Vay nóng Tinvay

Truyện:Yêu Vợ Như Mạng - Chương 11

Yêu Vợ Như Mạng
Trọn bộ 12 chương
Chương 11
0.00
(0 votes)


Chương (1-12)

Siêu sale Shopee


Edit và beta: hướng dương xanh

Văn Nhân Chấn không biết chính mình có được vận may hay là báo ứng đây.

Bởi vì hắn phát hiện Khấu San Dung gần đây không còn bài xích hắn, nhiều lắm là thường bảo hắn quỷ đáng ghét, cho nên hắn dù rất mệt vẫn vội vã trở về  Đài Loan để gặp cô, còn không biết xấu hổ da mặt dày khuẩn cầu được ôm cô cùng ngủ, từ đó về sau, hắn mỗi đêm liền chủ động giữ lại cô cùng ngủ ở trên giường.

Mà người con gái này, đi đêm không sợ quỷ a, mỗi đêm cùng với nhau ngủ trên một giường, cô lại dùng đôi tay mềm mại nhỏ nhắn xoa xoa mặt hắn, tại thắt lưng hắn không ngừng xoa bóp, có một chút râm ran ngứa, một chút đau, làm cho hắn rất phấn khích, nghĩ muốn đem cô áp đảo dưới thân, dùng chiêu thức của hắn đối phó cô làm cho cô trải nghiệm một chút khoái cảm bị đùa cợt.

Hắn biết nếu thật sự làm như vậy, hắn sẽ nhanh biến thân thành sói, mặc kệ cô có đồng ý hay không, trực tiếp một ngụm lại một ngụm đem cô hoàn toàn nuốt vào bụng, bởi vì hắn thật sự nhẫn nhịn đã lâu!

Để cho hành động đó xảy ra cũng chính là hắn làm trái lời hứa với Khấu Thiên Dung, quan trọng là hắn không muốn cưỡng ép cô.

Cho nên mỗi đêm hắn đều nhẫn nhịn thật sự thống khổ, hơn nữa buổi sáng tỉnh lại, cô vô thức ở trong lòng  hắn ngọ nguẩy không ngừng  ma sát lòng ngực hắn càng làm cho hắn cả người sắp thiêu cháy.

Báo ứng, nhất định là vậy!

Hắn thật là đáng thương mà, ở những thời điểm tưởng không thể nén nhịn nổi dục hỏa,   hắn phải hoả tốc xuống giường, vọt vào phòng tắm dùng nước lạnh làm cho thần trí của chính mình tỉnh táo lại.

Hôm nay, mới sáng sớm Khấu San Dung bị tiếng nước vang dội đánh thức, còn đang say giấc ngáp dài một cái, nhìn về phía phòng tắm Văn Nhân vừa từ trong đó bước ra đánh cái hắt xì cô liền hỏi:"Lại tắm bằng nước lạnh sao? Thời tiết này rất lạnh nha, anh thật sự có thể lực cường tráng a!"

"......" Văn Nhân Chấn nhìn về phía cô vợ trẻ vừa mới tỉnh ngủ, thật sâu nội tâm than khổ đây là báo ứng không có sai."Tắm bằng nước lạnh giúp máu tuần hoàn tốt hơn."

"Thật vậy, em cũng muốn thử xem có tốt thật không." Nói xong, cô liền xuống giường, làm bộ cũng muốn đi vào phòng tắm.

Thời tiết này rất lạnh muốn tắm bằng nước lạnh? Cô vốn rất sợ lạnh, hàng năm tới thời gian này, cô đều giữ ấm chính mình rất tốt, hôm nay nhiệt độ không khí chỉ có mười hai độ, muốn cô tắm nước lạnh là không có khả năng!

"Em thân thể không tốt, lại có huyết áp thấp, buổi sáng tắm như vậy rất dễ phong hàn nên không thể tắm nước lạnh."

"Vì sao anh có thể em lại không được?" Khấu San Dung nhíu mày.

Hắn cần dập tắt lửa. Cô cũng cần sao?!"Chính là không thể." Hắn cắn răng, cười cười trả lời.

"Ừ...... Được rồi."

Nàng trầm ngâm sau một lúc lâu, quyết định nghe lời không học hắn tắm bằng nước lạnh. Khi cô chuẩn bị sắp đi vào phòng tắm rửa mặt thay đồ, không biết là cố ý hay vô tình ngay lúc đi ngang qua hắn trong nháy mắt cô đột nhiên dừng lại cước bộ, đứng ở trước mặt hắn, cái mũi nhỏ hít lấy hương thơm trên người hắn.

"A — anh dùng sữa tắm của em, lát anh phải mua chai mới cho em."

Vừa nói cô còn lấy tay sờ vào ngực hắn, làm cho hắn nguyên bản đã dập tắt  được lửa lại nhanh cháy hừng hực trở lại như thiêu đốt.

"Dung Dung......" Hắn giọng trầm thấp khổ sở trân trối nhìn cô.

"Em muốn nhanh rửa mặt, đánh răng để đi làm, hôm nay rất bận a!" Nói xong cô lập tức lướt qua hắn, đi vào phòng tắm.

