Không được
← Ch.101 | Ch.103 → |
Thiếu Đế bị nàng đẩy ra, cũng không giận, vẫn ôm lấy vòng 3●o t𝐡●🔴●𝖓 gọn của nàng, ôm lấy nàng từ phía sau.
"Thù nhi, Thù nhi." Hắn khàn giọng, khẽ cắn vành tai nàng, hơi thở ấm áp phả quanh cổ nàng, quấy nhiễu Lạc Thù không thể tịnh tâm thêu thùa.
"Vương thượng." Tiểu cung nữ chỉ có thể buông tẩm y trong tay để đẩy hắn, nhưng trên người hắn lại rất cứng, cả người như đá tảng, căn bản không đẩy được.
Tay nàng vừa đặt lên trên lồng ⓝ*ɢự*↪️ hắn, liền bị hắn nắm cổ tay áp vào tim hắn, cảm nhận được nhịp đập mãnh liệt trong đó.
Tiểu cung nữ xoay người lại, hắn lại được nước làm tới ngồi xổm xuống, hơi thấp hơn nàng nửa đầu, ngẩng đầu 𝒽ô.п lên cần cổ trắng nõn của nàng, sau đó dọc theo xương quai xanh lộ ra cắn mở vạt áo nàng.
Lúc hắn làm những điều này, tầm mắt lại thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, chờ đến khi nàng đỏ mặt tránh ánh mắt của hắn, tay lại thò vào trong áo nàng xoa nắn bầu v//ú 〽️ề.𝐦 𝖒ạ.𝖎 của nàng.
Những động tác khác cho dù dịu dàng như thế nào đi nữa, lực tay Thiếu Đế chơi đùa xoa ⓑ●ó●𝖕 ⓝ●gự●↪️ nàng cũng sẽ không nhẹ, từ trong xương cốt của hắn không phải là người ⓗ*𝐚*〽️ ⓜ*uố*ռ từ từ.
Tiểu cung nữ 𝖈ắ·𝓃 ⓜ·ô·𝒾 т♓_ở ԁ_ố_ⓒ trong chốc lát, quần áo trên người đã bị hắn cởi hết, nam nhân xoa Ⓜ️ô𝖓*ⓖ nàng, đầu ngón tay thô ráp tiến vào huyệt mềm của nàng, trong huyệt ẩm ướt, thọc vào 𝖗·ú·т 𝓇·🔼 vang lên tiếng nước.
Tiểu cung nữ đỏ mặt, tức giận lườm hắn một cái, thật là một người không có kiên nhẫn.
Ngay khi nàng đang nghĩ như vậy, nam nhân đã đẩy vào, làm cho nàng căng đầy, đâ_Ⓜ️ thẳng thọc vào ⓡú·ⓣ 𝖗·a, nhiều lần đều đ-â-Ⓜ️ đến chỗ sâu nhất, bìu t//inh vỗ vào bắp đùi nàng, da thịt trắng nõn nổi lên ửng đỏ.
Hắn đột nhiên trở nên hưng phấn, bởi vì cuộc 🅿️♓ả·𝓃 ⓛ·ⓞạ·𝓃 gần đây, cung nhân ngoài tẩm điện đều không lui đi.
Tiểu cung nữ sợ người khác nghe thấy, liền ↪️*ắ*п 〽️ô*ⓘ không dám kêu, bàn tay nhỏ bé 〽️-ề-〽️ ɱạ-ℹ️ đưa về phía sau bám vào cánh tay săn chắc của hắn, đứt quãng nói: "Vương thượng, Vương thượng, nhẹ thôi mà..."
Thiếu Đế thấy nàng luôn không được tự nhiên nhìn ra bên ngoài, hiểu rõ cười cười, đuôi mày khoé mắt đầy vẻ tùy ý phong lưu, càng xấu xa dùng sức thọc vào ⓡú.𝖙 г.🅰️, va chạm làm cho cặp v//ú 𝖒ề●𝖒 〽️ạ●ı của thiếu nữ lắc lư dữ dội.
"Ngoan lắm, Thù nhi."
Thiếu Đế ⓗ.ô.𝖓 vào tấm lưng mịn màng của nàng, để nàng nghiêng người qua lộ ra bầu п🌀.ự.𝒸 của nàng.
Hắn nhìn thấy càng hưng phấn hơn, một tay nắm lấy hai cổ tay nàng lôi về phía sau, một bàn tay khác đánh mạnh vào 𝐦ô●ⓝ●𝐠 nàng theo lực đẩy ra vào.
Tiểu cung bữ bị đâ.𝐦 đến nỗi nhỏ giọng khóc rên ê a, hắn đánh một cái, trong lỗ nhỏ lại nhịn không được mà co rút Ⓜ️ú-ⓣ lấy g//ậy th//ịt thô to của hắn, q//uy đ//ầu ⓥ_ù_❗ v_à_𝑜 trong, đẩy đến cổ t//ử c//ung của nàng.
Nam nhân bị nàng s*1*ế*т ↪️*ⓗặ*✞ đến mức da đầu tê dại, 𝖙𝐡·ở 𝒹ố·↪️ nặng nề, bên tai là tiếng r//ên r//ỉ yêu kiều bị đè nén của nàng.
Bởi vì sợ bị người nghe thấy, cắn chặt môi, trông ấm ức đáng thương cực kỳ, giống như là bị hắn 🌜ư*ỡ𝐧*ℊ é*𝓅 vậy.
Thiếu Đế nhìn nàng chằm chằm, 𝒽-𝖚𝐧-🌀 𝐡ă𝖓-ℊ đ·â·𝖒 rút mấy trăm cái, cố nén 𝐫ú●✞ г●🅰️, ôm lấy tiểu cung nữ bị làm đến mức kiệt sức xoay người lại, kéo tay nàng vuốt mấy cái, bắn hết tất cả chất lỏng màu trắng đục lên trên n//úm v//ú hồng nhạt của nàng.
Tiểu cung nữ buồn bực đánh hắn một cái thật mạnh, "Không được ở chỗ này!"
Thiếu Đế mỉm cười, ôm nàng h●ôп●, nói linh tinh bên tai nàng, nói khiến mặt nàng nóng lên, liên tục lắc đầu như trống bỏi: "Chỗ đó cũng không được."
Nàng nói từng tiếng từng tiếng không được, nam nhân căn bản không nghe vào, ánh mắt càng sâu, dẫn tay nàng tự xoa ⓝℊ*ự*𝐜 của mình, bàn tay to màu lúa mạch bao bọc lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, xoa bóp bầu v//ú tròn trịa đầy đặn, chất dịch trắng đục bị xoa đều.
Nam nhân lại đẩy vào, lôi kéo tiểu cung nữ mây mưa một trận.
Liên tiếp mấy ngày, hắn luôn hưng phấn như vậy, cho dù chỉ ô●〽️ ấ●🅿️ ѵ𝖚●ố●† v●3, thì cũng không nhịn được mà ♓ô.𝖓 nàng.
Chiều hôm đó, tiểu cung nữ buồn rầu, "Vương thượng, mấy ngày rồi, nô tỳ chưa thêu xong tẩm y."
Thiếu Đế dừng một chút, khẽ cười: "Cũng không phải là việc gấp."
← Ch. 101 | Ch. 103 → |