Cô bé vị thành niên
← Ch.014 | Ch.016 → |
Cố Hành Sâm lái xe mang Cố Niệm Kiều tới một biệt thự phong cách Âu Châu. Vừa mới đi vào bên trong biệt thự, trong mắt Cố Niệm Kiều lộ vẻ ngưỡng mộ
Sự lãng mạn trang trọng của tòa biệt thự được trang trí xa hoa ở khu đại sảnh, bao gồm một màn hình tivi to lớn được đặt trước khuôn viên, dọc theo là các cửa sổ vòng cung hài hòa với những bức tường thạch cao trắng sáng kết hợp độc đáo cùng mái ngói đỏ làm cho tâm tình người ta cảm thấy nhộn nhạo
"Thích không?!" Cố Hành Sâm nghiêng đầu nhìn cô, giọng nói vang lên trầm ấm
Con bé này thật ra rất đơn giản. Những gì con bé thích đều được thể hiện trên hết khuôn mặt, tuyệt đối không biết che giấu trong lòng
Cố Niệm Kiều nhẹ nhàng gật đầu nở nụ cười "Nơi này rất đẹp, nhất là cách trưng bày đèn đường"
Những ánh đèn này không biết xử lý như thế nào, nhưng thật rất đặc biệt. Nhìn những màu sắc lung linh thế này, làm cho người ta có cảm giác như đang đặt mình trong thế giới cổ tích
Ánh sáng của những ánh đèn được rắc lên một lớp bạc đặc biệt, do đó mới xuất hiện cảnh quan tuyệt đẹp như vậy. Cái phương pháp này lúc đầu là do hắn nghĩ ra được, nhưng chẳng qua là không ngờ tới, lại phải thực hiện trên một biệt thự đã cũ
"Hành Sâm ——"
Một giọng nói hùng hậu truyền đến bên tai Cố Niệm Kiều, cô ngẩng đầu nhìn qua
Người bên cạnh khẽ gật đầu một cái, quay lại nhìn cô:"Tối nay ở đây tổ chức một bữa tiệc đón tiếp chú, cho nên sẽ có rất nhiều người"
Mới vừa vào biệt thự cô còn đoán rằng hắn mang mình tới đây là để tham gia dạ tiệc, đáy lòng có chút đắc ý. Không nghĩ tới hắn cư nhiên mang cô tới tham dự hội nghị
Câu nói cuối cùng của hắn lập tức làm cô thanh tỉnh
Hắn mang mình đến đây chẳng qua để thân cận trá hình. Hắn là muốn đẩy mình qua kẻ khác!
—— ["Một là để cho tôi tiếp tục thích chú, còn không thì phải làm cho tôi chẳng cần chú nữa"]. Còn nhớ rất rõ lời nói của mình. Xem ra, Cố Hành Sâm chọn cách thứ hai, hắn là muốn cho mình thích người khác!
Cố Hành Sâm, không phải chú đánh giá tôi quá thấp?!
Cô mỉm cười có chút cay đắng, ánh mắt trong sáng nhìn hắn "Có rất nhiều người ư?! Mong là có vài thứ để tôi hứng thú"
Cố Hành Sâm nhìn bộ dáng khiêu khích của cô, hắn liền không khỏi cau mày
An Hi Nghiêu một bên tiến lại gần mà nói:"Hành Sâm, đây chính là cháu gái cậu nói?! Thoạt nhìn cứ như vị thành niên vậy"
Cố Niệm Kiều lườm mắt sang một cái "Chú mới là vị thành niên!"
An Hi Nghiêu sửng sốt cười lên ha hả, rồi vỗ vai Cố Hành Sâm:"Cháu gái của cậu thật đáng yêu!"
Cố Niệm Kiều bĩu môi, hắn đúng là một quái nhân, bạn hữu của hắn cũng là một quái nhân!
Ánh mắt Cố Hành Sâm nhàn nhạt liếc qua hai người, đang chuẩn bị cất bước đi vào nhà liền bị An Hi Nghiêu kéo lại, sắc mặt có chút mất tự nhiên:"À, tối nay có một người thân quen lâu năm của cậu, tốt nhất là cậu nên chuẩn bị tâm lý"
Lời nói của An Hi Nghiêu làm lông mày Cố Hành Sâm nheo lại:"Là ai vậy?!"
Bữa tiệc tối nay đa phần là những người bạn lâu năm, ngoài ra còn có sự xuất hiện của một vài đối tác làm ăn trên thương trường, Cố Hành Sâm nghĩ mãi vẫn không ra người thân quen đó là ai. An Hi Nghiêu còn chưa kịp mở miệng, sau lưng chợt có tiếng kêu ngọt ngào:"Anh Hành Sâm?!"
Thanh âm quen thuộc lọt vào tai, làm Cố Hành Sâm toàn thân chấn động, cả người giống như là đang hoảng sợ ——
← Ch. 014 | Ch. 016 → |