Một bước dài đi vào trong phòng tắm, cô lập tức khóa lại cửa, mới dám phóng túng chính mình không tiếng động cười thật to, còn làm giả một cái mặt quỷ.

Tuy rằng ngầm đồng ý  cho phép hắn mỗi đêm cùng cô đồng giường cộng chẩm, hắn vẫn là thực tôn trọng cô, chưa từng làm ra hành vi nào quá đáng, cho dù cô không có kinh nghiệm nhưng cô cũng không phải kẻ ngốc, như thế nào không biết mỗi buổi sáng có cái gì cương cứng ở trước người cô là vật gì.

Thích nhìn hắn bị chính mình trêu chọc, lại vì tôn trọng cô mà tìm cách dập tắt dục vọng, vì không muốn chính mình làm cô sợ hãi, một mình nhẫn nhịn sẽ gây nội thương, hắn thật sự...... rất quan tâm cô nha!

Nghĩ đến cô khi nãy đùa day nghịch lửa, còn có thể bình an thoát thân, cô liền cảm thấy cùng Văn Nhân Chấn đấu trí thật là sảng khoái, làm cho cô bị kích thích đến thành nghiện.

Bởi vì trước đây không có cố gắng tiếp nhận cho nên không có phát hiện cô từ lâu đã này sinh cảm giác với hắn là chuyện thật.

Văn Nhân Chấn thái độ rất kiên định, chưa từng dao động bất cứ lúc nào chỗ nào, chỉ cần cô cần hắn, hắn nhất định sẽ xuất hiện ở bên cạnh cô.

Giống như hiện tại, hắn cùng cô và nhóm đồng nghiệp đi ra ngoài chơi, cũng không để ý khó chịu cô cùng đồng nghiệp nói chuyện phóng túng rất không có hình tượng, ngược lại còn theo đuôi cô cùng đi ca hát.

"Anh, thế nào rồi!" Rạng sáng một chút, cả đám người mới rời khỏi KTV, những người đàn ông hầu hết đã say khướt cùng Văn Nhân Chấn tán gẫu.

Khấu San Dung bởi vì sợ lạnh nên đứng ở sau cây cột, hai tay ôm lấy mình, chờ cánh đàn ông nói chuyện xong.

"Hắn thật  sự  đã đến a!" Ngọc Oánh cũng có chút say, bởi vì là muốn cùng nhau vui vẻ nên có uống qua một chút, cô nhìn Ngọc Oánh dù đang say, mặc  trên người bộ váy ngắn, làm hiện rõ dáng người cùng đường cong thân hình hoàn mỹ làm cho người ta nhìn không dời mắt. Mái tóc với từng sợi mềm mại, tùy ý buông xõa ở trên vai, càng làm cho quyến rũ động lòng người, hoàn toàn không phải là hình tượng lúc bình thường làm việc trong công ty là một bà cô."Thật sự là một mỹ nữ dấp dẫn a!"

Vì say rượu Ngọc Oánh đặc biệt nói nhiều, bắt gặp Khấu San Dung trốn ở phía sau cây cột, lại bắt chuyện với cô, cảm thán Văn Nhân Chấn lúc học đại học rất nhiều người ghen ghét, cho hắn là đại thiếu gia lắm tiền nhiều của, chỉ biết lo ăn chơi, lêu lỏng thực chất là hắn không muốn giao thiệp với kẻ khác, lúc bình thường hắn cũng không thèm liên lạc, chỉ vì muốn cô được vào công ty, mới liên lạc với chị.

Về phần hai người vì sao hội biến thành giao tình bạn bè thân thiết, Ngọc Oánh thở dài, "Một lời khó nói hết."

"A, Anh Chấn, đã lâu không gặp."

Đang tán gẫu bắt gặp người phụ nữ có điểm quen mắt Văn Nhân Chấn chậm rãi đi tới chào hỏi.

Người phụ nữ kia chẳng phải đang ở Trung Quốc cho show diễn sao lại trở về? Người kia cũng biết Văn Nhân Chấn có bao nhiêu chuyện xấu, cũng đã nghe qua, ít nhất đã có ba năm chưa gặp mặt!

"Anh muốn chết không tử tế à, đã lâu như vậy cũng không tìm người ta đánh bài! Hừ –"

Cứ tưởng hắn sẽ giang tay ra chào đón, cô sẽ hướng trên người hắn đánh tới, kết quả bị hắn không chút nào thương hương tiếc ngọc phát một cái rõ đau vào trán."Không lễ phép! Ngươi không thấy ai đang ở đây sao?" Chỉ tay về phía Khấu San Dung đang đứng ngây ngốc, cả người vì lạnh mà run rẩy.

Cô gái đột nhiên cười rất quái dị kêu to một tiếng "Chị hai –"

"Ai là chị hai của cô a!"

Khấu San Dung gặp cơn gió lạnh vẻ mặt có chút tái xanh! Cô đương nhiên không vì quá lạnh mà không nhận ra cô gái trẻ chính là người chụp ảnh chung với hắn a, là đang đùa giỡn cái gì, Văn Nhân Chấn như thế nào lại rất thân mật với cô ta, cô gái trẻ còn kêu cô là chị hai...... Là muốn thị uy với cô sao?

