúi đầu nhìn tình trạng bi thảm của chính mình.
“Uốt mới tóc ” Tiếng nói của Hàn Hướng Dương vô cùng mờ ám.
Nàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn. HH. Tại sao lại dùng âm điệu như vậy để nói chuyện! Trong lúc nàng còn đang kỳ quái, lại nhìn thấy chuyện càng làm cho bản thân kinh ngạc.
Lúc này toàn thân Hàn Hướng Dương đã trần trụi, hơn nữa còn bị nàng khiêu khích đến cả người dâng tràn dục hỏa, vật đàn ông giữa hai chân tự nhiên kiên quyết đứng thẳng, Liễu Nhữ Nhã chưa bao giờ nhìn thấy nam tử trần truông, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức hồng như lửa than, khô nóng, bất an.
Hàn Hướng Dương nhanh chóng tiến tới ôm cổ nàng, thân thể của nàng đột nhiên tiếp xúc với thân thể nóng bỏng dục hỏa của nam nhân, liền hoảng sợ giãy dụa.
“Đề........ Tướng quân, để Nhữ Nhã đi lấy khăn cho tướng quân lau người.” Bàn tay nhỏ bé của nàng thúc vào lồng ngực cứng rắn như thép của. hắn.
“Không cần, nàng là được rồi.”
Hai tay Hàn Hướng Dương ôm chặt thân hình nhỏ xinh của Liễu Nhữ Nhã, dùng toàn bộ cơ thể mình vuốt ve nàng, lúc này trước ngực hai người chỉ cách nhau một lớp vải mỏng ẩm ướt, nhưng nhiệt độ nóng bỏng cùng với thân thể nam tính của hắn vẫn không ngừng đánh sâu vào cảm quan yếu ớt của Liễu Nhữ Nhã, một loại cảm giác xa lạ dâng lên, khiến cho tim nàng đập dồn dập, hô hắp hỗn loạn.
“Đừng........... ” Nàng thết ra lời nói chống cự.
Hàn Hướng Dương ngoảnh mặt làm ngơ, bàn tay to lớn vươn ra kéo tấm áo mỏng manh của nàng xuống, làm lộ bầu ngực trắng mịn, tầm mắt của hắn lập tức rơi trên thân thể tuyết trắng mềm mại kia. Từ khi bái đường tới nay, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thân thể của thê tử mình, dục vọng điên cuông kích động tàn sát bừa bãi trong ánh mắt hắn, trong lúc này không có gì che đậy thân thể hai người, hắn không ngừng dùng thân thể mình cọ sát nàng, dùng bàn tay to lớn xoa nắn nàng, vật đàn ông dưới thân thẳng cứng dù vô tình hay cố ý đều đâm vào bụng nàng, làm cho nàng cảm nhận được khát vọng của hắn vô cùng kịch liệt, thân thể nàng vì bị hắn cọ sát mà ửng đỏ, vì hắn mạnh mẽ áp sát mà thân hình yêu kiều mềm mại trở nên vô lực.
Hàn Hướng Dương hít sâu một hơi, có ý muốn khống chế chính mình, không cần ở chỗ này muốn nàng. Hắn ôm ngang người nàng bước ra khỏi phòng tắm, đi về phía chiếc giường ngủ lớn của hai người.
Liễu Nhữ Nhã nhìn hắn, tim đập nhanh đến nỗi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hắn....... Hắn không phải là muốn......Động phòng chứ?
Đúng vậy! Hiện tại trong đầu Hàn Hướng Dương chỉ nghĩ đến chuyện này.
Hắn ôm nàng đến bên giường, cũng không buông nàng ra, mà trực tiếp áp sát nàng xuống giường. Liễu Nhữ Nhã cảm thấy trên thân mình có áp lực nặng nề, gần như làm nàng không thể hít thở, nhịn không được sợ hãi mà kêu ra tiếng
NT Go Đừng như vậy!” Bàn tay nhỏ bé đặt trên người hắn, chống cự lại thân thể cường tráng.
