Cảm giác trong trẻo đầy mâu thuẫn h
← Ch.029 | Ch.031 → |
<images> Trong căn phòng là ánh đèn màu vàng nhạt ấm áp.
Nửa tối nửa sáng, 𝐝.ụ.𝐜 ѵọⓝ.🌀 như dính nước mà điên cuồng sinh trưởng, mọc ra mầm non.
Điền Tư quỳ một chân giữa hai chân Hồ Già, bóp lấy đùi cô rồi nhẹ nhàng Ⓜ️ú.✞ ♓ô.𝖓 cái lỗ nhỏ của cô, dịu dàng và tỉ mỉ.
Sau khi quen Hồ Già, anh đã có sự kiên nhẫn cực tốt trong chuyện tình dục, anh biết nhiệm vụ đầu tiên của mình là phải làm cô vui, chỉ có như vậy Hồ Già mới để anh 𝖐.𝖍0á.❗ 👢ạ.🌜. Hơn nữa, Điền Tư vốn muốn Hồ Già thoải mái, muốn 𝐡ô●𝐧 cô. Chỗ kín của cô đẹp như một nụ hoa, â●〽️ ⓗ●ộ hồng hào đầy đặn lại 𝖍.é ⓜ.ở một khe nhỏ như chảy ra dịch mật, thơm nồng ẩm ướt.
Lưỡi người đàn ông dài và dày, anh thăm dò vào tâm hoa ẩm ướt của Hồ Già rồi dùng sức 👢1ế_Ⓜ️ ⓜ●ú●t 𝐪𝐮·ấ·𝓃 🍳·𝖚·ý·† như rất tham lam.
Hồ Già thoải mái mà rê.𝖓 r.ỉ vài tiếng rồi khép chặt chân lại, đây là sự khẳng định với anh.
Điền Tư ngậm lấy dịch mật chảy ra từ trong cô.
Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng Hồ Già.
Điền Tư để Hồ Già nhìn thấy rõ ràng hầu kết anh lăn một cái.
Anh nuốt nước của cô vào bụng rồi còn mím môi như đang thưởng thức dư vị.
"Hơi ngọt." Ánh mắt Điền Tư tối tăm lại khao khát.
Hơi thở Hồ Già có hơi nghẹn lại.
Khi anh nói, bờ môi vẫn dính nước của cô có hơi ướt bóng.
Điền Tư từ khi nào đã bị cô dẫn dắt đến mức 𝒹·â·𝖒 đ·ã·ռ·ℊ như thế này rồi? Hay là anh vốn đã là một kẻ tương phản như vậy?
Càng ⓒ♓.ế.t người hơn là, rõ ràng anh đã bị 𝖉ụ.𝖈 𝐯.ọ.n.🌀 làm thấm đẫm, nhưng trên người vẫn mang một cảm giác trong trẻo đầy mâu thuẫn, giống như ánh trăng chiếu vào cống rãnh.
Hồ Già thừa nhận, Điền Tư trên giường thực sự rất 🌀.ợ.❗ ⓒ.ả.𝖒.
"Cậu thấy thoải mái không?" Điền Tư khàn giọng hỏi cô.
Trong lòng anh nghĩ, nếu anh thực sự làm cô rất thoải mái, có lẽ cô sẽ thích anh.
"Vẫn chưa đủ thoải mái..." Hồ Già xoa xoa đỉnh đầu Điền Tư, "Dùng lưỡi 𝐥●❗●ế●ɱ hột le cho tôi, 🦵·❗ế·ⓜ tốt sẽ có thưởng."
Thưởng? Thưởng gì?
Hồ Già nằm ngửa trên giường, chân dang ra thành chữ M, lộ ra cái lỗ nhỏ với anh rồi lại khép chặt eo anh, ⓣ●♓●â●п 🌴●h●ể ngọc ngà ngang dọc, mái tóc 🍳ц·ÿ·ế·𝓃 𝓇·ũ rải rác trên bộ 𝐧𝐠ự_ⓒ mề*Ⓜ️ 〽️*ạ*1 yêu kiều, phác họa lên đầu v* xinh đẹp. Điền Tư nhìn cô, anh cảm thấy xương cốt đều như mềm nhũn, cái gọi là hồng phấn cốt lâu có lẽ là như vậy.
Hồ Già lại nhẹ nhàng lắc 𝐧g.ự.𝒸 với anh.
Cô bóp lấy bầu ⓝ_🌀_ự_c tròn trịa của mình, thịt vú trắng như tuyết tràn ra từ đầu ngón tay.
Điền Tư cúi người dìu Hồ Già đổi tư thế.
Anh nâng e·⭕ ⓣ𝖍⭕·ռ của Hồ Già lên, cô 𝖗●ê●𝓃 r●ỉ một tiếng đầy yêu kiều, Điền Tư lại để cô ngồi lên п-🌀ự-𝒸 anh.
Hồ Già đè lên anh, bất an mà vặn vẹo eo, còn đang nghi hoặc thì Điền Tư lại véo một cái vào thịt m·ô𝖓·ɢ cô.
Anh nắm lấy Ⓜ️●ôn●🌀 Hồ Già, nâng cô lên rồi khàn giọng nói: "Ngồi lên mặt tôi, tôi lⓘế*ɱ cho cậu."
Hồ Già cười một tiếng.
Điền Tư từ trong xương tủy quả nhiên là một tên 🅓·â·ɱ đãⓝ·🌀.
Chỉ là cô không ý thức được, 🅓_ụ_𝐜 vọ𝓃_ⓖ như một tấm lưới lớn, không chỉ vây bắt Điền Tư mà còn vây bắt cả cô.
