Vay nóng Tinvay

Truyện:Muốn Ôm Em Như Bây Giờ - Chương 2

Muốn Ôm Em Như Bây Giờ
Trọn bộ 3 chương
Chương 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-3)

Siêu sale Shopee


Lúc ăn cơm, người hơi nhiều, mọi người tách ra hai bàn ngồi. Vạn Tùng Đào cùng một đám rất có tửu lượng ngồi một bàn, những người khác ngồi một bàn. Hứa Huyễn cùng Tiểu Dư vì tránh rượu núp ở một cái bàn khác, hướng về phía món ăn vùi đầu. Mở tiệc không lâu thì phục vụ viên đưa tới đây một chai Mao Thai, Hứa Huyễn nói: "Chúng tôi không rượu!" Phục vụ viên nói cho cô: "Vị lãnh đạo kia đưa tới, còn giao phó mỗi người đều phải uống!"

Hứa Huyễn cùng Tiểu Dư hai mặt nhìn nhau.

"Vị lãnh đạo mới tới này, nhìn rất nhã nhặn a, không nghĩ tới xuất thủ ác như vậy!" Tiểu Dư cùng Hứa Huyễn kề tai nói nhỏ.

Rượu rót rồi, Hứa huyễn ngẩng đầu, thấy bàn kia đã nhiệt liệt hân hoan, các đồng nghiệp đang từng người mời rượu, Vạn Tùng Đào ngược lại tửu lượng giỏi, nên thường xuyên nâng ly cạn ly, đơn giản mặt lại không đổi sắc tim không nhảy, vẫn mỉm cười thong dong như vậy, thong dong lại lộ ra một hào khí, thật là...... Mê người không nói được.

Thừa dịp không ai chú ý, Hứa huyễn lúc phục vụ viên đưa tới một ly Bạch Khai Thủy. Cô len lén nâng cốc đổ xuống đất, đem nước rót vào trong ly, sau đó quay đầu lại hỏi Tiểu Dư: "Chị có đổ không?" Tiểu Dư cười hắc hắc, cũng làm theo nâng cốc đổ xuống đất.

Hết thảy làm xong, Hứa huyễn tự nhận thần không biết quỷ không hay. Ngẩng đầu lên hướng một cái khác bàn nhìn sang, Vạn Tùng Đào đang cùng một vị đồng nghiệp chạm cốc, cũng khôngcó chú ý tới bên này.

Cô thả tâm.

Vừa muốn thu hồi tầm mắt, Vạn Tùng Đạo xoay người lại chạm vào ánh mắt của cô. Hứa Huyễn cảm giác được lổ "Ông"lên một tiếng.

Thế nào làm người ta cảm giác giống như rình coi bị phát hiện, thật mất thể diện......

Một lát sau Vạn Tùng Đào xách theo cái ly tới mời rượu. Kính qua một ly, có người tìm rượu cấp cho anh, lại phát hiện tất cả chai rượu cũng đã hết. Vạn Tùng Đào không khỏi cười lên: "Không nghĩ tới mọi người hôm nay cao hứng như vậy!"

Có đồng nghiệp phải gọi phục vụ viên tới đem lại một chai rượu, Vạn Tùng Đào ngăn lại nói: "Không cần, mở thêm một chai nữa thì chúng ta uống đến khi nào? Lát nữa còn phải đi ca hát!" Anh nhìn Hứa Huyễn một chút đối với mọi người nói, "Tôi còn phải cùng Hứa huyễn hợp ca Hồ Lô Oa nữa đó!"

Mọi người tất cả đều lớn tiếng cười lên.

Vạn Tùng Đào lắc lư ly rượu trong tay nói: "Như vậy đi, mỗi người một ly, hai bàn chúng ta, cùng nhau làm coi như là kết thúc!" Anh bỗng nhiên lại nhìn về phía Hứa huyễn, "Nữ nhân không nên uống quá nhiều, anh nâng cốc đưa về phía cô, " Đem rượu của em đưa cho anh một ít!"

Rượu cồn bốc hơi, mọi người đầu óc nóng lên thay đổi không khí cũng là một điều không kiêng kị, không khỏi ở đây ồn ào lên.

Hứa huyễn lại khổ nhưng nói không được, hai tay xoa xoa cái ly, trong lúc nhất thời không biết mình rốt cuộc có nên hay không đưa cho anh.

Cho anh, lập tức sẽ lộ bí mật; không cho anh, mọi người ồn ào lên cỡ nào, sau đó nghĩ một chút thôi sẽ nhìn ra vì sao cô không chịu đưa......