Bàn tay to lớn thô ráp của Hàn Hướng Dương chu du trên thân thể trần như nhộng mềm mại của nàng, xúc cảm dưới tay làm cho hắn vừa lòng, nhưng sự chống cự của nàng làm cho hắn có chút bắt mãn.
Hắn là đang thực hiện quyền lợi của trượng. phu, tại sao nàng còn có ý kiến?
“Bây giờ nàng lại muốn cách vài ngày mới làm ư? Không phải đã cho nàng thời gian nửa năm rồi sao?” Giọng nói thô ráp của Hàn Hướng Dương vang lên, thanh âm trầm thấp có chứa một tia áp lực.
Nhưng đây mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt! Đối với nàng hắn vẫn là người xa lạ.
Nhưng nàng cũng không thể tiếp tục kiên trì như vậy....... một lát nữa thôi sẽ khiến hắn không cao hứng, lúc này đây nếu cự tuyệt hắn một lần nữa, hậu quả không phải nàng có thể tưởng tượng được. Dù sao hắn cũng đã là trượng phu của nàng, sớm hay muộn cũng phải động phòng, cứ cho hắn đi. Nàng buông tay thuận theo, không kháng cự nữa, nhắm mắt lại, cố nén cảm giác xấu hồ khi lần đầu bị vuốt ve và đặt dưới thân thể nặng nề của nam nhân.
“Mở mắt ra!” Hắn ra lệnh.
Hắn muốn nàng nhìn thấy hắn chạm vào nàng, mà không phải trong lòng nghĩ về nam nhân khác.
Liễu Nhữ Nhã nghe lời mở mắt ra, đập vào mắt nàng là hình dáng khuôn mặt rõ ràng của hắn. Bởi vì quanh năm suốt tháng phơi nắng bên ngoài mà làn da trở nên sạm đen, làm cho ánh mắt của hắn phát sáng lên, cái mũi thẳng làm nổi bật trên khuôn mặt tuần tú, rất có khí khái anh hùng của hắn, trong lúc này ánh mắt của hắn tràn ngập khí chất thẳng thắn.
Hắn..... Rất anh tuần!
Hàn Hướng Dương nhìn chằm chằm nàng, cái nhìn tiến vào trong đôi mắt đẹp của nàng, muốn nhìn ra nàng đối với hắn là trung trinh hay là tưởng niệm. Nửa năm qua, nàng có nghĩ tới hắn hay không? Có thương nhớ hắn hay không? Trong lòng có nghĩ đến nam nhân khác hay không?
Không! Hắn không cho phép! Nàng là thê tử của hắn, sao có thể nghĩ đến nam nhân khác! Cho dù nàng là do hắn dùng sức mạnh để đoạt lấy, hắn cũng không cho phép!
Hắn thậm chí muốn nhìn thấy nàng cam tâm tình nguyện, nhưng trong mắt đẹp chỉ có khẩn trương cùng bối rối, cặp mắt rực rỡ cực kỳ xinh đẹp kia, giờ phút này đang bắt lực nhìn hắn.
Nữ nhân lúc mới bắt đầu đều như vậy, nhưng khi nếm trải hương vị ngọt ngào, thì muốn ngừng mà không được.
Từ trước tới nay Hàn Hướng Dương không phải là nam nhân biết thương hoa tiếc ngọc, trước kia nữ nhân đều chủ động bò lên giường hắn, hắn không cần có trách nhiệm gì về thân thể bọn họ, trên giường luôn luôn cuồng vọng đòi hỏi. Thói quen như vậy khiến cho bàn tay to của hắn --- bao phủ trên bầu ngực tuyết trắng nõn nà của nàng, không ngừng vuốt ve, những vết chai sần trong lòng bàn tay ma xát với da thịt non nớt mềm mại, làm cho Liễu Nhữ Nhã cảm nhận mãnh liệt được sự vuốt ve của hắn, vết chai sần kích thích nàng, làm cho nàng cảm thấy như được gãi ngứa, thân thể không chịu được mà liên tục vặn vẹo, muốn tránh thoát bàn tay to lớn đang thăm dò bừa bãi của hắn.