Hồ Già cưỡi lên mặt Điền Tư.
Cô dùng chỗ lẳng lơ nhất trên cơ thể đè lên lông mày, mắt mũi miệng anh.
Bị Hồ Già ngồi lên mặt, Điền Tư cảm nhận được sức nặng đè nén, nhưng trái tim lại bay bổng lên.
Anh le lưỡi, nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn lớn quanh hột le, nhận ra Hồ Già 𝐫●⛎●ⓝ ⓡẩ●𝐲 vì 🎋♓_🅾️_á_i 🦵_ạ_c, Điền Tư lại từ từ thu hẹp phạm vi, cố ý lướt qua nhân thịt phồng lên của cô, ⅼ*❗ế*m m*ú*🌴 xung quanh, miệng phát ra tiếng nước 𝖉â*ⓜ đã*𝖓*🌀 như đang 〽️-ú-t thạch. Hồ Già khó chịu vặn vẹo eo, Điền Tư mới nhẹ nhàng 𝐦.ú.🌴 lấy hột le.
Anh chỉ ɱú.✞ một cái rồi lại buông ra.
Hồ Già ş.ư.ớп.🌀 run lên hai cái, tưới xuống dịch mật, thấm ướt mặt Điền Tư.
Thậm chí còn có một chút vào bắn vào mắt Điền Tư.
Anh nhíu mày, chớp chớp mắt.
Mũi miệng đều là mùi hương nồng nàn của Hồ Già, anh yêu đến không chịu nổi.
"Ưm... Học bộ dáng này từ đâu vậy, cậu có đúng là trai tân hay không vậy?"
Hồ Già vì 𝖘ướ𝖓_𝖌 mà 💲❗ế·✞ 𝖈𝖍·ặ·𝖙 cổ Điền Tư, khiến anh có hơi nghẹt thở. Điền Tư hơi nâng eo lên.
Cậu nhỏ của anh đã cứng đến mức đau đớn, lúc nãy khi anh dùng lưỡi làm Hồ Già chính là đang tưởng tượng mình 𝐥●à●𝐦 †ì●𝐧●h với cô.
Điền Tư không nhịn được mà đưa tay muốn thò vào quần, vừa 𝖑.𝒾ế.m cô, vừa ⓥ●⛎●ố●🌴 ν●ⓔ cậu nhỏ của mình.
Anh nắm lấy dương v*t to dài của mình, tay vừa 𝐯u*ố*🌴 ν*𝖊 được hai cái, đã bị Hồ Già nắm lấy.
"Chó ԁâ-〽️, ai cho cậu lén lút 🌴𝖍●ủ 𝖉●â●〽️? 👢𝒾ế_𝐦 lỗ nhỏ cho tôi cho tử tế... A!"
Chưa dứt lời, Hồ Già đã ş●ướ●𝓃●ⓖ đến mức hoa mắt chóng mặt.
Điền Tư trực tiếp Ⓜ️ú·t một cái vào hột le của Hồ Già.
Trong đó có chút ý trả thù.
Cơ thể Hồ Già ⓡυ*𝐧 г*ẩ*γ, nước chảy càng lúc càng mạnh.
Điền Tư dùng tay banh rộng môi â*〽️ 𝒽*ộ hồng hào của Hồ Già, để â·〽️ 𝖛·ậ·𝐭 lộ ra hoàn toàn.
Chỉ nhìn hột le đỏ sưng nhỏ xíu của Hồ Già thôi, Điền Tư đã thấy hưng phấn vô cùng.
Anh ghé sát vào, trước tiên ⓛℹ️.ế.𝖒 𝐦-ú-✞ vài cái rồi ngậm trọn vào, dùng mặt lưỡi thô ráp nhanh chóng khảy khảy hột le, nhanh như một cái đuôi cá con. Hồ Già không nhịn được mà bắt đầu rên la trên giường, tay không chút nương tình mà nắm chặt tóc Điền Tư, vòng eo vì tham hoan mà vặn vẹo, dùng lỗ nhỏ qua lại ↪️*ọ ❌*á*† lên khuôn mặt tuấn tú của Điền Tư.
Cô đang dùng Điền Tư để 𝖙.𝒽.ủ 𝐝â.Ⓜ️, nghĩ đến đây, Hồ Già liền cảm thấy ⓚí↪️-h т𝖍-í-c-𝐡.
Điền Tư cũng không tức giận, ngược lại còn có chút say mê nhìn cô. Trong lòng Hồ Già đột nhiên dâng lên chút Ⓜ️-ề-Ⓜ️ 𝖒ạ-𝖎.
Cô nâng m.ô.п.ℊ lên, xoay người lại rồi đè lên Điền Tư.
Hồ Già đổi tư thế, bây giờ cô và Điền Tư đang tạo thành kiểu 69 kinh điển.
Điền Tư chỉ sững sờ một chút rồi rất nhanh lại bóp lấy 𝖒●ô●𝖓●🌀 Hồ Già, tiếng 🦵_ïế_〽️ 𝐦ú*𝐭 càng vang dội.
Hồ Già giải phóng dương v*t của Điền Tư ra khỏi quần, quay lưng về phía anh, dùng mũi ngửi ngửi cậu nhỏ của anh.
Điền Tư có mùi dễ ngửi, đó là mùi vị của hormone.
Hồ Già lại có chút muốn ăn anh.
_____
Edited by Koko# Wattpad: @biggestkoko
← Ch. 029 | Ch. 031 → |