Dù sao có cho hay không đều là lộ, Hứa huyễn dứt khoát cắn răng một cái, đem "Rượu" trong ly sang bớt cho vạn Tùng Đào.

Vạn Tùng Đào bưng "Rượu", nói hai câu, mọi người cùng nhau uống ly cuối.

Chờ anh uống một hơi cạn sạch, Hứa huyễn trong lòng thấp thỏm không dứt. Cô khẩn trương liếc anh, chờ anh phát biểu nghi hoặc.

Nhưng là anh lại chép chép miệng, có thâm ý khác cười nói: "Tối nay Mao Thai này, thật là rượu ngon, uống đều không say!" (nước lã mà say mới hay à nha =)))

Một nhóm người theo phụ họa: "Cũng không phải là!"

Hứa huyễn lại ngẩn ngơ.

Anh cư nhiên không có phơi bày cô!

Tiểu Dư đẩy đẩy cô, vẻ mặt nghi hoặc, dùng ánh mắt hỏi cô: "Chuyện gì xảy ra?"

Hứa huyễn hoang mang nhìn lại cô: "Trời mới biết!" Lại quay đầu lặng lẽ đi xem vạn Tùng Đào, anh đang cùng người khác nóichuyện.

Giống như là cảm giác được cô đang nhìn anh, anh lập tức không để lại dấu vết cũng xoay đầu lại, gương mặt tự tiếu phi tiếu. (cười như không cười)

Hứa huyễn trong lổ tai lập tức "Ông" một tiếng.

Uống rượu xong phải đi ca hát.

Vạn Tùng Đào quả nhiên chọn 《 Hồ Lô Oa 》 muốn Hứa Huyễn hát. Kia tập nhạc chính là nhạc thiếu nhi, nhi đồngâm vực cao đến nổi người lớn hát theo không kịp, Hứa huyễn nói gì cũng hát không nổi. Cô nhớ tới Bạn Tùng Đào nói qua, nếu là cô hát không được, anh giúp cô hát, lập tức tâm cô dao động, cũng không khách khí, cầm một mic khác kín đáo đưa cho Vạn Tùng Đào.

Vạn Tùng Đào cười lắc đầu một cái, theo âm nhạc tiếng hát liền lên cao. Anh tự động điều hạ xuống vài âm vực, cứ như vậy bất kể hát xong. Chung quanh đồng nghiệp tất cả đều nghiêng trái nghiêng phải cười to không ngừng, một ca khúc đem không khí high cực kì. (high là nguyên tác nha, có nghĩa là đỉnh điểm hay đại loại là vậy)

Các đồng nghiệp nhiệt tình đến cực đại, tranh dành nhau ca hát, ngay cả Tiểu Dư giọng hát đánh hổ thẹn cũng không màng, liên tiếp điểm vài thủ.

Hứa huyễn ngồi ở trong góc, thấy vạn Tùng Đào tựa ở một bên trên ghế sa lon xoa trán.

Cô lặng lẽ đứng dậy ra khỏi căn phòng.

Giữ một phục vụ viên, lên tiếng hỏi gần đây có tiệm tiện lợi nào không, xong Hứa huyễn vội vọt ra KTV.

Chỉ chốc lát, trong tay cô cầm rất nhiều bình Krieg trở lại.

Vào lại phòng, cô đem Krieg đặt ở trên khay trà, hắn cổ họng kêu lên hai tiếng: "Người nào khó chịu..., thử cái này, uống vào giải rượu rồi hát tiếo!" Mọi người đang chơi hing, vừa ca hát vừa uống rượu cũng không kịp, nơi nào còn nhớ được Hứa huyễn cùng nước giải rượu của cô.

Thấy không ai quá mức để ý mình, Hứa huyễn như trút được gánh nặng thở dài ra một hơi, tiện tay một dạng cầm lấy một chai Krieg, đi tới bên cạnh Vạn Tùng Đào ngồi xuống.

"Vạn Tổng, cho anh, uống vào giải rượu, có thể thoải mái hơn một chút!"

Vạn Tùng Đào ngẩng đầu lên nhìn cô một chút.

Hứa huyễn vốn cho là anh say, nhưng là giờ phút này nhìn đáy mắt trong trẻo của anh, không khỏi lại có điểm mê hoặc, tay cầm Krieg cũng không muốn rút lại.

Anh ngăn lại động tác muốn té ra phía sau của cô, nhìn cô cười một tiếng, nhận lấy trong chai Krieg trong tay cô, mở nắp, ngửa đầu uống vào.

