Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông - Chương 512

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Trọn bộ 915 chương
Chương 512
0.00
(0 votes)


Chương (1-915)

Kiều Nhị cười: "Qua vài hôm nữa thời tiết tốt hơn, ta sẽ vào núi bắt cá cho nàng."

Tiền thị dặn dò: "Huynh nhớ đi cùng tam đệ, ta sợ có chuyện xảy ra. Mọi vật trong núi đang sinh trưởng, dã thú chắc cũng ra nhiều hơn."

"Được rồi!" Kiều Nhị đồng ý.

Buổi tối, cả nhà được một bữa thịnh soạn với thịt thỏ hầm, nấm xào và canh rau dại. Ai cũng ăn đến no nê, chỉ riêng Tiền thị vẫn ngồi đó rưng rưng uống canh rau dại, nàng ấy khổ quá. Tiền thị trong lòng ao ước hai ngày nữa sẽ được ăn cá do Kiều Nhị mang về. Vân Mộng Hạ Vũ

Hai ngày sau, Kiều Nhị cùng Kiều Tam mang sọt và khảm đao vào núi, những người khác vẫn ở nhà làm việc. Tiền thị đang ngồi may vá, chuẩn bị mấy cái tã cho đứa nhỏ sắp sinh.

Đột nhiên, nàng ấy cảm thấy bụng nhói lên một cơn đau nhói. Ban đầu còn nhẹ, nhưng chẳng mấy chốc cơn đau trở nên dữ dội hơn. Tiền thị gọi Tiểu A Sơ: "Tiểu A Sơ, nhanh gọi người đi, nhị thẩm con sắp sinh rồi!"

Tiểu A Sơ đang ngồi cầm que gỗ vẽ chữ trên đất, những chữ Chân Nguyệt dạy bé hôm trước. Nghe tiếng gọi của Tiền thị, bé lập tức ném que xuống đất, vừa chạy vừa hét: "Nhị thẩm sắp sinh rồi! Nhị thẩm sắp sinh rồi!"

Kiều Trần thị đang thu dọn lại sân bỗng nghe tiếng hét, lập tức ném cuốc xuống: "Mau! Mau nấu nước, gọi người đến mau!"

Chân Nguyệt đang làm vườn ở phía sau nhà nghe được cũng chạy đến: "Nương nấu nước đi, con đi gọi người."

"Được được! Tiểu Hoa mau gom củi vào đây!"

Tiểu A Sơ lăng xăng chạy tới, giúp gom củi chất vào cho Kiều Trần thị. Bọn Tiểu Hoa cũng ra sức hỗ trợ.

Mạn Châu từ Chung gia vừa về đến, nghe tin nhị tẩu sắp sinh cũng vội vàng chạy đến giúp đỡ. Kiều Đại Sơn không có ở nhà vì hôm nay ông đi xem xét hoa màu.

Tiền thị lúc này nằm trên đệm, trán ướt đẫm mồ hôi. Khoảng mười lăm phút sau, thì bà Trịnh mới vội vàng đến, không lâu sau đó, Chân Nguyệt cũng kéo theo Kim đại nương đến hỗ trợ.

Hai người nhanh chóng bắt tay vào việc. Dù Chân Nguyệt đã từng sinh một đứa con, nhưng việc đỡ đẻ vẫn không rành lắm, mà Tiền thị cũng từng sinh một đứa nên có lẽ sẽ có kinh nghiệm đi?Thấy mình không giúp được gì, Chân Nguyệt lẳng lặng đi nấu cơm. Sau khi sinh xong, Tiền thị sẽ cần ăn chút gì đó để lấy lại sức. Trong khi đó, Kiều Trần thị đã chuẩn bị sẵn nước ấm, bước vào lều cùng với hai bà tử để giúp đỡ Tiền thị."Tập trung sức, đừng kêu la quá nhiều."

"Lau mồ hôi cho nàng ấy, sắp được rồi..."

"Dùng sức - nhanh lên - dùng sức..."

"A!"

Tiếng động trong lều truyền ra, Chân Nguyệt không quên che tai cho Tiểu A Sơ. Bé cũng có chút sợ hãi mà lao vào lồng n. g. ự. c Chân Nguyệt: "Nhị thẩm thẩm có bị làm sao không, nương?"

"Không sao đâu. Chờ một chút nữa con sẽ có một đệ đệ hoặc muội muội thôi."

Tiểu A Sơ nghe thế liền nói: "Khi đó, con sẽ tặng bé đồ chơi nhỏ của con." Mặc dù nhiều món đồ chơi đã bị thiêu hủy, nhưng cái trống bỏi là thứ duy nhất còn sót lại.

Chân Nguyệt khẽ mỉm cười: "Ngoan lắm."

Trong khi đó, m. á. u chảy ra từng thau khiến Mạn Châu đứng nhìn cũng có chút sợ. Nàng ấy chưa từng sinh con, hơn nữa sau khi trải qua thảm họa trước kia, nàng và Kiều Tam đã cố ý tránh thai vì không muốn mang thai trong hoàn cảnh khó khăn, để không tăng thêm gánh nặng cho gia đình. May mắn là Kiều Đại Sơn và Trần Kiều thị cũng không thúc giục nàng ấy. Trước kia, nương nàng cũng hay nhắc nhở, nhưng khi chạy trốn, bà ấy lại nói may mắn nàng ấy không có thai, nếu không thì trong hoàn cảnh đó, hai thai phụ sẽ chịu nhiều khổ sở.

Chương (1-915)