"Thực xin lỗi em gọi sai rồi, chị dâu họ.." Bởi vì gọi sai, thiếu chút nữa làm cho một gia đình suýt tan nát a, ngày thường tính khí cao cao tại thượng, rất ít bị người khác giáo huấn cô gái rất tinh nghịch lập tức bị Văn Nhân Chấn gõ một cái thật mạnh, trên mặt còn có đầm đìa nước mắt "Cả một năm qua đều bận rộn đi biểu diễn hai ngày trước mới vừa trở về, không kịp tham gia hôn lễ của hai người, thực xin lỗi ...... Ô, anh họ, đau quá." Bộ dáng cầu xin thật đáng thương.

"Ngươi cũng biết đau? Không lễ phép!" Văn Nhân Chấn giáo huấn cô em gái họ tinh nghịch tuyệt không nương tay.

"Anh là qua cầu rút ván a! Người ta giúp anh chế tạo chuyện xấu còn giúp dấu  diếm nha, anh còn kéo em xuống nước cùng anh diễn trò, kết quả anh cũng không biết ơn mà hồi báo cho em? Chị dâu, chị nghĩ có đúng không, anh ấy như vậy có phải hay không thực quá đáng? Không nghĩ qua cô em họ của chồng lại đi nói ra chuyện xấu của hắn, tính khí rất giống cô thanh danh con gái bị hủy rất khó lấy chồng a!"

"Là rất khó gả đi cả đời cũng không không tẩy được vết nhơ thanh danh. Nhưng sao gọi cô là chị dâu họ?" Khấu San Dung nhíu mày.

"Con bé là con gái của dì anh, bị đám phóng viên chụp ảnh là ngoài ý muốn, anh chỉ là giúp em ấy đi tham quan đây đó khi con bé trở về nhà." Văn Nhân Chấn ngượng ngùng sờ sờ cái mũi.

"Đi đây đó mà lại lén lút đi vào nửa đêm để người ta bắt gặp chụp hình đăng báo? Còn đi đến tận hơn hai giờ?" Cô là đem chuyện xấu trước kia của hắn từng chuyện một nhớ rất rành mạch đem ra vạch trần hắn là cái tên đàn ông xấu có hoa tâm, vốn nghĩ giúp chị gái quan sát hắn, không nghĩ tới hiện tại lại biến thành giúp chính mình.

"Tặng cho chị đó! Chị dâu, anh trai vụng trộm thích chị từ lâu rồi, cũng không cho phép em nói ra, em rất muốn ra mắt chị cùng nhau dạo phố, anh ấy cũng không chịu — được rồi, em không nói nữa! Hai người về trước, em còn bạn bè ở bên trong, đi trước nha!" Không cẩn thận lại tiết lộ bí mật của anh họ, cô gái trẻ vội vàng che miệng, sợ chính mình lại lỡ lời nói lộ ra thêm nhanh chóng chạy thoát thân.

"Ngươi còn muốn uống, thử tiếp tục cho ta xem, ngươi sẽ..." Văn Nhân Chấn trầm thấp nghiêm khắc cảnh cáo, lúc này cô em họ đã mất dạng từ lúc nào.

"Anh với con bé chế tạo chuyện xấu chính là gây hiểu lầm cho giới truyền thông đại chúng, anh là quỷ à?" Khấu San Dung không thể lý giải, nếu cả hai vốn là người nhà trong lời nói vì sao không thể công khai?

"Khi đó con bé mới ra ngoài xã hội, cần tạo một chút đề tài, mà anh cũng cần một tấm chắn — nói như vậy em sẽ không có khả năng lý giải, bất quá anh làm như vậy cùng với chị gái em có có liên quan, bất quá mục đích là cái gì, em tốt nhất không nên hỏi chị ấy."

Cô nghe xong càng không thể lý giải."Cho nên chị của em đã biết từ lâu? Vì cái gì phải như vậy...... Em thực không hiểu hai người vì sao muốn đem sự tình biến thành như vậy phức tạp!" Cô vẻ mặt xem thường."Vậy ra, người mẫu, nữ ngôi sao điện ảnh, không có một người phụ nữ nào từng có quan hệ với anh sao?"

Cô không có phát hiện bộ dáng khí thế bức người chất vấn của cô cực kỳ giống với người vợ đang ghen tuông ghê gớm, mà cô vẫn thản nhiên tiếp tục đề tài truy vấn tình sử trước đây của hắn, còn hắn tuyệt không cảm thấy cô phiền phức ngược lại rất hào hức, vui vẻ cực kỳ.

"Anh thừa nhận trước kia có chút phong lưu...... À, mà thực ra, anh có nhiều qua chơi đùa." Văn Nhân Chấn thấy cô bất mãn nheo lại mắt, liền vội sửa lời thành thật."Rất nhiều năm trước, bị em bắt gặp anh không đi làm mang theo phụ nữ hẹn hò — đó là sự thật, hơn nữa lúc ấy anh không phải chỉ có một mình cô ấy là bạn gái."

