Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông - Chương 658

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Hiện có 700 chương (chưa hoàn)
Chương 658
0.00
(0 votes)


Chương (1-700 )

Tiền thị nghe vậy cảm thấy an ủi, ít nhất thì Tam đệ cũng không phải mọi chuyện đều toàn diện. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Kiều Triều và Chân Nguyệt nắm tay nhau nói cười vui vẻ, nàng ấy không khỏi thở dài. Có lẽ Kiều Nhị và nàng ấy không thể giống như vậy, nhưng có lẽ khi đại ca và đại tẩu ở riêng cũng từng cãi nhau chăng?

Nàng ấy thật là đầu óc bã đậu, giờ đây khi cuộc sống khấm khá hơn, thì bản thân lại đ. â. m ra so đo những chuyện tình cảm vụn vặt thế này.

Thời tiết ngày càng lạnh hơn, khi Chân Nguyệt phát hiện rau củ nhà mình đã bị đóng băng và hỏng gần hết, sắc mặt nàng trở nên nghiêm trọng. Kiều Đại Sơn vẫn thường xuyên ra ruộng kiểm tra gần đây do thời tiết xấu, là người đầu tiên nhận ra điều này. Trước kia, dù lạnh nhưng chưa đến mức gây hỏng diện tích lớn như bây giờ.

Hôm nay, Kiều Đại Sơn trở về nhà và báo với Chân Nguyệt: "Tức phụ lão đại, làm sao bây giờ? Lão nhị, lão tam ở huyện thành vẫn đang chờ rau để bán?"

Vào mùa đông, rau củ bán rất chạy, giá lại cao, thậm chí rau khô nhà Kiều gia trước đó cũng bán rất tốt.

Chân Nguyệt kiểm tra các loại rau củ khác và thấy rằng tất cả đều đã hư hại. Nàng hỏi: "Cha, mấy khoảnh đất khác cha đã kiểm tra chưa?"

Kiều Đại Sơn đáp: "Chưa, để ta đi xem ngay." Ông vội vàng chạy sang các khoảnh đất còn lại để kiểm tra.

"A Nguyệt..." Kiều Triều đang kiểm tra những khoảnh đất khác bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt trở nên kỳ lạ. Động tác trên tay dừng lại, rồi tiếp tục cúi đầu. Hắn chắc là vừa nãy hoa mắt, rau củ vốn đã héo úa bỗng nhiên hồi sinh khi đi ở trong tay Chân Nguyệt.

Trong đầu Kiều Triều chỉ quanh quẩn hai chữ "Tiên nữ". Chẳng lẽ A Nguyệt nhà hắn thực sự là tiên nữ?

Chân Nguyệt không nghe thấy Kiều Triều gọi, mà nàng thực sự vừa dùng tay cố gắng làm sống lại một cây rau, nhưng hiệu quả không như mong đợi. Những loại hạt giống mà nàng đã chọn đều có khả năng chịu lạnh rất tốt, nhưng thời tiết khắc nghiệt hiện tại đã vượt quá giới hạn của chúng.

Hiện tại rau củ này cũng đã chết, nếu muốn rau củ phát triển tiếp thì nàng cần phải mỗi ngày cho đám rau củ này vận chuyển dị năng, nhưng là chuyện này không thực thế, nàng cũng sợ rau củ còn chưa được thu hoạnh mà nàng đã ngã xuống rồi.

Chân Nguyệt thở dài, tổn thất có chút lớn nhưng không còn cách nào khác: "Cho người thu hoạch những gì còn có thể thu được, và từ giờ đến mùa xuân, nhà chúng ta sẽ không trồng thêm rau nữa."

Kiều Triều còn đang ngơ ngác, không đáp lời. Chân Nguyệt phải ném một cục đất vào người hắn và gọi lớn: "Kiều Đại, huynh có nghe ta nói không?"

Kiều Triều giật mình, ngẩng đầu lên: "A?"

Chân Nguyệt nhắc lại: "Bảo người thu hoạch ngay những gì còn dùng được. Đến khi mùa xuân tới, chúng ta sẽ ngưng việc trồng rau."

Rau củ đều đã c. h. ế. t vì lạnh, điều này chứng tỏ nhiệt độ đã xuống quá thấp. Đứng một lúc trên đất, mà nàng cũng cảm thấy cái lạnh tê tái len lỏi vào cơ thể.

Kiều Triều gật đầu: "Được rồi, ta đi gọi người ngay."

Chân Nguyệt nhìn quanh, cả cánh đồng giờ chỉ còn mình nàng đứng trơ trọi. Hơi thở lạnh giá phả ra thành làn sương mỏng trước mắt, tay nàng vì lạnh đến mức đỏ bừng lên sau khi cố cứu rau.

Chẳng bao lâu sau, Kiều Đại Sơn trở lại, nét mặt u ám: "Tức phụ lão đại. mấy khoảnh đất khác trồng rau củ cũng đều c. h. ế. t hết rồi."

Chân Nguyệt gật đầu: "Con đã bảo Kiều Đại gọi người đến thu hoạch những gì còn có thể. Phần còn lại thì mặc kệ, trước khi mùa xuân tới thì chúng ta sẽ ngưng việc trồng rau."

Kiều Đại Sơn hỏi: "Không còn cách nào khác sao?"

Chương (1-700 )