← Ch.498 | Ch.500 → |
Sau khi thành công mua được một chiếc xe bay thay đi bộ, số tiền trên người họ chẳng còn lại bao nhiêu.
Trì Am ngồi trên xe bay, nói với Samuel: "Đi thôi. Tranh thủ mấy ngày nay kiếm nhiều tiền một chút, chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cần thiết."
Samuel nhìn thoáng qua thanh kiếm thép tả tơi trong tay cô mà cô kiếm được bằng cách coi như khuyến mãi trong tiệm bán xe bay second-hand, cảm thấy đúng là có rất nhiều thứ cần mua thêm. Đầu tiên là vũ khí không thể thiếu, chưa nói tới đối phó với mãnh thú ngoài dã ngoại, cho dù đối mặt với nhân loại thì vũ khí cũng có lực chấn nhiếp.
Đương nhiên, chẳng mấy chốc Samuel sẽ phát hiện bản thân Trì Am không có vũ khí gì thì cũng có lực chấn nhiếp mạnh mẽ.
Ăn dịch dinh dưỡng vị cà chua ôi, Trì Am nhìn chằm chằm màn hình biểu thị trên xe bay, nói với Samuel đang lái xe: "Đến chỗ vắng người thôi, đi săn rồng."
Samuel căng thẳng: "Thật sự phải săn rồng hả?"
"Không săn rồng thì săn cái gì?" Trì Am khó hiểu nhìn cậu.
"... Có thể săn sói với nhện khổng lồ." Samuel muốn đánh mất ý định săn rồng của cô.
Trì Am hứng thú hỏi: "Hành tinh Ankara còn có sói với nhện khổng lồ hả?"
"Có. Chẳng qua chúng sống ở một khu vực khác, cách nơi này khá xa, đi một chuyến phải mất một tháng, bình thường đội ngũ chuẩn bị săn sói và nhện khổng lồ đều cần chuẩn bị đồ đạc sinh hoạt ngoài dã ngoại đầy đủ trước tiên." Samuel thành thật nói. Nói xong, cậu lại cảm thấy khoảng cách quá xa, lúc này họ chẳng có gì ngoài một chiếc xe bay, hoàn toàn không thể chống đỡ cho họ đến một khu vực khác săn sói và nhện khổng lồ.
Thế nên Trì Am quyết định: "Săn rồng đi."
Chung quy khu vực sinh sống của bầy rồng một sừng cách khu vực hoạt động của con người gần nhất, những con khác quá xa.
Bởi vì bề mặt của hành tinh Ankara tràn ngập đất đá lởm chởm và kẽ nứt, khiến nó trở thành hành tinh lưu đày không có những thứ cần dùng cho sự sống của con người. Có điều diện tích của nó rất lớn, gấp mấy lần trái đất mà Trì Am đã biết.
Trên hành tinh này có ba loại dã thú cư trú: Rồng một sừng, sói hoang, nhện khổng lồ.
Hình thể rồng một sừng khổng lồ, khiến người ta không có chỗ xuống tay, chỉ cần không cố ý khiêu khích nó thì nó sẽ không chủ động tấn công nhân loại, đây cũng là lý do mà nhân loại sống gần chỗ rồng một sừng. So với nó, sói hoang và nhện khổng lồ rất hiếu chiến, môi trường sống càng khắc nghiệt, nhưng cũng dễ săn bắt, da sói hoang và tơ nhện, thịt nhện khổng lồ, đều có người thu mua trong thành phố, có thể bán được với mức giá không thấp.
Xe bay rẽ qua mấy lốc xoáy, sau đó đến khu vực hoạt động của một bầy rồng một sừng.
Đỗ xe bay trong chỗ đá lớn dày đặc, hai người bước xuống xe.
Nhìn Trì Am mài kiếm soàn soạt, da đầu Samuel run lên, ngập ngừng hỏi: "Hôm nay cô còn muốn săn rồng như hôm trước hả?"
Trì Am ngoảnh đầu nhìn cậu ấy.
Cuối cùng tiền tài chiến thắng sự xấu hổ, Samuel nói: "Ít ra cũng cho chúng chết thống khoái một chút."