Nghe vậy, Khấu San Dung liền tức giận trừng mắt hắn.

Không biết từ khi nào, đám bạn đồng nghiệp của cô khi nãy còn đứng cùng nhau tán gẫu, lúc  này đã muốn bỏ đi hết, bọn họ chắc là nhận ra mùi thuốc súng xung quanh nên cũng không dám ở lại.

Khu trung tâm tuy đã vàokhuya vẫn còn rất náo nhiệt, cơn gió nhẹ từ đâu thổi đến làm tóc cô rối tung, cả người vì lạnh khẽ run lên nhưng ánh mắt không cam lòng vẫn hướng Văn Nhân Chấn không có dời đi.

Không hiểu vì sao, cô thấy chính mình rất muốn sinh khí hờn giận tuy rằng đã sớm biết hắn là người như vậy, nhưng nghe chính miệng hắn thừa nhận cô lại phi thường muốn phát hỏa. (Chị đang ghen đấy.. hô hô!)

"Nhưng từ khi anh yêu em, anh đã không còn muốn qua lại với bất kì người phụ nữ  nào cả chỉ cần một người là em, đây là thật sự." Văn Nhân Chấn biết chuyện này không nên nói ra, hắn không biết nói như thế nào để củng cố niềm tin trong lòng cho cô.

Hắn kỳ thật có thể  nói dối cô hắn chưa từng có một chuyện tình nào cả, nhưng là làm sao có thể? Hắn là ai hắn là Văn Nhân Chấn a, nói hắn chưa từng phong lưu thành tính, ai sẽ tin tưởng?

Cho nên hắn lựa chọn nói thật...... Chỉ tiếc thời cơ không tốt.

"Hừ!" Khấu San Dung thở  mạnh, tỏ vẻ cô tin tưởng hắn mới có quỷ a.

"Dung Dung, đừng như vậy, vài năm trước anh thực sự làm ra cái gì, em cho là chị gái lợi hại lại khủng bố của em sẽ đáp ứng anh đem em gái giao ra sao?"

Người phụ nữ kia tác phong làm việc rất độc đoán a, nhất định là sẽ cản trở hắn một cách triệt để mà, không những hung hăng đem hắn đá ra một bên, nào có khả năng làm cho hắn có cơ hội tiếp cận em gái bảo bối nhà mình!

"Anh thật sự rất yêu em."

Hắn đột nhiên thẳng thắn thành ý mở miệng nói yêu cô, lòng của cô đột nhiên mềm nhũn còn có rung động thật sự, nhưng lại nhịn không được ý nghĩ...... Có thể hay không chính là hắn thấy cô hờn dỗi nến cố tình dỗ cho cô vui vẻ mà thôi?

Mà nếu cô thật sự nghĩ như vậy vì sao lại cảm thấy lòng mình rất hạnh phúc và khoái hoạt? Quái lạ, thật sự bị nhóm đồng nghiệp nói trúng rồi, cô thật đúng là người phụ nữ rất kiêu ngạo nha!

"Hừ!" Hờn giận bởi vì rất để ý, cho nên sẽ ghen, cho dù là chuyện năm xưa nhưng cũng có một chút hờn ghen, dù hắn một mực cam đoan giờ phút này chỉ chuyên tâm cho một mình cô chỉ một người là cô, mà cô cũng hiểu rõ tâm ý hắn nhưng là vẫn tủi thân không thôi!

"Dung Dung......" Văn Nhân Chấn muốn nắm lấy tay cô, lại bị cô dùng sức giãy ra, hắn tim khẽ đập mạnh, nhịp đập cũng hơi rối loạn một chút, cười khổ, nhìn nhìn lòng bàn tay trống trải, lại yên lặng thu hồi cánh tay.

Nhìn vẻ mặt tiu ngỉu của hắn, Khấu San Dung trong lòng vô cùng xúc động còn có cảm giác ái náy.

Cô nhớ tới mỗi lần hai người công khai lộ diện đi cùng nhau ở bên ngoài, đều là hắn chủ động nắm lấy tay cô nhưng là sau đó không có ai để ý cô liền hung hăng bỏ ra tay hắn, ngay cả hắn đang rất hào hứng biểu tình liền hạ xuống.

Văn Nhân Chấn thái độ vẫn ẩn nhẫn, dịu dàng giúp cô kéo lại áo khoác, cô bỗng nhớ lại hình ảnh hôn lễ ngày đó khi mặc trên người bộ đồ tân nương là hắn chủ động nắm tay cô bước ra làm lễ, từ giờ khắc ấy hắn chưa bao giờ buông tay cô ra trước.

"Về nhà đi." Hắn không có tức giận, phong độ như cũ hòa nhã vui vẻ, mặc kệ phản ứng lạnh nhạt của cô làm cho hắn rất là thương tâm, khổ sở.

Cô thấy cái bóng to lớn của hắn trong bóng đêm ẩn hiện, lại cảm giác được hắn thực cô đơn.

