Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Truyện 18+ - Chương 1

Xuyên Thành Nữ Chính Truyện 18+
Trọn bộ 6 chương
Chương 1
0.00
(0 votes)


Chương (1-6)

Edit: yyds

Beta: Amin

-

1

Tôi xuyên thành nữ chính truyện ①●𝟖●+.

Vừa mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang trần truồng đứng trong phòng tắm, điều 🎋●í●𝐜●𝖍 𝐭ⓗ●í●𝐜●ⓗ hơn là cửa phòng tắm đang mở, một người đàn ông vai rộng ⓔ_𝑜 𝐭♓ο_ⓝ đứng ở cửa, chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.

Lòng tôi sợ đến mức muốn thét lên, nhưng miệng lại ɱ_ấ_✝️ 𝖐_ⓘ_ể_Ⓜ️ s_🅾️á_✞ mà bật ra lời mời gọi anh: "Anh, anh muốn tắ·Ⓜ️ 🌜ùռ·𝖌 không~"

Vừa nói dứt lời, não tôi như ngừng hoạt động.

Đây thật sự là truyện 1️⃣*❽*+? Nữ chính muốn ngủ với anh trai mình?

Ở thế giới thực, tôi còn chưa từng nắm tay con trai, vậy mà mới ngày đầu xuyên không đến đã không giữ được trinh tiết rồi ư?

Người đàn ông nheo mắt lại, chậm rãi đến gần tôi, tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn đào cái hố chui xuống ngay tại chỗ, nhưng lời nói thốt ra lại là lời thoại của nữ chính trong sách: "Em sẽ làm anh şư*ớ𝐧*🌀 ngất ngây~"

Cứu với! Mặc dù tôi luôn mơ ước được trở thành nữ chính trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo, nhưng tôi không muốn làm nữ chính truyện 1️⃣8️⃣_+ đâu!

Người đàn ông bế tôi đặt lên bệ rửa mặt, cơ thể tôi đang cố hết sức chống cự nhưng miệng vẫn lẩm bẩm câu thoại sến sẩm kia: "Ơ, anh thích chơi kiểu này à?"

Anh khẽ cười, đặt tay lên gáy tôi, những ngón tay thon dài luồn qua mái tóc ướt của tôi, nhẹ nhàng 𝖛*⛎*ố*т ✔️*𝖊.

"Có được không? Em gái ngoan của anh."

Tôi khóc không ra nước mắt.

Nhân lúc lời thoại nhạy cảm của nữ chính còn chưa thốt ra khỏi miệng, tôi vội nói ra tiếng lòng của mình.

"Đương, đương nhiên là không được rồi! Anh ơi~ Chúng ta là anh em, làm thế này là sai, bố mẹ sẽ buồn đó~"

Anh hơi sững sờ, rồi lại bật cười.

"Sáng nay em ngã hỏng đầu rồi à? Hai chúng ta là anh em gì chứ? Hơn nữa, không phải trước giờ em luôn nói với bạn em là muốn ngủ với anh à?"

Không phải anh em?

Vậy sao nữ chính lại gọi anh là anh trai?

2

Đúng lúc này, hệ thống mang cốt truyện 1️⃣8️⃣-+ trong cơ thể tôi thức tỉnh, truyền đầy đủ nội dung cốt truyện bộ truyện ①❽·+ này vào đầu tôi.

Bấy giờ tôi mới biết, người đàn ông trước mắt tôi với nữ chính trong sách là hai anh em khác cha khác mẹ.

Anh tên Kỷ Hành, đều được bố mẹ nuôi nhận nuôi cả.

Nữ chính theo họ mẹ nuôi, tên là Tống Hỷ, yêu thầm Kỷ Hành từ hồi còn ngây thơ, nhiều lần lén nhìn trộm Kỷ Hành tắm rửa, còn không thèm mặc quần áo q⛎_ÿế_n г_ũ Kỷ Hành.

Biết nam nữ chính không phải là anh em ruột, tôi thầm thở phào.

Người yêu Kỷ Hành là nữ chính, không phải là tôi.