Sau khi hiểu ý của cậu ấy, Trì Am cười như không cười nhìn cậu ấy, nói: "Tôi bảo lần đó chỉ là ngoài ý muốn, cậu tin không?"
Không, cậu không tin!
Toàn thân rồng một sừng đều là vảy, khiến người ta không thể xuống tay. Lúc ăn uống, chúng thích tụ tập lại một chỗ, muốn tấn công chúng trong lúc đang ăn cũng không thể xuống tay. Cho nên Trì Am có thể thành công, Samuel cảm thấy vẫn liên quan tới chuyện chúng bài tiết...
Ngẫm lại cũng thấy đau thay cho cúc hoa của bầy rồng một sừng này, không biết trước kia có ai từng săn rồng kiểu này không nữa?
Trì Am kêu Samuel tìm một chỗ ẩn nấp, sau đó nhảy xuống tảng đá, tiến về phía bầy rồng một sừng đang ăn.
Mặc dù Samuel rất lõi đời, nhưng suy cho cùng vẫn còn trẻ, cũng tò mò Trì Am săn rồng bằng cách nào, bèn thò đầu ra khỏi chỗ ẩn nấp, đúng lúc thấy Trì Am đi đến sau lưng một con rồng một sừng cao hơn mười mét, sau đó đạp lên chiếc đuôi phủ đầy vảy của nó nhảy lên lưng nó, một mạch chạy lên đầu nó, từ đầu nó nhảy vào giữa bầy rồng một sừng.
Samuel còn chưa kịp thấy rõ xảy ra chuyện gì thì thấy bầy rồng một sừng đang ăn bỗng trở nên xao động, phát ra tiếng gầm gừ, nhao nhao giải tán. Trong khói bụi tràn ngập, cậu thấy một con rồng một sừng chạy như bay, Trì Am nằm trên lưng nó, thân thể xốc nảy theo bước chân của rồng một sừng.
Trên lưng con rồng một sừng, trông cô vô cùng nhỏ bé.
Thoáng chốc đã không thấy bóng dáng.
Samuel nhất thời sốt ruột, vội vàng rời khỏi chỗ ẩn náu, đang định lái xe đi tìm Trì Am thì chợt phát hiện hai lốc xoáy xuất hiện trong trạng thái giằng co ở nơi xa.
Tốc độ của lốc xoáy rất nhanh, quét qua mặt đất, trừ những tảng đá đứng sừng sững, mọi thứ chung quanh đều bị nó cuốn hết sạch. Sắc mặt Samuel thay đổi, bất chấp mọi thứ vội vàng chui vào bên trong một hang nham thạch, nằm sấp bên trong, chờ lốc xoáy đi qua.
Mãi tới khi lốc xoáy gào thét rời đi, Samuel vội vàng chui ra, tiến vào xe bay bay về phía Trì Am biến mất.
Khoảng nửa tiếng sau, Samuel nhìn thấy Trì Am ngồi trên lưng một con rồng một sừng.
Con rồng một sừng đó ngã xuống mặt đất, những tảng đá và mặt đất cằn cỗi chung quanh đều bị máu rồng đỏ thẫm nhuộm thành màu đỏ, càng khiến người phụ nữ ngồi trên lưng rồng trở nên nguy hiểm hơn.
Con ngươi của Samuel co rụt lại, sau đó trở nên hưng phấn.
Có lẽ sức mạnh mà sự kỳ dị mà Trì Am biểu hiện ra ngoài sẽ khiến người khác kiêng kỵ, nhưng với cậu ấy mà nói, Trì Am càng mạnh thì càng có lợi cho cậu ấy. Không chừng thật sự như lời cô nói, không lâu sau họ sẽ có cơ hội rời khỏi vùng đất tội ác Ankara này.
Chỉ cần có thể rời khỏi Ankara, cậu sẵn sàng giao dịch với ma quỷ.
Sau khi xác nhận Trì Am không sao, Samuel lập tức vây quanh con rồng một sừng.
Con rồng một sừng này còn lớn hơn con Trì Am săn được lần trước, chiếc sừng trên đầu dài một mét, càng không cần nói tới trọng lượng của thịt trên người nó sau khi đã loại bỏ vảy.