Suy nghĩ một chút, cô là hành động vô thức hay tùy hứng cũng không sao, cô chỉ cần một lí do? Bởi vì biết hắn sẽ không rời đi, bởi vì nhận định hắn sẽ không dễ dàng bị thương tổn, cho nên cô mới như vậy dễ dàng đối xử gay gắt với hắn?

Nghe qua lời giải thích của hắn, trong lòng cũng đã muốn tiếp nhận, lại nhịn không được muốn làm khó dễ, khảo nghiệm một chút tâm ý của hắn, nếu cô thật sự trách hắn trong lời nói, cô vì sao còn muốn dây dưa cùng hắn một chỗ?

Khấu San Dung đột nhiên cảm thấy chính mình là một cô gái bướng bỉnh xấu tính, ích kỷ chỉ biết nghĩ đến cảm nhận của bản thân, xem nhẹ tấm lòng của hắn kỳ thật hắn cũng rất khổ tâm.

Hắn đã muốn tận lực dùng hành động của mình để bồi thường cho cô, còn có dành thời gian để hẹn hò với cô, làm cho cô vui vẻ, lần nữa thề thốt cam đoan với cô hắn rất thật lòng, chưa bao giờ từng bức bách cô quá đáng.

Đồng giường cộng chẩm mấy ngày nay, cô vẫn đắn đo lý giải hắn rõ ràng có rất nhiều cơ hội, có thể mặc kệ cô có đồng ý hay không liền cưỡng ép cô...... Nhưng là hắn không có a, cô lại còn muốn hoài nghi hắn có bệnh. (Bó tay với chị!!!)

Xem hắn nhìn bàn tay to của mình trống trải thất vọng thu hồi tay, cô đột nhiên rất muốn òa khóc, bởi vì cảm thấy chính mình tính cách rất xấu rất xấu.

Đột nhiên một cảm giác xúc động mãnh liệt, cô bước nhanh đi lên phía trước lần đầu tiên chủ động cầm tay hắn.

Văn Nhân Chấn sững sốt nhanh quay đầu, tuy rằng cực lực duy trì ý thức nhưng vẫn là che dấu không được biểu tình thụ sủng nhược kinh. Đó là một tín hiệu đáng mừng. (thủ sủng nhược kinh: vui mừng mà sợ hãi)

"Anh còn có bí mật nào giấu giếm nói hết cho em đi, một lần cuối cùng nói hết tất cả cho xong, không cần phải tiếp tục khổ não che đậy, bao gồm cả chuyện của chị gái em, hai người rốt cục còn có bao nhiêu chuyện quỷ dị gì....." Nắm chặt lấy tay hắn, cô liền phát hiện hắn tốc độ bắt lấy tay cô còn siêu nhanh hơn sao băng xẹt qua, hơn nữa nắm rất chặt nha, loại cảm giác này thật ngọt rất ngọt ngào mê say......

"Dung Dung, em muốn anh mạo hiểm sinh mệnh chính mình bán đứng chị gái em? Mà..... Cũng không phải không thể khai, sống chết có số chính là cái chết có giá trị thế nào anh muốn hai ta có một cái điều kiện trao đổi, làm cho anh chết có giá trị một chút, em nói xem có phải hay không?"

Tuy rằng Văn Nhân Chấn cố giữ vững tinh thần, nhưng là Khấu San Dung vẫn nhìn ra lòng hắn đang không ngừng nhảy nhót, xem như tên đàn ông này có một chút yếu đuối bộ dáng. Hắn nói thật sự êm tai, hai mắt sáng lên, khóe miệng không tự giác giơ lên, thần thái rất rạng rỡ vui vẻ đến mức tí nữa thả hồn phiêu diêu,   là hắn thật lạ...... Căn bản là thật lòng yêu sủng cô đi.

Chính vì cô chủ động nắm tay hắn, hắn liền như vậy vui vẻ, thật sự là tên đàn ông dễ dàng thỏa mãn thật ngốc nghếch! (Xx: khi yêu ai cũng là kẻ ngốc cả)

"Như thế nào mới tính là chết có giá trị?"

"Là như vậy từ hôm nay trở đi em không được bảo anh là "Này" hay là không được gọi tên anh đầy đủ  rất không thân mật, sửa thành gọi anh là ông xã, nếu dài quá chỉ cần gọi một tiếng Chấn, em cảm thấy như thế nào?"

Cho hắn ba phần thể diện, hắn liền cấp tốc vượt qua giới hạn a, yêu cầu này thật sự  nghĩ cũng chưa từng!

"Đây là cái điều kiện trao đổi ngang giá ư, anh có thể hay không tính có lợi cho mình, anh là kinh doanh vốn không chịu lỗ đi?"

"Nhanh, gọi một tiếng ông xã nghe thử xem." Hắn dỗ cô, vẻ mặt rất là nóng lòng muốn nghe thử, thực phấn khích chờ mong a!