Tôi không tiếp thu được chuyện làm loại chuyện kia với người đàn ông vừa mới gặp nhau, lúc Kỷ Hành cúi đầu muốn ♓ô*𝖓 tôi, tôi sợ đến mức chân mềm nhũn, khóc lóc bảo ngừng.

Anh giơ tay lên nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên khóe mắt tôi, khóe miệng lại nhếch lên cười: "Xem ra em gái chỉ mạnh miệng thôi, vẫn chưa 𝐥-à-Ⓜ️ т-ì-𝖓-𝖍 bao giờ."

Lúc tôi tưởng anh định dừng lại, anh lại dùng tay mở rộng hai chân tôi ra.

Sau đó là tiếng ⓡ·ê·ⓝ ⓡ·ỉ không thể kiềm chế của tôi, cả ✝️𝒽_â_ռ т𝒽_ể và 🦵●ℹ️𝓃●𝒽 𝖍ồ●𝓃 tôi đều được thỏa mãn đến cực độ.

3

Ban đêm, tôi nhìn chằm chằm trần nhà đến đơ ra, tự hỏi tiếp theo mình nên làm gì?

Tôi gọi hệ thống, hỏi nó chuyện này là sao.

Hệ thống không hề lấp lửng mà giải thích rõ ràng mọi chuyện cho tôi.

Đại khái là tôi bị tai nạn giao thông ở thế giới thật, ⓛ𝖎_n_h hồ_ռ xuyên thành nữ chính cuốn tiểu thuyết ①8️⃣-+ này, nhưng kết cục của nữ chính trong nguyên tác lại không tốt vì Tống Hỷ có một chị gái sinh đôi. Lúc trước ở trại trẻ mồ côi, bố mẹ nuôi vốn dĩ muốn nhận nuôi chị gái cô, nhưng cô đánh ngất chị gái rồi giả mạo thành chị gái để được nhận nuôi.

Mà người Kỷ Hành yêu thật ra là chị gái của cô. Kết quả là sau khi chị gái cô xuất hiện, anh phát hiện ra mình bị lừa, quyết định trả thù cô, cuối cùng cô ôm hận mà ↪️♓·ế·𝖙, không có kết cục tốt đẹp.

Mà tôi xuyên đến là vì thay đổi kết cục của nữ chính.

Chỉ cần tôi có thể khiến Kỷ Hành thật sự yêu mình, tránh việc anh trả thù sau khi biết tôi không phải là "chị gái", tôi sẽ thoát khỏi cốt truyện nguyên tác, tiếp tục sống trong thế giới này với thân phận nữ chính.

Nhưng nếu tôi không thể thay đổi kết cục thì ⓛ-ⓘ-𝓃-𝖍 ♓-ồ-𝓃 tôi sẽ phải lần lượt trải qua từng chi tiết trong cốt truyện nguyên tác, chịu đựng cảm giác tuyệt vọng và ⓒh●ế●𝖙 đi trong đau khổ.

Tôi hoảng hốt, cả người run lên.

Tiểu thuyết 18️⃣●+ nào lại đi theo hướng éo le thế này chứ?

Bình thường không phải đều theo hướng 🎋í●𝒸●h 🌴●ⓗ●í𝒸●𝐡 đến cùng à?

Lúc đầu tôi còn tưởng sau khi trải nghiệm phòng tắm play với nam chính, tôi sẽ được nếm trải một loại 🎋h.ⓞ.á.ℹ️ ↪️.ả.ɱ đặc biệt nào đó, định để mọi chuyện sẽ thuận theo tự nhiên nhưng giờ lại bảo với tôi là kết cục của mình sẽ bi thảm đến vậy?

Xem ra tôi không thể cứ hồ đồ đi theo cốt truyện được rồi.

Tôi phải khiến cho Kỷ Hành thật sự yêu tôi!

Dù sao thì anh đẹp trai, body đẹp, kỹ thuật cũng tuyệt vời, tôi thấy rất hài lòng.

Tôi bắt đầu mong chờ những ngày tháng vui vẻ, phóng đãng sắp tới.

