Truyện:Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu - Chương 054

Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu
Trọn bộ 146 chương
Chương 054
Làm đến nỗi ngất đi
0.00
(0 votes)


Chương (1-146)

Hắn tiến sâu từng tấc một, từng chút một lấp đầy khoảng trống sau khi nàng phun trào, dư//ơng v//ật ấm nóng hơn so với chuôi kiếm mát lạnh càng làm cho Lạc Thù độⓝ-🌀 т-ì-n-𝐡 hơn.

Đôi má trắng nõn của tiểu cung nữ áp lên áo của hắn, mím chặt môi đón nhận sự va chạm mãnh liệt của hắn.

Thiếu Đế rất hưng phấn, g//ậy th//ịt vừa mới ✌️ù.𝒾 𝐯.à.𝐨, đã cảm nhận được bên trong là tầng tầng lớp lớp khít chặt, không thể chờ đợi được mà thúc vào đến chỗ sâu nhất, hắn đã trở nên kích động, dư//ơng v//ật phình ra cực lớn, so với bình thường còn khiến Lạc Thù khó có thể chịu được.

Hết lần này đến lần khác, va chạm vào vách thịt nơi t//ử c//ung của nàng, mang theo khí thế như chẻ tre, muốn đ*â*𝐦 mở nơi đó và tiến vào trong.

Hôm nay hắn quá kích động cũng quá nóng vội.

Hoàn toàn không quan tâm điều gì mà vùi đầu đưa đẩy, đ-â-ɱ rút thật mạnh, tiểu cung nữ ở dưới thân hắn đong đưa, tiểu huyệt 💲ℹ️ế.✝️ 𝖈.♓ặ.† lấy c//ôn th//ịt của hắn, làm cho hắn lại đ.â.𝐦 𝐯.à.𝑜 thật mạnh, hắn sung 💰ư_ớn_🌀 cắn đầu v//ú nàng, không hề kiềm chế chút nào, gặm cắn ngậm trong miệng hút 𝖑·ı·ế·ⓜ, sau đó vòng eo cường tráng tiếp tục đ_â_𝖒 ѵ_à_𝖔.

"Vương thượng, Vương thượng... nhẹ chút." Tiểu cung nữ nhịn không được khóc lóc cầu xin hắn, tiểu huyệt vừa mới phun trào, lại bị hắn chạm đến điểm G mấy lần, trong huyệt mẫn cảm cực kỳ, thật sự chịu không nổi hắn tàn nhẫn ra vào như vậy.

Giống như là đang tranh đấu với ai đó.

Nghe thấy nàng khóc lóc xin tha, Thiếu Đế mới thả lỏng mặt mày, xoa 𝓃ℊự●c của nàng, lại càn quấy răng môi của nàng, yêu thích không buông tay ν*цố*т ✅*3 vòng eo mản.♓ 𝖐𝒽ả𝖓.♓ của nàng.

"Mạnh chút mới tốt." Hắn thấp giọng.

Hắn lại đâ.𝖒 sâu một cái, yết hầu trượt xuống, giống như tự nói với mình: "Mạnh một chút mới nhớ kỹ."

Thiếu Đế bóp eo nàng đ-â-Ⓜ️ rút mấy trăm cái, đẩy mở cái miệng nhỏ của t//ử c//ung ra. Cuối cùng thúc q//uy đ//ầu to lớn đi vào. Cổ t//ử c//ung xoắn chặt khiến da đầu hắn tê dại, gần như muốn bắn ra ngay lập tức.

Làm sao hắn có thể cam tâm cứ như vậy, cố nén vỗ ⓜ_ô_𝖓_ℊ nàng, ra lệnh: "Thả lỏng."

"Để Cô tiến vào trong." Hắn nói rồi thúc vào trong.

Tiểu cung nữ sợ hãi kêu a một tiếng, lại lấy tay che miệng mình, đau đến mức 𝐜*ⓗả*🍸 ռư*ớ*𝐜 mắt, nàng đẩy hắn, khóc lóc lắc đầu: "Không được không được, г*ú*🌴 г*🔼, ta đau."

"Ⓡ●ú●𝖙 𝓇●𝒶 ngoài..." Nàng căn bản không đẩy được hắn, trên người nam nhân cứng rắn như sắt, không để ý tới sự từ chối của nàng, chút sức lực này ngược lại làm tay Lạc Thù cũng đỏ lên.

Không đẩy được, nàng khóc lóc né tránh, xoay người sang chỗ khác vịn bệ cửa sổ muốn chạy, tiểu cung nữ dùng cả tay chân muốn bò đi, khóc đến nỗi đáng thương, thỉnh thoảng thút thít hai tiếng.

Thiếu Đế cười, bàn tay to lớn không nhanh không chậm bắt lấy mắt cá chân nàng, nhẹ nhàng túm cả người nàng trở về, ái muội xoa 〽️ô-𝓃-🌀 nàng, g//ậy th//ịt chọc xuống rãnh 𝖒ô●n●𝖌 của nàng, chậm rãi chen vào trong lỗ nhỏ.

"Chạy cái gì?"

Hắn vỗ nhẹ bờ 𝖒·ôп·🌀 nàng, thấy da thịt trắng nõn của nàng hiện lên vết đỏ, hừ cười: "Thực là mỏng manh, cứ như vậy lại còn muốn xuất cung tự mình thuê cửa hàng kiếm sống."

Tư thế đâ·m νà·0 từ phía sau này càng vào sâu hơn một chút, nam nhân dễ dàng thúc vào trong cổ t//ử cu//ng, Lạc Thù rầm rì r//ên r//ỉ, có chút cảm giác mua dây buộc mình, nước mắt vẫn còn rơi xuống, nàng một tay níu lấy bệ cửa sổ, một tay lau nước mắt cho mình.

"Vâng, Vương thượng luôn nói nô tỳ ngu ngốc, dứt khoát ⓒ●𝒽●ế●ⓣ già trong cung là được."

Nàng tức giận liên tục nói, nức nở nói: "Sợ là già không c*𝒽ế*†, đã bị Vương thượng làm cho đau 𝐜h-ế-𝐭 trước!"

Thiếu Đế bị nàng chọc cười.

Tiểu cung nữ nghe được tiếng cười của hắn càng tức giận hơn, biết hắn không xem lời lên án của mình là gì, thậm chí g//ậy th//ịt trong lỗ còn thúc mạnh vào, cúi đầu ngậm thịt mềm sau gáy nàng.

"Đây là lần đầu Cô nghe nói như vậy, không bằng thử xem sao." Thiếu Đế cười nói.

Tiểu cung nữ cả kinh, lại bò muốn chạy, bị hắn nắm thắt lưng túm trở về, hắn cau mày, kích động hẳn lên, chán ngấy lời nói và hành động của nàng đều đang muốn rời đi, không có tâm tư nói cười với nàng, cũng mặc kệ nàng khóc lóc cầu xin nói đừng, đem tiểu cung nữ lăn qua lộn lại đ-â-𝖒 rút mấy trăm cái, làm cho đến khi nàng phun trào vài lần, 𝖒·ê 𝖒·🔼·ռ yếu ớt nằm ăn vạ trong lòng hắn mới bỏ qua.

Chương (1-146)