Cô cảm thấy hắn ngây thơ đến mức ngu ngơ, anh đã bao nhiêu tuổi rồi vì sao còn để ý đến cách xưng hô a!"Cũng không sao, gọi thì gọi ông......ông......" Nhưng là miệng như vậy nhưng thanh âm không có ra được, thật sự rất không được tự nhiên!

"Ông?" Văn Nhân Chấn cảm thấy cô bộ dáng lúc hô không được tự nhiên thật sự rất đáng yêu, cố ý cỗ vũ cô.

Cô vừa thẹn vừa buồn cười, tay tự nhiên muốn giơ ra, là cô đem làm trò cười cho hắn đến hả hê, tỏ vẻ giận dỗi làm lơ hắn đi qua.

Buổi đêm khí trời se lạnh, tiếng gió ù ù, bất quá  từ cửa trước KTV đến bãi đỗ xe cũng không xa lắm, Văn Nhân Chấn lo lắng cô bị cảm lạnh, vội vàng đem áo khoác cởi ra choàng lên trên người cô.

Áo khoác của hắn còn lưu lại hơi ấm ấp áp, thân thể cô vì vậy dần ấm lên, lòng cũng ấm, nhịn không được mặt đỏ hồng, thẹn thùng dựa vào cánh tay hắn.

"Vợ yêu?" Văn Nhân Chấn bởi vì cô ngoan ngoãn phối hợp, thuận tiện mở miệng.

"Chuyện gì cơ?"

Cô đáp lại! Thanh âm nghe qua không được tự nhiên cho lắm nhưng hắn lại cảm thấy thanh âm cô dịu ngọt đến mê say.

Văn Nhân Chấn cho tới nay đều nơm nớp lo sợ, sợ chỉ cần làm sai một việc, cô sẽ không nguyện để ý tới hắn, mà hiện tại hắn nghe đến đáp án đồng ý của cô, cô rốt cục cũng thừa nhận cô là vợ của hắn!

Cô không trách hắn, sẽ không để ý tới hắn, điều này làm cho Văn Nhân Chấn thật mạnh thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, vui vẻ  ôm lấy bả vai cô, làm cho cô sát gần hắn hơn nữa......

Ban đêm, Khấu San Dung bởi vì gặp ác mộng mà tỉnh giấc, qua vài giây sau mới hoàn hồn phát giác đó chỉ là một giấc mơ, liền thở phào một hơi nhẹ nhõm đang muốn tiếp tục ngủ, lại có cảm giác trống trải...... quái lạ.

Cô ngó trái ngó phải, chính là tìm không thấy nguồn nhiệt ấm áp quen thuộc của mình, cô nhịn không được khẽ nhíu mày, nhìn về phía đầu giường có đặt đồng hồ báo thức hện tại đã là ba giờ rưỡi sáng.

Thời khắc này rất quỷ dị làm cho cô hoảng sợ, trong lòng không ngừng co thắt nóng vội, chính mình dọa chính mình kết quả cô không tài nào ngủ tiếp được, lo lắng muốn xuống giường đi tìm Văn Nhân Chấn.

Đi chân trần trên sàn nhà bằng đá cẩm thạch lạnh lẽo, không có tiếng động đi ra khỏi phòng, ở hành lang dài tối om bên phải, phát hiện có ánh sáng phát ra từ phòng làm việc của hắn.

Cô nhẹ nhàng bước từng bước đi đến nhìn qua cánh cửa khép hờ phát hiện hắn đang chuyên tâm xử lý báo cáo ở trên bàn, không ngừng xoa bóp bả vai, thoạt nhìn là mệt sắp đứt hơi.

"Không thể nào, rõ ràng hắn nói với cô hôm nay không có việc gì để làm......"

Cô khẽ mở miệng chậc một tiếng, bởi vì hôm nay buổi chiều cô không có việc gì bận, hắn biết được muốn rủ cô đi xem phim điện ảnh, sau đó hai người còn đi ăn cơm, về đến nhà sau còn cùng cô chơi đùa, tán gẫu rồi mới lên giường đi ngủ, không ngờ đến đợi cô ngủ say hắn lại lén lút tiếp tục tăng ca, cũng chính minh lời hắn nói trước đây"Không ngừng tăng ca". A!

Khấu San Dung quay đầu, vừa lúc nhìn thấy trên sô pha bác Lý quản gia đang ngủ gà ngủ gật rất không thoải mái, cô lay nhẹ thân người bác quản gia đồng thời cũng ra dấu im lặng, nhỏ giọng nói:"Bác Lý, bác về phòng nghỉ ngơi đi, con đi lấy sữa cho anh ấy, không cần làm phiền đến bác."

Nói xong cô liền đi xuống nhà bếp ở dưới lầu, giúp hắn rót một ly sữa tươi bỏ vào lò vi ba hâm nóng, sau đó bưng ly sữa lên, đẩy cửa phòng làm việc của hắn nhẹ nhàng đi vào.

"Còn không ngủ!" Cô liếc hắn một cái, đem ly sữa đặt ở trước mặt hắn."Còn phải làm việc bao lâu nữa mới xong?"

"Nhanh thôi, chỉ còn một phần tài liệu cần phải chỉnh đốn...... Vì sao không ngủ lại rời giường? Em đi ngủ trước, ngày mai em còn phải đi làm đó."