4

Sáng hôm sau khi dậy ăn sáng, Kỷ Hành mặc vest đi từ trên tầng xuống dưới nhà, dáng vẻ hờ hững lại cao quý.

Không hiểu sao tôi lại nhớ tới hình ảnh anh cởi trần, cúi đầu ⓗô●ռ tôi ở trong phòng tắm tối hôm qua.

Bên tai nóng lên, thiêu đốt đến tận trong lòng.

Mẹ nuôi thấy mặt tôi đỏ bừng, quan tâm hỏi: "A Hỷ, sao mặt con đỏ thế, có phải tối qua tắm lâu quá nên cảm lạnh rồi không?"

Tắm rửa...

Nhớ tới chuyện tối hôm qua sau khi xong việc, Kỷ Hành dịu dàng ôm tôi vào bồn tắm, dùng vòi hoa sen rửa sạch cơ thể tôi rồi nhẹ nhàng dùng tay bôi sữa tắm cho tôi, mặt tôi càng đỏ hơn.

"A Hành, nếu không con dẫn A Hỷ đến bệnh viện con làm khám xem sao, mẹ thấy hình như con bé sốt rồi." Mẹ nuôi nhìn Kỷ Hành vừa ngồi xuống đối diện tôi thì dặn dò anh một câu.

Ánh mắt lạnh lùng của Kỷ Hành lướt qua, tôi cứ nghĩ là anh sẽ vạch trần tôi trước mặt mọi người, nhưng anh chỉ nhẹ nhàng vâng một tiếng.

Lúc chúng tôi ra cửa, tôi ngồi ở ghế phụ, phát hiện trên ghế phụ bị tôi dán một tờ giấy: Chỗ ngồi chuyên dùng của em gái A Hỷ.

Tôi không nhịn được bật cười.

Kỷ Hành lại nghiêng người sang nhìn tôi chằm chằm, đầy vẻ tìm tòi và đánh giá.

Tôi bị anh nhìn chằm chằm mà trong lòng sợ hãi.

Chẳng lẽ anh nhận ra cơ thể này đã thay đổi 👢.ℹ️.n.𝒽 ♓ồ.𝐧?

Tôi lắp bắp hỏi anh: "Anh, sao, sao thế?"

Anh vươn tay ra giúp tôi thắt dây an toàn, rồi xoay người ngồi cẩn thận, tay đặt lên vô lăng.

Ngón trỏ anh gõ nhịp trên vô lăng mấy lần, anh bỗng hỏi: "Cơ thể không thoải mái chỗ nào?"

"Hả?" Tôi mờ mịt nhìn anh, sau khi hiểu được ẩn ý trong câu nói của anh, mặt lại đỏ bừng, cuống quýt giải thích: "Cái, cái đó, anh, em..."

"Em rất không thoải mái, anh phải đích thân kiểm tra bên dưới cho em đó~" Tôi chưa nói dứt câu, lời nói đến bên miệng lại đổi thành lời thoại sắc tình của nữ chính.

Xấu hổ quá đi mất! Rốt cuộc là tác giả nào viết ra vậy!

Yết hầu Kỷ Hành lên xuống hai lần, tôi mất khống chế kéo tay anh qua, chậm rãi luồn vào trong váy mình.

Dừng lại! Dừng lại ngay!

Suy nghĩ của tôi như muốn phát điên, nhưng т_♓â_ռ т_h_ể tôi vẫn đi theo nội dung cốt truyện nguyên tác.

Nhưng hình như nhìn ra được biểu cảm rối rắm và dữ tợn trên mặt tôi, Kỷ Hành rút tay về.

Tôi khẽ thở phào.

Anh bỗng chậm rãi nói: "Ngoan, ở đây không được, chân anh quá dài, sẽ ảnh hưởng đến kỹ thuật của anh, buổi tối em đến phòng anh, anh sẽ đưa em 👢·ê·ⓝ đỉռ·♓."

Tôi rất muốn từ chối, tối hôm qua vừa mới phá thân, cơ thể tôi không thể chịu được.

Nhưng miệng vẫn nói lời thoại sến sẩm: "Được nha~ em chờ nha~"

Hết chương 01!

Chương (1-6)