Samuel quan sát cẩn thận con rồng đã chết này, phát hiện ngoại hình của nó vẫn còn nguyên vẹn không một vết thương, miệng mở ra còn đang chảy máu. Theo phản xạ, Samuel muốn nhấc đuôi nó lên nhìn chỗ bài tiết của nó, nhưng nhìn Trì Am một chút, cậu không tiện ra tay.
Lần này chắc không thọc cúc đâu nhỉ?
Sau khi rồng một sừng chết, muốn mổ nó lại rất dễ dàng.
Trì Am dùng kiếm bắt đầu giải phẫu con rồng một sừng này.
Kỹ thuật luyện kim ở thế giới tương lai còn tiên tiến hơn Trì Am nghĩ. Mặc dù trong mắt đám người Samuel, loại đao kiếm không bỏ thêm kỹ thuật điện từ này hoàn toàn không có lực sát thương, thậm chí không thể để lại dấu vết trên vảy rồng một sừng, nhưng đối với Trì Am mà nói đã đủ dùng.
Samuel nhìn thấy cô cắm mũi kiếm vào khe hở giữa vảy của rồng một sừng, dùng sức vặn một vòng, vảy cứng bị đào ra khỏi máu thịt, mặc dù máu chảy đầm đìa, nhưng vẫn khiến cậu rất kinh hãi, cuối cùng đã biết hôm trước cô đã mổ rồng một sừng bằng cách nào. Bởi vì toàn thân đều là vảy nên cần dùng công cụ đặc thù mới có thể mổ rồng một sừng, còn cô chỉ cần một thanh kiếm là đủ.
Phải khỏe và khéo đến mấy thì mới có thể tách vảy từ trong thịt của rồng một sừng chứ?
Trì Am khống chế linh lực mong manh trong cơ thể để mổ con rồng một sừng này, vất vả lắm mới gỡ chiếc sừng đáng giá nhất của rồng một sừng xuống, toàn thân đã đổ mồ hôi.
Thực tế thương tích trong người cô còn chưa lành lặn hết, mỗi ngày đều dùng linh lực dưỡng thương, lại thêm thân thể này còn cần rèn luyện, cho nên tốc độ tu luyện cũng rất chậm, hơn nữa linh lực trên hành tinh này không đủ...
Cho nên trong giai đoạn hiện tại, cô vẫn nên cố gắng kiếm tiền thì tốt hơn.
Một con rồng một sừng đương nhiên không thể mang về hết.
Đến chiều tối, Trì Am và Samuel về thành phố, sau khi bán sừng rồng lại nhận được một khoản tiền còn nhiều hơn hôm qua. Trì Am trực tiếp mua một nút không gian rộng năm mươi mét lập phương, hơn nữa còn mua một căn chung cư hai phòng ngủ một phòng khách một nhà vệ sinh trong thành.
Thế là họ lại trở thành kẻ nghèo hèn một lần nữa.
Samuel lại tràn đầy hy vọng vào cuộc sống tương lai của họ.
Nhưng cậu không biết tại sao mỗi buổi sáng, Trì Am đều phải dậy sớm, sau đó ngồi canh quảng trường trong thành phố, chờ quan sát các loại video chiến đấu trong màn hình 3D với các lính gác khác.
Hành tinh Ankara không thể liên kết với mạng lưới tinh võng bên ngoài, không có tín hiệu, muốn tiếp xúc với tin tức bên ngoài thì chỉ có tinh hạm của chợ đen đến đây hằng năm.
Những đoạn video chiến đấu này đều do người của chợ đen mang đến.
Dù sao hành tinh Ankara cũng không phải là một hành tinh hòa bình, tại nơi này, sức mạnh chính là hết thảy, tuân theo chuẩn mực sinh tồn cá lớn nuốt cá bé. Lính gác sinh tồn tại nơi này cần không ngừng nâng cao kỹ xảo chiến đấu của mình, hy vọng một ngày nọ sẽ được chợ đen coi trọng, dẫn họ rời khỏi nơi này.
Video chiến đấu trên quảng trường chính là vì thế.
← Ch. 498 | Ch. 500 → |