Vay nóng Homecredit

Truyện:Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu - Chương 023

Xuyên Thành Cung Nữ Của Tần Thủy Hoàng Thời Niên Thiếu
Trọn bộ 146 chương
Chương 023
Nâng lên
0.00
(0 votes)


Chương (1-146)

Siêu sale Lazada


"Không có chuyện lớn gì đâu." Thiếu Đế nở nụ cười.

Lạc Thù cẩn thận quan sát sắc mặt của hắn, muốn gật đầu, nhưng tư thế nằm ngửa này căn bản không thể nào làm được, nàng chỉ chớp mắt mấy cái để đáp lại.

"Thì ra là để khiến Cô hài lòng hơn."

Doanh Chính nhếch môi dưới, đôi mắt hẹp dài khẽ nheo lại, khàn giọng châm chọc: "Vậy chiếu theo lời ngươi nói, Cô thật sự không nên trách tội ngươi."

Hắn vừa nói, vừa vuốt ve cánh tay mảnh mai của Lạc Thù, muốn nàng vòng tay ôm lấy cặp nh//ũ mềm mại của mình, hai tay đan mười ngón vào nhau, kẹp hai bầu ng//ực ở chính giữa, ép ra một cái rãnh thật sâu.

"Nâng lên." Thiếu Đế khẽ nói.

Tiểu cung nữ làm theo.

Trên chiếc giường rộng rãi có thể chứa được ba, bốn người, chỉ có một thiếu nữ toàn thân tr//ần tr//ụi nằm trên giường, làn da trắng nõn, dung mạo thanh tú xinh đẹp, hai chân đặt lên trên vai thiếu niên thân hình cao lớn đứng bên cạnh.

Lộ ra lỗ nhỏ có một cây g//ậy th//ịt màu đỏ tím to lớn cắm vào trong, chất lỏng trong suốt tràn ra bên bắp đùi.

Thiếu nữ xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, bả vai gầy gò đơn bạc trơn bóng xinh đẹp, lại vòng hai tay ôm lấy ngực của mình khiến chúng càng thêm đẫy đà, vòng eo nhỏ đến mức bị Doanh Chính ôm gần hết bằng một tay.

Thiếu Đế di chuyển, g//ậy th//ịt phá vỡ tầng tầng lớp lớp nếp gấp, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất, tư thế này vốn đã vào rất sâu, chỉ một cú thúc như vậy, tiểu cung nữ đã không nhịn được mà cắn môi, rầm rì r//ên r//ỉ.

Khi hắn thúc vào một cái, bầu ng//ực được tiểu cung nữ ôm lắc lư đung đưa trong vòng tay của nàng, giống như một miếng đậu hũ đóng trong hộp gỗ, lắc qua lắc lại cuối cùng trở về vị trí cũ, hoàn hảo không tổn hao gì.

Ánh mắt Doanh Chính không rời dù chỉ một chút, hơi thở gấp gáp nặng nề, ngực phập phồng dữ dội, dưới thân ra ra vào vào, chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủn đã nhanh chóng đâm rút gần trăm lần.

Tiểu cung nữ không nhịn nổi nữa mà đạt đến cao trào, thân thể run rẩy phun ra từng dòng thanh dịch nhỏ, sắc mặt ửng hồng, trên trán lấm tấm mồ hôi tinh mịn, cái miệng nhỏ hé ra trong trạng thái xuất thần.

Trong trí nhớ, khi nguyên thân Lạc Thù được huấn luyện về chuyện phòng the, ma ma dạy bảo có khuôn mặt nghiêm nghị kia từng nói, các cung nữ thông phòng có nhiệm vụ dạy đế vương cách ho//an á//i, tuyệt đối không thể sa vào tham hoan mà quên mất bổn phận công việc của mình.

Nhưng Lạc Thù cẩn thận nghĩ một phen, có vẻ như trừ lần đầu tiên là nàng thật sự nắm tay chỉ dạy Doanh Chính, nhưng sau đó, Thiếu Đế đã âm thầm hoàn toàn chiếm cứ vị trí chủ đạo.

Tiểu cung nữ đang nghĩ ngợi, Doanh Chính nhìn từ trên xuống, tự nhiên dễ dàng phát hiện ra, hắn không vui nhíu mày, đẩy toàn bộ g//ậy th//ịt vào trong, hai bìu t//inh bên dưới vỗ bạch bạch vào cặp mông trắng nõn của nàng, hắn mang theo cảm xúc này đâm rút, thúc vào rất sâu, có vài lần hắn khó khăn lắm mới đâm vào cái miệng nhỏ đóng chặt bên trong.

"Vương thượng." Lạc Thù căng thẳng, â//m đ//ạo co rút lại, đột nhiên siết chặt khiến g//ậy th//ịt của Thiếu Đế nảy lên hai lần, t//inh d//ịch đặc quánh phóng sâu vào trong lỗ nhỏ của tiểu cung nữ.

Còn chưa đâm tới đó đã bị nàng làm cho tước vũ khí mất rồi.

Doanh Chính mím chặt môi, rút ra, thản nhiên liếc mắt nhìn nàng một cái.

"Lần sau không được làm vậy nữa."

Không biết là đang nói về việc tiểu cung nữ tự tiện nói cho người khác biết sở thích của Doanh Chính, hay là đang nói về sự co rút đột ngột vừa rồi của nàng khiến hắn phải ra sớm.

Nhưng đều là ý tứ tha cho nàng một đường sống.

"Vương thượng khoan dung độ lượng, về sau nô tỳ nhất định sẽ tận tâm tận lực."

Tiểu cung nữ cười rạng rỡ, giọng nói trong trẻo nói cảm ơn.

Thiếu Đế hừ một tiếng, giơ tay lên đẩy hai chân nàng vẫn đặt trên vai mình ra, ánh mắt rơi vào chất dịch màu trắng đục chậm rãi chảy ra giữa hai chân nàng, yết hầu trượt xuống, lại dời mắt đi.

"Được rồi, gọi người mang nước vào, ngươi hầu hạ Cô tắm."


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-146)