Truyện:Yêu Nghiệt Trở Về - Chương 014

Yêu Nghiệt Trở Về
Trọn bộ 128 chương
Chương 014
Mê tình
0.00
(0 votes)


Chương (1-128)

Editor: Rea

Trên sofa là một đôi tình nhân đẹp đẽ----quần áo ướt đẫm trên người cô gái, hiện lên nhũ phong cao ngất rất tròn, vòng eo tinh tế-----

Nước nhỏ thành từng giọt nhỏ, từng giọt nhỏ xuống thảm lông dê----

Cô gái giạng chân trên người của người đàn ông, tay vòng qua cổ anh, môi ♓ô.𝖓 từ cổ anh hướng lên trên, nụ ⓗô_𝐧 dừng lại tại chỗ hầu kết của anh, lại Ⓜ️.ú.т lên bên trên.

"Ưhm...." Hơi thở đè nén, người đàn ông ý loạn tình mê, xoay người đem cô gái đặt dưới thân, động tác mãnh liệt, đôi môi đói khát liên tiếp dời xuống dưới, thái dương, chóp mũi, đôi mái, còn có đôi môi----

Tay anh du ngoạn trên người cô, v-ⓤố-✝️ ☑️-𝖊----giây lát----quần áo rơi xuống---dưới ánh đèn----da thịt cô gái sáng trắng như ngọc----bóng loáng----đườ-ⓝ-ɢ 𝐜-0ռ-ℊ xinh đẹp.

diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

Nụ hôn----cuồng dã----mãnh liệt như vậy----mang theo sự hủy diệt, dục tiên dục tử----

Môi đỏ tươi ư●ớ●т á●т, tách ra----khóe môi có sợi tơ trong suốt-----tình dục phóng đãng-----

Thù man kéo đôi môi ra xa, cười tà khí, mắt mù sương có thể nhỏ ra nước, tay ⓥ●𝖚●ố●✝️ ѵ●ⓔ người đàn ông----

"Văn Hoa, anh là của em----hiện tại---là của em----"âm thanh của cô gái ngọt ngấy, khinh đãng, ánh mắt giống như muốn 🍳⛎𝐲-ế-𝓃 𝓇-ũ ⅼïn·𝖍 ♓ồ·𝓃 nhỏ bé của anh.

diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

"Thù Man----yêu tinh, em chính là yêu tinh muốn mạng người----"Lưu Nhiên thở hào hển, dục hỏa trong cơ thể bùng lên-----

"Anh không thích sao?" Thù Man cười mê hoặc----

"A, thấy anh khó chịu thì vui lắm sao? Hử?" Ngón tay anh điểm trên trán của cô, mang theo mùi vị sủng nịch: "Nói đi, anh nên trừng phạt em như thế nào?"

"Tốt nhất----ngày mai cũng không xuống giường được---"Thù Man cười giống như con chuột trộm được gạo, đổi lấy nụ hô.𝐧 cuồng dã của anh----

Cánh tay thon dài bò lên vòng eo ⓜ-ề-ⓜ 〽️-ạ-ï của cô, môi như có như không, chà nhẹ lên gáy như ngọc của cô----

Người đàn ông đứng dậy, †*𝖍â*n 𝖙*ⓗ*ể tuyết trắng của cô, hai chân bò lên eo của anh, liền mở rộng trên người của anh----

Một đôi tình nhân phóng đãng, lấy tư thế ** như vậy, miêu tả sinh động**----đi vài bước đến bên cạnh giường trong phòng ngủ----giường bị lún xuống, nụ ♓.ô.ⓝ mang theo tình cảm mãnh liệt lưu luyến trên đôi môi----

Nụ 𝖍-ô-n của anh mang theo khí xâm lược, cắn nuốt không khí trong miệng Thù Man----

Cô vòng qua cổ anh, ѵuố*✞ v*𝐞 gáy anh, trấn an sự luống cuống, một bên ngậm chặt môi anh vừa nỉ non, khẽ gọi: "Văn Hoa----Văn Hoa----Em muốn anh.."

diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

"Thù Man..... Thù Man" Lưu Nhiên thì thầm tên của cô, cái tên này chỉ thuộc về anh---

Lưỡi từ từ thăm dò vào khoang miệng, tìm được lưỡi của đối phương, lặp lại quấn lấy, vẽ vài vòng, miêu tả, dung hợp-----

"Thù Man...." Anh khẽ than nhẹ vì kiềm chế.