"Anh cũng có đi làm a, hơn nữa nhìn anh rõ ràng rất mệt mỏi, khí sắc cũng không tốt, mặc kệ trước đem ly sữa uống hết đã."

Đây là cô lần đầu tiên uy hắn uống sữa, cho dù hắn không thích, hắn cũng nhất định sẽ đem toàn bộ uống hết. Uống xong, hắn thúc giục nói:"Anh uống hết rồi, xem xong phần văn kiện này anh sẽ đi ngủ, em về phòng ngủ trước đi.

"Không đi, em muốn ở đây chờ anh." Hắn quyết đoán kiên định, cô so với hắn càng cố chấp hơn, quyết chờ hắn xong việc cùng nhau về phòng ngủ.

Văn Nhân Chấn đành bất lực với cô, để cô ở bên cạnh chờ đợi, nhưng lại lo lắng cô thức khuya cùng hắn sẽ sinh bệnh, vì thế hắn dùng tốc độ nhanh nhất đem phần văn kiện cuối cùng hoàn tất.

Thật vất vả để xem hết chồng văn kiện kia, cả người mỏi mệt có một chút đau nhức cứng ngắc bả vai, đột ngột có một đôi tay mềm mại xoa bóp lấy hai vai hắn, nhẹ nhàng ấn hạ vuốt ve.

Lực đạo vừa phải, nhẹ nhàng cả người mệt mỏi dần dần cảm giác sảng khoái, thoải mái cơ hồ muốn kêu lên nhưng ngẫm lại tình huống không thích hợp, hiện tại ai đang giúp hắn mát xa, là ai a?  Xoay người qua, phát hiện ra người đó là vợ yêu của hắn sao?

"Dung Dung? Em là giúp anh mát xa?!" Vẻ mặt khó hiểu đến không thể tin.

"Hoài nghi à? Không phải em sẽ là ai! Ngồi xuống, không nên cử động đi, bả vai của anh cứng ngắc thả lỏng một tí!"

"Không sao mà, anh không sao cả, không cần giúp anh mát xa, tay em sẽ đau đó." Hắn làm sao để cô vì hắn vất vả, vội vàng đứng lên, bỏ qua cái thắt lưng ê ẩm phơi bày thể hình cường tráng, ý nói cho cô biết hắn không hề mệt  tí nào cả.

"Em mới xoa bóp làm sao có thể nhanh đến vậy......" Cô dở khóc dở cười. Hắn thật sự rất khoa trương, cô bất quá giúp hắn mát xa, chưa chi hắn sợ cô mệt liền tỏ vẻ khí lực rất tốt, có người đàn ông nào giống hắn như vậy yêu sủng vợ đến thế?

"Anh là lo lắng a. Tốt rồi, anh đã làm xong việc, chúng ta đi ngủ đi, đôi mắt của em thâm rồi còn mở lên không nổi nữa kìa."

"Muốn nói lý với em à, anh không phải nói hôm nay rảnh không có việc để làm sao? Về sau nếu bề bộn nhiều việc không nên đưa em đi chơi, công tác trọng yếu a, không cần lại đem công việc về nhà giải quyết đến tận nửa đêm, như vậy thực vất vả......" Cô một bên chuẩn bị lại chăn gối để cho hắn lên giường đi ngủ, một bên giáo huấn hắn, tựa như giống bà xã oán trách ông xã không đủ quan tâm đến vợ mình.

"Bà xã, em là đang quan tâm đến anh?!" Văn Nhân Chấn ngoáy ngoáy lỗ tai, hoài nghi là chính mình ngủ không đủ giấc sinh ra nhầm lẫn.

"Có đâu, em là đang quan tâm quỷ?"

Cô hờn giận muốn mắng hắn nhưng nhìn hắn vẻ mặt hưng phấn như vừa trúng số độc đắt, liền cảm thấy...... Tên này làm sao có thể ngu ngốc như vậy? Chính là giúp hắn làm một chút việc nhỏ, hắn liền thập phần sung sướng ......

Lòng của cô, ấm áp nở hoa ngọt ngào.

"Mau ngủ, còn không mau lên giường?" Cô xốc lên chăn, vỗ vỗ chỗ nằm bên cạnh trống không.

Mà Văn Nhân Chấn nghe cô mời hắn lên giường, phi thường vui vẻ nhanh chân cũng trèo lên. Mấy ngày qua cùng nhau đồng giường cộng chẩm, hắn vừa nằm xuống sau cô liền lập tức gối lên tay hắn, dựa sát vào trong ngực hắn, tìm được một góc độ thoải mái nhất cô vẫn chưa chịu nằm yên ngủ nhất định phải đùa bỡn mặt hắn một chút, có khi còn rờ rẫm thân thể của hắn a.

Bình thường hắn đều nói cho chính mình phải luôn rèn luyện tính nhẫn nại, không thể làm càn xằng bậy, cô vốn là đơn thuần trong sáng, không thể dọa đến cô sợ hãi, chính là ngủ mà thôi, trăm ngàn lần đừng có làm loạn, xúc động hội hỏng việc!