Bàn tay to kia lại càng ngày càng tăng thêm lực, ác độc bóp chặt hơn, làm cho Liễu Nhữ Nhã nhịn không được phải kêu ra tiếng: “Đau!”
Lần đầu tiên lõa thể, tứ chi tiếp xúc với người xa lạ khiến nàng cảm thấy thẹn thùng, vô cùng kích động, hơn nữa ngay từ đầu hắn liền cưỡng bức chiếm đoạt, làm cho nàng trở tay không kịp, khóe mắt hiện ra nước mắt.
Hắn........ Hắn không thể nhẹ tay một chút sao?
Ánh mắt chứa nước oán hận nhìn vào gương mặt tuần tú trước mắt, nhưng khuôn mặt tuấn tú này lại đi xuống, đôi môi ấm áp túm lấy hai đóa hồng mai trên khuôn ngực đầy đặn của Hàng... Hàn Hướng Dương dùng lưỡi khiêu khích đóa hồng mai, làm cho nó nhô lên, cứng rắn, đôi bầu vú mẫn cảm rất tròn dẫn đỏ lên, hưởng ứng sự quấn quanh của lưỡi kiếm, một cảm giác tê dại từ bụng dưới dâng lên, bởi vì nàng quá khẩn trương làm cho dòng điện tê dại ngứa ngáy này thỏa sức lướt qua.
Hàn Hướng Dương hướng về phía trước vừa cắn vừa hôn vai của nàng, dọc theo cần cổ trắng nõn mềm mịn của nàng lần lượt hạ một chuỗi dấu ấn tím đỏ, hơi thở nồng đậm của hắn phả ra trên cái cổ thơm mát mềm mại của nàng, khiến cho nàng run rẩy.
Thật ngứa ngáy khó chịu nha........ Liễu Nhữ Nhã nghĩ muốn đẩy hắn ra, nhưng nàng biết mình không thể, nàng giãy dụa nhất định làm cho hắn mất hứng, nàng đành phải nắm chặt chăn đệm dưới thân, cố gắng chịu đựng, thân hình nhỏ xinh căng ra như dây đàn.
Bàn tay to lớn thô ráp vuốt ve cái mông tuyết trắng của nàng, lưỡi kiếm ấm áp khẽ liếm vành tai bạch ngọc, lồng ngực cường tráng dán sát trên bầu ngực ửng đỏ căng tròn, hai chân rắn chắc bao lây nàng, ngọn lửa dục vọng giữa hai chân hắn kể sát vùng bụng bằng phẳng trắng ngần của nàng, toàn thân nàng bị hắn ôm chặt vào trong lồng ngực, khóa lại chặt chẽ, không để lộ ra một khe hở.
Nàng rất nhỏ xinh, rất mềm mại, lại thật thơm, cái mông vừa nhỏ lại vừa săn chắc, chỉ dùng một bàn tay là có thể nắm giữ, đôi bồng đảo trắng mịn lại rất tròn, mềm mại và thơm mát, khi bàn tay to lớn xoa bóp bầu ngực trắng muốt kia, cảm xúc dường như khiến cho hắn liều lĩnh muốn nàng.
Thân hình cường trán đè ép làm cho Liễu Nhữ Nhã hít thở không thông, nàng nhíu chặt hai hàng lông mày, cố gắng hít thở. Hàn Hướng Dương để ý thấy được, hắn ôm chặt nàng xoay người một cái, biến thành nàng ở trên người hắn, còn hắn nằm trên giường.
Áp lực trên người Liễu Nhữ Nhã được giải trừ, cái miệng nhỏ nhắn thở nhẹ một hơi, vừa lúc chạm vào đôi môi luôn luôn thẳng tắp nghiêm nghị của hắn.
Nàng không phải cố ý cử động làm cho Hàn Hướng Dương ngứa ngáy khó chịu. Nhưng hơi thở thơm mát từ cái miệng nhỏ nhắn kia đúng là trêu người nha.
“Hôn tai” Giọng nói khàn khàn thô ráp của nam nhân ra lệnh.
“Cái gì?” Thanh âm tỉnh tế bối rối không biết phải làm sao?