"Cám ơn!" Anh đối với cô lắc lư chai không trong tay, mỉm cười nói.

Nụ cười này cùng nụ cười đêm đó anh nói cám ơn giống nhau như đúc, Hứa huyễn thiếu chút nữa không nhịn được hỏi anh: Anh còn nhớ tôi không?

Nhưng là cuối cùng, cô vẫn là nuốt xuống câu nói kia. Bởi vì cô phát hiện khi ở đáy mắt anh, không có dâng lên những tia như gặp những người từng quen biết.

Cô dễ dàng nhận ra anh như vậy, vẫn nhớ mãi không quên; nhưng anh lại một chút xíu cũng không nhận ra. Chuyện này thực để cho Hứa Huyễn có chút ưu thương.

*****

Lúc uống rượu ca hát, Bạn Tùng Đào rất thoải mái, nhưng là một khi đụng đến công việc, anh lại lập tức biến thân —— trên mặt không có cái loại ôn hòa mỉm cười, quanh thân cũng sẽ dâng lên không khí khắc nghiệt. Anh ghét nhất người sơ ý, nếu như bởi vì tính không cẩn thận mà đưa đến sai lầm, anh còn có thể tha thứ; nhưng nếu là bởi vì sơ ý mà phạm sai lầm, anh dễ dàng tha thứ một chút nào. Ở công ty của anh, sẽ không được có trường hợp đó xảy ra.

Mà Hứa huyễn luôn luôn không có gì khuyết điểm, chỉ trừ có một chút sơ ý.

Cho nên trong khoảng thời gian này, cô trở thành người bị phê bình luận nhiều nhất. Có lúc bị Vạn Tùng Đào đích thân xuống răn dạy quyết liệt, ngay cả những đồng nghiệp khác đều nhịn không được lo lắng cô sẽ không chịu nổi áp lực cùng nhục nhã mà chạy lên lầu ba mươi sáu nhảy xuống.

Bất quá hoàn hảo, trừ bỏ khóc một mình bên ngoài, Hứa huyễn tạm thời còn không có nghĩ đến phí hoài bản thân.

Chính là cô không nỡ bỏ công việc mình gắn bó bao lâu nay, cô bây giờ đối với Vạn Tùng Đào đơn giản tràn đầy cảm giác sợ hãi. Thỉnh thoảng liền thấy anh đối với mình hai hàng lông mày nhíu chặc chỉ ra lần lượt các sai lầm, cảnh cáo cô nếu như cô tiếp tục sơ ý gây ra sai lầm thì không cần tiếp tục làm việc nữa, cuốn gói về nhà là được rồi, đối mặt với sự tàn khốc, cáu kỉnh của Vạn Tùng Đào, Hứa huyễn chỉ muốn trốn đi thật xa.

Sau đó không lâu tổ bọn họ nhận được một hạng mục IPO mới, một công ty lý lịch hùng hậu vì chiêu bài của Vạn Tùng Đào mà đến, để cho bọn họ giúp đỡ đưa sản phẩm ra thị trường. Một hạng mục không dùng được nhiều người như vậy, bình thường hay phạm sai lầm, Hứa Huyễn căn bản không dám ảo tưởng Vạn Tùng Đào sẽ cho nàng vào tổ hạng mục. Khi biết mình là thành viên trong tổ hạng mục, Hứa Huyễn ít dám tin tưởng, xác minh nhiều lần mới dám xác nhận đây là thật.

Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi tốt nghiệp cô chân chân chính chính được tham gia tổ làm việc, trước vẫn chỉ giúp các đồng nghiệp làm những chuyện lặt vặt, rồi công việc công vụ, chưa từng có cơ hội gia nhập vào một tổ làm việc chính thức. Vì thế trong lòng cô có nói không ra sự kích động cùng hưng phấn. Nhìn Tiểu Dư đối với mình ánh mắt hâm mộ, cô tự nói với mình nhất định phải quý trọng cơ hội, không bao giờ được tái phạm để Vạn Tùng Đào có cớ khiển trách.

Thật ra thì trừ hưng phấn, trong lòng cô còn có một chút nghi ngờ. Cô cho là vạn Tùng Đào không vừa ý với mình, không nghĩ tới anh sẽ cho cô một cơ hội tốt như vậy.

Liên tiếp mấy ngày, Hứa huyễn cũng không có tan việc đúng giờ. Cô ở lại trong công ty làm thêm giờ, cố gắng sửa sang các tài liệu. Cô muốn cho mình mau sớm tốt hơn, làm được nhiều việc hơn, ít phạm lỗi hơn.

