Hãnh diện (2)
← Ch.033 | Ch.035 → |
Nghe xong lời con nói, Tiết lão thái thái suy nghĩ rồi nói: "Tuy rằng Tần đại nhân không có gặp ngươi, nhưng chúng ta cũng nên tới cửa nói lời cảm tạ mới đúng, tuy rằng nhà chúng ta không phải là quan to quý nhân, nhưng nàng dâu ngươi vừa đi tới nhân gia liền bán lớn mặt mũi như vậy, chứng tỏ là để mắt nàng dâu ngươi cũng để mắt nhà chúng ta, không bằng như vậy, ngày mai cho nàng dâu ngươi chuẩn bị một phần hậu lễ đi gặp mặt bái tạ Tần lão phu nhân?"
"Con cũng nghĩ như vậy, nhưng xương cốt nàng dâu..." Tiết Kim Văn nói xong liền nhìn về phía Chu thị bên này hỏi ý tứ của nàng.
Lúc này, ánh mắt Tiết lão thái thái cũng nhìn lại. Chu thị ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Vô Ưu đối diện liếc mắt một cái, sau đó khẽ cười nói: "Xương cốt ta thật sự là bất động, không bằng nhường Tiết Vô Ưu thay ta đi xem đi?" Tiết Vô Ưu sớm đã dự đoán được sẽ như thế, cho nên đã sớm dặn Chu thị.
"Vô Ưu?"
"Để cho một nữ nhi gia đi có phải hay không thất lễ a?" Tiết Kim Văn cùng Tiết lão thái thái đều băn khoăn, bất quá nói chuyện cũng đã uyển chuyển, không giống lúc trước vừa nói giống như chính là mệnh lệnh không do ngươi không đồng ý.
"Sẽ không thất lễ, Tần lão phu nhân vừa thấy Tiết Vô Ưu đến liền thập phần yêu thích, cũng dặn lần sau nhất định phải đưa nàng đi qua đâu!" Chu thị vội trả lời.
"Này..." Tiết lão thái thái vẫn còn do dự, dù sao biểu hiện bình thường này của cháu gái thật sự là...
"Không bằng cho ta bồi nhị tỷ tỷ cùng đi đi?" Lúc này, một bên Dung tỷ nói chuyện.
Nghe nói như thế, Tiết Vô Ưu quay đầu nhìn phía Dung tỷ, đừng nhìn nàng chỉ có mười bốn tuổi, nhưng đã trổ mã thành một đại cô nương, dung mạo so với nương Lí thị nàng còn muốn minh diễm hơn, càng là đôi mắt cực kỳ ngập nước. Nàng không khỏi hơi hơi giật mi mình, bất quá vẫn bất động thanh sắc quan vọng.
"Dung tỷ cùng đi?" Hiển nhiên đối với lời đề nghị mẫu tử Tiết lão thái thái càng băn khoăn.
Thấy vậy, Lí thị vội vàng giúp nữ nhi nói: "Nhị tỷ một người đi chỉ sợ một điểm chưa ổn, không bằng nhường Dung tỷ đi theo làm bạn, có việc gì cũng thương lượng chiếu ứng tốt một chút!" Nàng cũng tưởng nữ nhi đi vào phủ thừa tướng sẽ một lần trải qua, hơn nữa nữ nhi đã mười bốn tuổi, sang năm liền cập kê, sau đó liền đến thời điểm về nhà chồng, chỉ bằng khuôn mặt nữ nhi nàng nói không chừng còn có khả năng ở thừa tướng phủ gặp được quý nhân, đến lúc đó nữ nhi có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng cũng không chừng. Đến cái thời điểm kia nàng liền không cần xem sắc mặt các nàng Chu thị qua ngày!
Chu thị có ngốc cũng biết Tiết Vô Ưu không thích nhường Dung tỷ đi, cho nên mở miệng nói: "Tần lão phu nhân căn bản không biết Dung tỷ, nàng đi qua có phải rất đường đột hay không a?"
"Tỷ tỷ, không biết nhờ nhị tỷ giới thiệu một chút không phải là nhận thức sao? Nếu Tần lão phu nhân có thể thích Dung tỷ kia không là rất tốt sao? Đến lúc đó nói không chừng còn có thể đến giúp đại gia đâu!" Lí thị miệng cũng không phải là dạng vừa.
Thấy Tiết Kim Văn tựa hồ bị thuyết phục, Tiết Vô Ưu biết bản thân mà không nói chuyện chuyện này chắc chắn sẽ được định xuống, cho nên vừa định há mồm muốn nói, không nghĩ Vượng Nhi vội vàng đi đến. Hai tay dâng một thiệp mời trương màu đỏ nói: "Đại gia, Tần phủ đưa tới một chương thiệp mời!"
← Ch. 033 | Ch. 035 → |