“Đừng để ta lặp lại lần thứ hai!” Hàn Hướng Dương nhăn mặt. Muốn một đại nam nhân hùng dũng oai vệ như hắn phải lặp lại lời nói này ư? Đánh chết hắn cũng không làm.
Liễu Nhữ Nhã xác định bản thân không có nghe sai, bởi vì ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi cánh hoa của mình, đối mặt với mệnh lệnh kiên định lạnh nhạt của hắn, nàng chỉ có thể vâng theo. Nàng hít một hơi, rụt rè đem đôi môi anh đào hồng nhạt chạm vào đôi môi ấm áp của hắn, sau đó ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám.
Môi của nàng vừa ấm áp, thơm mát lại mềm mại giống như bất kỳ nơi nào trên thân thể nàng, sau khi tiếp xúc khiến cho người ta không muốn rời đi. Hắn hy vọng nàng có thể dùng sức một chút, hắn muốn nàng đem toàn bộ cái miệng nhỏ nhắn phấn hồng mềm mại dán sát vào hắn, thậm chí hắn còn chờ mong cái lưỡi trơn bóng của nàng có thể tiến vào trong miệng hắn, quấn quýt lưỡi hắn.
Nhưng nàng lại không nhúc nhích, ngay cả thở mạnh một hơi cũng không dám.
Cô gái nhỏ này! Chẳng lẽ không biết cử động một chút sao?
Quả thật phải chỉ giáo nàng nhiều vào mới được!
Hàn Hướng Dương lại xoay một cái ngược lại, thân hình nhỏ xinh một lần nữa bị đặt dưới thân hình cường kiện kia. Môi của hắn mạnh mẽ bao phủ đôi môi cánh xoa hồng phấn mềm mại của nàng, đầu lưỡi kiên định linh hoạt dao động tiến vào hút lấy hơi thở mùi đàn hương trong miệng nàng, ôm lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, cùng nàng quấn quýt không ngớt, bàn tay to nắm giữ cái cằm khéo léo của nàng, khiến cho nàng mở rộng môi ra để tiếp nhận sự xâm chiếm của hắn, lưỡi kiếm khuấy đảo bừa bãi trong cái miệng nhỏ nhắn thơm tho, tận tình hút hết nước mật trong miệng nàng.
Liễu Nhữ Nhã bị hôn liên tục đến mức hai gò má trở nên ửng hồng, tim đập càng ngày càng nhanh, tình cảm mãnh liệt nhanh chóng khuấy động niềm đam mê trong cơ thể. Nàng cũng không biết khi đôi môi cánh hoa của hai người tiếp xúc nhau lại có thể làm cho người ta hồn xiêu phách tán, đầu óc choáng váng, hoa mắt như thế, thoáng chốc cả người nàng đều xụi lơ.
Vất vả lắm Hàn Hướng Dương mới rời khỏi được môi nàng. Nhìn thấy đôi môi ướt át mịn màng, kiều diễm khao khát, hai gò má đỏ bừng, thở phì phì, hắn cười khẽ ra tiếng.
“Phải như vậy mới đủ vị. Biết không? Nương tử.”
Nàng sửng sốt một chút, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn cười....... Hắn luôn nghiêm túc, cau mày, khi hắn cười rộ lên trong thật đẹp nha, hắn hẳn là nên cười nhiều vào.
Trong khi Liễu Nhữ Nhã còn đang chìm đắm trong nụ cười của hắn, thì dục vọng nóng cháy của Hàn Hướng Dương đã nhanh chóng chạm Vào bụng nàng, nhiệt độ nóng rực đến mức làm cho cặp mắt đen của hắn sáng ngời như ánh lửa ~=—~ Hắn không thể đợi thêm một phút nào nữa, nữ nhân bé nhỏ này thật làm cho người ta cảm thấy giày vò, khó chịu.
Bàn tay to tách hai chân của nàng ra, ngón tay thô ráp tiến vào khu vực mềm mại giữa hai chân, cẩn thận dò xét. Cơ thể đột nhiên bị vật lạ xâm nhập, vật mạnh mẽ kia làm cho Liễu Nhữ Nhã có cảm giác như bị xé rách, nàng bối rối khẽ gọi: “Đau! Đừng như vậy........”