"Ừ..... Văn Hoa...." R●ê●ⓝ r●ỉ mê người----

Khăn trải giường trắng như tuyết---- ma զ_⛎_ỷ tươi đẹp quay cuồng----chà đạp----lẫn nhau----

Thù Man nhẹ nhàng ν*⛎ố*𝐭 ✔️*3 khuôn n𝐠.ự.ⓒ gầy gò rộng lớn của anh----cắn xé-----

Người đàn ông vòng hai tay tại eo của cô, ôm cô. ℋô●𝖓 tình cảm mãnh liệt, ♓-ô-п điên cuồng, đôi môi kề sát, lưỡi quấn chung một chỗ, cứ triền miên như vậy.

----Hô hấp quấn quanh----✞♓·â·𝐧 🌴♓·ể ma sát----"Thù Man", hai người ôm chặt †h●â●n †𝖍●ể của đối phương, giống như muốn vò nát đối phương vào trong 𝐧ⓖ.ự.🌜! Dung nhập vào 𝖙.ⓗ.â.п †♓.ể---ⓜá·𝖚---👢*ℹ️п*𝐡 ♓ồ*n-----

Đôi môi tách ra, trong đáy mắt của người đàn ông là lửa nóng, giống như muốn làm cho cô gái trước mắt bị bỏng, bốc cháy----

Nắm tay cô, kèm theo thân nhiệt nó𝓃-🌀 𝖇ỏռ-𝖌 kiên định của anh, một lớp vải mỏng ngăn cách---𝖛⛎_ố_𝐭 𝖛_𝖊, xoa nắn---hô hấp nặng nề----

Trong nháy mắt quần áo----rơi xuống---🌴●♓â●ռ 𝐭𝖍●ể thon dài cao ngất của anh--- chiếu vào đáy mắt của cô----

"Dướng người rất tuyệt" Thù Man cười lỗ mãng----Ngón tay vươn ra----ngăn cách không khí phác họa gươm súng sẵn sàng của anh**---ngón trỏ hơi cong, nhẹ nhàng búng lên---ý tứ đùa giỡn mười phần--- diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

"Vật nhỏ 𝐜.♓ế.ⓣ tiệt!" Lưu Nhiên cười mắng, một cái bổ nhào, đem người tình đang cười đặt dưới thân---

Khuôn mặt anh tuấn tú mỹ lệ xinh đẹp, giống như trong mộng, 𝐛_❗ể_⛎ tì_𝐧_𝒽 rực rỡ"Thù Man, anh muốn di vào---ngay bây giờ...." Âm thanh trầm thấp khàn khàn, tỏ rõ mãnh liệt**.

†.𝒽.â.n ⓣ.𝖍.ể 𝖒ề-m 〽️-ạ-𝒾, đám mây che mờ mắt của Thù Man, ** cắn nuốt lý trí----

Cô mờ mịt thấy được tóc đen của anh, phủ xuống trước 𝓃🌀ự_𝐜 mình, theo một đường ♓ô*𝓃 xuống dưới----

𝒯_h_â_ռ t_𝒽_ể 𝐫*ⓤ*ռ 𝐫*ẩ*y----tùy ý cho đầu ngón tay trắng nõn của anh du ngoạn trên da thịt mình----

Giờ phút này Thù Man mị nhãn như tơ, phong tình rực rỡ nhìn không xót một cái gì---đôi môi đỏ tươi ⓜ.ú.🌴 nhẹ khí, hai bên vú phập phồng.

Mênh ɱ-ôⓝ-ɢ, lười biếng, hưởng thụ, trầm mê, sa đọa----xinh đẹp như yêu tinh, muốn hút hết ⓜá·⛎ của người đàn ông trước mắt, muốn cắn nuốt hồn phách của anh.