Nhưng là hôm nay rất quỷ dị, cô càng phá hắn càng tiến xa, bình thường cô gối lên tay hắn, mà hôm nay như thế nào lại đem tay hắn...... đặt trên người cô, như vậy bảo hắn như thế nào mà ngủ đây?

Đang lúc hắn đem hết lý trí tỉnh táo cuối cùng kéo co với với dục vọng, đột nhiên có cảm giác mát lạnh thì ra đó là một cái ôm mềm mại của cô, vuốt ve sau cổ hắn, còn có hương thơm quen thuộc của cô phảng phất trước mũi hắn, không ngừng kích thích các giác quan của hắn, hắn thống khổ rên nhẹ:"Đừng loạn......"

"Em không có làm loạn."

Cô muốn quyến rũ hắn, nghĩ muốn đem chính mình cho hắn, loại cảm giác này rất mãnh liệt, cô cảm thấy thời điểm đã đến, có thể phóng túng nhưng là cô không có kinh nghiệm, không biết làm như vậy có ổn hay không.

"Em chỉ là muốn gần gũi hơn với anh mà thôi...... Vẫn là, anh quá mệt mỏi nên không muốn đi?" Nghĩ lại cũng đúng, chơi cả một ngày, lại tăng ca đến đêm khuya, hắn không phiền mới là lạ, khó trách hắn cảm thấy cô làm loạn.

Nghĩ lại không nên nóng vội quá sờm, dù sao đã tiếp nhận tâm ý của hắn, về sau còn rất nhiều thời gian nữa? Lúc này nên để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt đi.

"Em cũng mệt rồi? Em không muốn nữa?!"

Nghe thấy cô nói mấy câu đó, Văn Nhân Chấn linh hoạt hiểu ra vấn đề nháy mắt vẻ mặt si mê, ôm lấy eo của cô, hơi dùng sức làm cho cô kề sát thân hình hắn, mỏng manh áo ngủ không thể cản trở cả hai truyền cho nhau độ ấm cơ thể.

Hắn hôn cô nồng nàn, một nụ hôn mãnh liệt si dại không giống bình thường, như thể muốn hút hết không khí của cô, ở nụ hôn trong lúc đó quần áo dần dần bị thoát khỏi, dây dưa lưu luyến dục vọng muốn nhanh phát hỏa.

Nhịp nhàng phối hợp theo động tác của hắn, cô biết hắn khẩn thiết muốn.

Hắn không ngừng thở dốc, hô hấp dồn dập nhưng là hắn khắc chế từ từ không có hành động kế tiếp sợ làm cô hoảng sợ, không muốn có chút lỗ mãng.

"Em chuẩn bị tốt sao? Dung Dung, anh thật sự có thể sao......" Đều đã đưa tên vào cung không thể không bắn a, hắn vẫn là lo lắng hỏi lại một lần, xác định cô thật sự nguyện ý đem chính mình giao cho hắn.

Thật sự hắn nhẫn đã lâu sắp bị nội thương rồi, cơ bắp hơi cứng ngắc, tròng trắng mắt đều nhiễm một mảng đỏ dục vọng ái tình, chỉ còn sót lại một tia lý trí cuối cùng, người đàn ông này......cô như thế nào có biện pháp hận hắn đâu? Như thế nào có biện pháp không thương hắn đâu?

Yêu kiều thở gấp, cô nhẹ nhàng lấy tay hắn đạt trên ngực mình, hai tay vòng qua cổ hắn, nhìn hắn ngượng ngùng mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng lên, e dè hôn môi hắn bởi vì áp lực mà chệch choạng lúng túng.

Đáp lại chủ động của cô, biết cô ngầm đồng ý, Văn Nhân Chấn nhận thức đầu hắn sắp hỏng rồi, nhưng không có để dục vọng làm mờ lý trí, hắn từ tốn thể nghiệm cảm giác thỏa mãn ước nguyện của đêm tân hôn mà tới một năm sau hắn mới được hưởng thụ qua, muốn làm cho cả hai lưu lại thời khắc khó quên nhất.

Lời người edit truyện:

Chỉ còn một chap nữa cả nhà sẽ phải chia tay với anh Nhân Chấn vs San Dung rồi. Tình yêu của hai người họ là cả một đọan đường trải nghiệm còn rất dài, cả đời lận, lúc đầu có hiểu lầm, có ghét, có nghi ngờ, có sợ hãi, có tức giận nhưng tất cả đều vượt qua để có một tềnh yêu trọn vẹn và chân thành.

Cả một chặng đường dài đọc truyện gần tới thời khắc kết thúc xanh xanh cảm thấy có nuối tiếc vì truyện quá ngắn cũng có sung sướng không thôi hình như hơi có xung đột tư tưởng nhưng vẫn tràn đầy hạnh phúc keke rùa xanh đã sắp hoàn bộ HĐ thứ nhất trong nhà. Buồn nhưng sẽ vui vì bắt đầu vào hành trình một câu chuyện mới.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-12)