Hai chân cân đối của nàng khép lại, nghĩ muốn ngăn cản ngón tay thô ráp đang tiến vào xâm chiếm giữa hai chân, nhưng Hàn Hướng Dương lại mạnh mẽ tách hai chân của nàng ra, nàng càng giãy dụa vặn vẹo, hắn lại càng dùng sức, bất luận Liễu Nhữ Nhã vùng vẫy thế nào, cuối cùng cũng không thoát khỏi sự xâm chiếm của ngón tay thô to kia. Những vết chai sần trên bề mặt ngón tay tàn sát bừa bãi tiểu huyệt mềm mại của nàng, vơ vét không chút lưu tình.
“Đừng!” Liễu Nhữ Nhã tinh tế cảm nhận được kích thích sâu sắc, nàng chau hai hàng lông mày lại thật chặt, cuối cùng bàn tay nhỏ bé cũng nhịn không được chống đẩy lồng ngực khỏe mạnh lúa.
Nhưng sức của nàng chỉ như sức của con ong con kiến, Hàn Hướng Dương hoàn toàn không để trong mắt, đối với tiếng kêu nhỏ của nàng, hắn cũng làm như mắt điếc tai ngơ, chỉ chú ý tới ngón tay bị kẹp chặt không ngừng truyền lại tin tức, ám chỉ hắn đã đem đến cho nàng vui thích, vật đàn ông dưới thân càng lúc càng cứng càng nóng.
Nàng rất chặt!
Mà hắn cứ tiền vào nàng như vậy.........
Hàn Hướng Dương đem ngón cái đặt lên nhụy hoa, ra sức ấn vào, với ý định làm cho hoa huyệt đang khô ráo này chảy ra mật nước trơn mịn, nhằm giảm bớt sự đau đớn khi phá thân. Ngón tay chuyên chú vuốt ve hoa hạch, khiến cho thân thể mềm mại rung lên từng đợt, hoa huyệt từ từ chảy ra mật dịch trơn trượt, thân hình trở nên ửng đỏ, khô nóng khó chịu.
Thân thể biến hóa làm cho Liễu Nhữ Nhã khó hiểu, nàng chỉ cảm thấy sợ hãi, miệng phun ra những lời cự tuyệt: “Đừng....... Dừng tay........ Tướng quân, van xin chàng--------- `
“Đừng dừng tay? Được, nghe theo lời của nàng!” Hắn ác ý xuyên tạc lời nàng.
Ngón tay thô ráp của Hàn Hướng Dương tăng thêm lực đạo, liên tục di động ra ra vào vào sục sạo bên trong vách tường của hoa kính, muốn nàng chảy ra nhiều chất bôi trơn hơn nữa. Hắn dùng chân ngăn chặn mắt cá chân của nàng, giữ cho hai chân nàng tiếp tục mở ra, một bàn tay vọt lên hướng bầu ngực mềm mại của nàng, hai ngón tay xoay tròn nụ hoa trên cặp tuyết lê.
“Không! Không phải như thế......... ” Nàng vội vàng giải thích, lại vì hai tay đang vỗ về chơi đùa của hắn mà ưm ra tiếng. “AI Tướng quân ----" toàn thân nàng khô nóng, ý thức dần dẫn trở. nên mơ hồ, giống như những đám mây đảng. bay lơ lững trên bầu trời.
Nhìn thấy thân thể dưới thân vì kích động mà trở nên ửng hồng, dáng người yêu kiều và tiếng kêu trầm bổng như chim hoàng oanh, kích thích phần nam tính dưới thân Hàn Hướng Dương cương lên vô cùng cứng rắn. Hắn cấp bách muốn vì dục vọng của chính mình mà tìm kiếm nơi phát tiết, môi lửa nóng rực trong cơ thể muốn đốt cháy hắn, làm hắn đau đớn!
Đáng chết! Bây giờ hắn muốn nàng, hắn không thể nhịn được nữa!