Lưu Nhiên say mê nhìn ⓑⓘể●⛎ tì𝐧●𝖍 của cô, thu thật vào đáy mắt, hồn phách----

Thần bí, mê hoặc, giờ phút này----cô gái này làm anh điên cuồng----

"Thù Man....." Theo người đàn ông gầm nhẹ, hỏa nhiệt** tiến vào u cốc chật hẹp----thử thăm dò---chen vào----

Nhưng----Lưu Nhiên ngớ ra---sững sờ nhìn sắc mặt đỏ bừng của người tình---anh gặp trở ngại----

"Thù Man----em----"

Thù Man cũng có chút kinh hoàng, cô không nghĩ tới †●𝐡●â●n 𝐭♓●ể này vẫn còn là xử nữ---về sau, 𝖙·ⓗ·â·ռ т·ⓗ·ể này đã là của cô, không phải sao----

"Văn Hoa---em nguyện ý----cho anh.."

Bất ngờ, tâm liền vui s_ư_ớ_𝖓_ⓖ---cô gái trước mặt---anh là người đàn ông đầu tiên của cô----

Không thể không nói, nội tâm của người đàn ông đều là đồ đê tiện---lại có khả năng, đối với đàn ông phóng khoáng, đối với lần đầu tiên của phụ nữ, đều có suy nghĩ không cẩn trọng---mặc kệ người phụ nữ đó có thể trở thành vợ của anh ta hay không--- diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

Động tác trở nên ôn nhu---Lưu Nhiên thử thăm dò, có chút gian nan đi vào---một cái vọt mạnh---đột phá tầng chướng ngại kia---cô gái này---là của anh---

"Uhm----đau..." Thù Man cau mày----

Sự cực nóng, ấm áp của cô vây quanh anh, cảm giác hít thở không thông, đột nhiên co rút lại---cái loại cảm giác chặt chẽ này, khiến người đàn ông sắp nổi điên muốn †*à*𝐧 sá*т bừa bãi----

Nhưng anh không làm, anh phải nhẫn nại, bởi vì không muốn cô bị thương---không biết vì sao, anh không muốn nhìn thấy bi thương trên khuôn mặt này----

Anh cảm giác, anh yêu thương cô, muốn từ nay về sau luôn đối xử ôn nhu với cô, bời vì cô là Thù Man của anh---

Cô nói cô thích anh---anh cũng thích cô----

Lưu Nhiên khắc chế va chạm**, lẳng lặng chờ cô thích ứng anh--- diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.

†_ⓗâ_ⓝ т_♓_ể cứng ngắc dần dần chuyển thành ɱ*ề*𝐦 𝖒*ạ*i, dị vật có chút vĩ đại làm cô thấy trướng, Thù Man điều chỉnh lại t.𝒽.â.𝖓 †.♓.ể, muốn làm cho mình thích ứng với ** của anh-----

"Uhm.... Thù Man...Đừng nhúc nhích..."

Kéo đầu anh xuống, Thù Man khẽ chạm vào môi anh, đây là âm thanh không lời ngầm cho phép anh cử động----

Đạt được sự cho phép của cô, ** cuối cùng người đàn ông đã vô pháp nhẫn nại, anh ra vào nông nông sâu sâu---phóng thích tất cả---quan sát người tình mị hoặc như yêu tinh---

Tiến vào, 𝖝â_𝖒 𝐧♓_ậ_p, liều ⓒ♓ế*т----

Đang ** tiến vào, cái loại 𝐤-♓🅾️á-𝖎 cả-m này---làm toàn thân nhẹ nhàng vui vẻ---chìm vào giữa nhục dục---không thể tự thoát khỏi---

†·ⓗ·â·𝓃 †h·ể nhẹ nhàng---sa đọa---hồn phách tung bay----

Sâu sắc, róc rách, say mê, bay lượn, trầm mê-----

Tại cực hạn mãnh liệt của tình cảm, tâm cho phép cất cánh bay tới thiên đường, ** trầm luân tại**, là nhục dục và ⅼ-𝒾ռ-h ⓗồ-𝐧 hoàn mỹ kết hợp, là một loại khắc chi nhập cốt----

Đêm dài, tình cảm quấn quanh một đôi tươi đẹp đang yêu**, phóng đãng, trầm luân

Chương (1-128)