Vì tiết kiệm thời gian, cô thường đem một hộp mì tôm ăn liền bên mình. Lúc mệt mỏi sẽ xem phim một chốc lát. Hôm nay cô xem chính là 《 Đỗ Lạp kéo thăng chức 》, trong phim Đỗ Lạp cùng Vương Vĩ vốn là một đôi, nhưng là bởi vì công ty có quy định nội bộ công nhân viên giữa nhau không thể nói yêu thương, không biết nên làm thế nào, hai người vì thế bàn cãi việc hợp hay tan.

Hứa huyễn trong lòng có chút ngăn cách. Cô đem phim tắt đi, bắt đầu ngây ngô.

Dường như công ty bọn họ cũng có một quy định như vậy.

Nhưng là, tại sao không cho công nhân viên giữa nhau nói yêu thương nhau? Cô trăm mối vẫn không có cách giải.

Ngày thứ hai cùng Tiểu Dư tán gẫu về chuyện này, Tiểu Dư rất không sao cả nói: "Ai biết như thế nào? Có thể là sợ hai người đồng tâm hiệp lực đánh đổ công ty!" Hứa huyễn tức giận liếc cô một cái, "Thật không nên trông cậy vào chị có thể cho em một đáp án đánh tin cậy!"

Buổi tối Hứa huyễn như cũ ở lại công ty làm thêm giờ. Đang đói bụng tính toán ăn mì, sau lưng tổng giám đốc từ phòng làm việc bước ra. Hứa huyễn nghe tiếng quay đầu lại, thấy Vạn Tùng Đào đang tiến về phía mình.

"Còn chưa đi?" Hai người cơ hồ đồng thời hỏi, hỏi xong lại không hẹn mà cùng cười lên.

Sau khi tan việc Vạn Tùng Đào là người hết sức ôn hòa, "Làm thêm giờ khổ cực như vậy còn ăn mì tôm? Quá ngược đãi mình!" Anh nhìn hộp mì trong tay Hứa Huyễn cười nói.

Hứa huyễn lắc lư mặt hộp, hỏi Vạn Tùng Đào: "Có muốn hay không cùng nhau ăn?"

Vạn Tùng Đào gương mặt xin miễn thứ cho kẻ bất tài, "Cùng nhau ăn thì có thể, nhưng là không thể ăn mì liên tiếp nhiều ngày được!" Anh đi tới chỗ Hứa huyễn, cầm lấy hộp mì trong tay cô để xuống, "Ngày ngày ăn mì sẽ bị béo phì, ăn nhiều như vậy em đều không ngán sao? Hôm nay không nên ăn nữa, đi, anh mời em một phần ăn ngon!"

Hứa Huyễn sững sờ theo Vạn Tùng Đào lên xe của anh. Ở trên xe, cô rốt cục không nhịn được hỏi anh: "Làm sao anh biết em ăn mì đã nhiều ngày?"

Vạn Tùng Đào khóe miệng giơ giơ lên, tự tiếu phi tiếu: "Mấy hộp mì em giấu dưới bàn làm việc ngày càng giảm đi!"

Hứa Huyễn ho khan một tiếng, vuốt vuốt thái dương: "Em cho rằng anh không có nhiều thời gian đến mức chú ý dưới bàn làm việc của nhân viên có gì!"

Vạn Tùng Đào lần này bật cười: "Chỉ cần anh không chú ý dưới bàn của tất cả các nhân viên là được!" Lời của anh để cho Hứa huyễn tâm đập bịch bịch, "Chẳng qua là em luôn phạm sai lầm, nếu anh không chú ý quan sát, không yên lòng!"

Hứa huyễn 囧囧cúi đầu.

Trước khi xuống xe, cô lấy hết dũng khí nghiêng đầu đối với Vạn Tùng Đào nói: "Vạn Tổng, xin anh tin tưởng em! Em nhất định sẽ không tái phạm sai lầm nữa! Thật!"

Vạn Tùng Đào nhìn cô tràn đầy mỉm cười, không nhận lời của cô, chỉ nói là: "Sau khi tan việc, không cần gọi là Vạn Tổng!"

Hứa huyễn ngơ ngẩn, "...... Được, vậy kêu anh là gì?"

"Tùy em!" Vạn Tùng Đào cười híp mắt nói, "Tùng Đào hoặc là Will, cũng có thể!" Nói xong đẩy cửa ra xuống xe trước.

Hứa huyễn có chút kinh hồn.

Tùng Đào......

Cứ coi như cô có gan đi, cô cũng không dám thân mật gọi anh như vậy.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3)