Hàn Hướng Dương rút ngón tay thô ráp ướt đẫm ra, đem lửa nóng dục vọng để ở hoa huyệt giữa đôi chân tuyết trắng của nàng, thẳng lưng tiến vào, đem phân thân nam tính nóng rực, cứng rắn như thép mạnh mẽ chen vào nơi riêng tư chật hẹp của nàng---------
Ôi trời! Nàng rất chặt, lại quá nóng, lối vào giống như nhung tơ kẹp chặt phần nam tính dục vọng của hắn, khiến cho dục vọng của hắn lại càng căng ra, to lớn thêm vài phần.
Hắn lại dùng lực thẳng lưng một cái, nam căn tiền vào chỗ sâu trong hoa huyệt, hoa huyệt bị cường lực kéo căng ra, cánh hoa bị ép chặt lại, nhiệt năng nam tính cực đại, quang minh chính đại hung mãnh tiến vào đoạt lấy quyền lợi thuộc về mình --- Đây là thê tử của hắn!
Đau! Đau quá --------
DA ” Trong lúc ý thức mơ hồ, bắt thình lình xảy ra đau đớn làm cho Liễu Nhữ Nhã khiếp sợ. Sao lại thế này? Tại sao bây giờ lại đau gấp mấy lần so với lúc nãy?!
Nàng kinh hoảng trừng to hai mắt nhìn nam nhân phía trên đang kiên định ra vào, nhe răng trợn mắt, khóe mắt chứa lệ, cuối cùng nàng bắt chấp việc có đắc tội hắn hay không, vươn bàn tay nhỏ bé lên đánh loạn xạ, thấp giọng quát: “Không cần! Đau quá!”
Nàng đau đến mức chỉ muốn co rút thân thể, khép lại hai chân, nhưng đôi chân cường tráng của Hàn Hướng Dương vẫn đè nặng nàng, bàn tay to lớn của hắn cũng túm lẫy tay ngọc đang múa may lung tung của nàng, áp chế xuống mặt đệm mềm mại, nàng yếu đuối mỏng manh nên vốn không phải là đối thủ của hắn. Nàng không thể thoát khỏi áp lực to lớn mạnh mẽ đang không ngừng gia tăng trên người, chỉ có thể mở rộng hai chân, mặc cho người ta bừa bãi chiếm đoạt. Do đóa hoa bị cưỡng chế nên đau đớn truyền ra từ giữa hai chân làm cho nàng khóc thành tiếng.
“Chịu đựng!” Lại là câu mệnh lệnh.
Hắn không thể bình tĩnh đối đãi thích hợp với nàng, ở trong lối vào mềm mại ướt át nam căn thúc giục hắn tiền thêm bước nữa, không ngừng đoạt lẫy. Dục vọng ra sức gây ồn ào náo động, thân hình cường tráng của hắn nhanh chóng bắt đầu ra vào hoa huyệt mềm mại, mỗi khi rút ra cắm vào đều khiến cho Liễu Nhữ Nhã kêu đau, tiếng kêu giống như tiếng hót chim hoàng oanh, khơi dậy thú tính nguyên thủy nhất trong cơ thể hắn.
Hắn đong đưa càng hung mãnh, va chạm thân thể trắng nõn không hề chống cự dưới thân, hết lần này đến lần khác, mạnh bạo đoạt lấy nàng, xỏ xuyên qua nàng. Hắn nâng hai chân tuyết trắng hoàn mỹ của nàng lên, kéo cho chúng mở rộng ra, rồi đem lửa nóng to lớn, cứng rắn như thép đâm vào càng lúc càng sâu-------
“Không cần!” Liễu Nhữ Nhã kêu khóc lên.
Nàng vặn vẹo thân hình, muốn thoát khỏi sự xâm chiếm thô lỗ của hắn, lại càng làm cho phân thân nam tính cứng rắn càng thêm xâm nhập vào trong cơ thể. Hàn Hướng Dương thở dốc một hơi, giống như một con dã thú mắt hết tất cả khống chế và suy nghĩ, mạnh mẽ đong đưa thắt lưng, mãnh liệt va chạm thân thể mảnh mai trắng muốt dưới thân, tiếng thân thể va chạm nhau phát ra càng lúc càng to hơn.
“A.....Buông! Xin chàng...... ” Nàng phe phẩy đầu, khóc đến khàn cả giọng.
Hàn Hướng Dương vẫn không buông nàng ra. Hắn thô bạo, mạnh mẽ như một con thú, chiếm lấy nàng, không cho phép nàng cự tuyệt!
Dùng hết khí lực toàn thân giãy dụa, nhưng lại không mảy may có chút tác dụng, thể lực của nàng cũng nhanh chóng tiêu hao hết. Tiếng khóc của Liễu Nhữ Nhã nhỏ dần, từ từ giống như đang nhỏ giọng nỉ non ----
“Không cần. Thả ta.....Buông....... ĐỨNG „
Thân hình mảnh khảnh của nàng giống như chiếc thuyền nhỏ trong cơn bão táp, chỉ có thể vô lực lung lay theo tiết tâầu va chạm của Hàn Hướng Dương, nửa điểm cũng không thể tự quyết định. Cảm nhận sâu sắc sự nóng bỏng cùng với tình cảm mãnh liệt xa lạ trong cơ thể, ý thức của nàng dần trở nên mơ hồ.........
Tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mãnh liệt, có lúc hắn rút ra hoàn toàn sau đó lại mạnh mẽ tiến vào, lần lượt xỏ xuyên qua hoa tâm của nàng, tiến vào chỗ sâu nhất, lực đạo va chạm vô cùng mãnh liệt, khiến cho nàng đang nhỏ giọng nỉ non bỗng trở nên điên cuồng. kêu khóc, đến mức khàn cả giọng. _
"A —— không! Không cần a——”
Nàng nhắm chặt hai mắt, nước mắt theo khóe mắt chảy ra, toàn thân đổ đầy mồ hôi, hai chân bị xé rách tra tấn nàng, làm cho nàng đau đớn, thân thể giống như bị người ta nghiền nát. Sự tra tấn giống như lửa thiêu này tại sao còn không chấm dứt!
Không cần...... Cứu mạng! Ngừng lại! Dừng
Toàn bộ tế bào trên thân thể nàng đều kháng cự, khàn giọng gào thét!
Nhiều năm chỉnh chiến, khiến cho Hàn Hướng Dương đối với thân thể nữ nhân chỉ là trực tiếp cuồng bạo, thô lỗ đoạt lẫy. Trước kia nữ nhân thị tẩm phần lớn là nữ tử trong quân kỹ, vì thế các nàng phải nhẫn nhục chịu đựng, còn phải biểu hiện ra bộ dáng thực say mê, cho nên Hàn Hướng Dương nghĩ tất cả nữ tử đều thích phương thức hoan ái tàn bạo mạnh mẽ như thế.
Đáng thương một điều, Liễu Nhữ Nhã lại là tiểu thư khuê các được nuôi dưỡng ở khuê phòng, thân thể nhu nhược làm sao chịu được sự đối đãi thô lỗ của Hàn đại tướng quân!
Sự ra vào, xuyên qua gần như kéo dài vô tận này không ngừng va chạm vào cảm quan yếu ớt mềm mại của Liễu Nhữ Nhã. Trong lúc Hàn Hướng Dương mạnh mẽ kiểm chế xuống, thân thể vô lực cộng với tứ chi rộng mở không hề phòng bị liền bị hắn tiếp tục tùy ý ra vào, dã man hung hăng đoạt lẫy, cái chày cứng như thép nung dường như vĩnh viễn không thể thỏa mãn, liên tục va chạm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng.
Cuối cùng, lúc toàn thân mồ hôi đầm đìa, dưới tình hình đệm chăn bị điên cuồng đè ép đến góc giường, Hàn Hướng Dương cảm thấy được thỏa mãn chút ít, Liễu Nhữ Nhã bị bắt mở rộng toàn thân để hắn hung hăng ghi lại ấn ký của hắn.
Rốt cuộc, nàng đã chính thức trở thành thê tử của hắn!
Bởi vì chàng.
Thế giới của ta.
Từ nay về sau không hề yên lặng.
← Ch. 02 | Ch. 04 → |