← Ch.487 | Ch.489 → |
Q_ц_ỷ Vương sau khi bị Nhân tộc đánh lui, rất nhanh đã rút về cảnh địa Ⴓ𝐮*ỷ tộc.
Lần này vì trừ khử Ⓠ●𝖚●ỷ Vương, bất kể là Vu tộc hay Nhân tộc đều ôm mục đích giống nhau, dẫn dắt tinh nhuệ của các tộc †ⓗ_â_ⓜ 𝖓_hậ_ρ địa bàn 𝐐.𝖚.ỷ tộc.
Tư Ngang với tư cách là Thiên Vu, chỉ huy Đại Vu của Vu tộc và đoàn Linh Đồ Sư do Trì Am chỉ huy kia cùng nhau hội họp với tinh nhuệ Nhân tộc, sau khi thỏa thuận xong kế hoạch bèn cùng nhau tiến vào địa bàn Qⓤ●ỷ tộc.
Lãnh địa 🍳.υ.ỷ tộc, sương mù chướng khí quanh năm không tan, đây là sương mù chướng khí do chướng độc hình thành nên, không thấy mặt trời. Trên mặt đất một mảnh khô cằn, hoang vu hơn cả đất bỏ hoang, ngoại trừ Ⴓ*u*ỷ tộc du đãng xung quanh, không thấy một sinh vật nào cả.
Bất luận là Nhân tộc hay Vu tộc, sau khi tiến vào đều cực kì thận trọng, đã nuốt sạch thuốc giải độc Vu tộc làm ra từ trước.
Lần này đại diện của Nhân tộc có Linh Đồ Sư tu luyện ngầm trong mật cảnh Tông gia cộng với Kiếm Hoàng của nước Đông Lâm và nước Tây Hải, hai phần ba cường giả đỉnh cấp của Nhân tộc đều được điều động.
Phong Thiên Giản cũng ở trong đó.
Phong Thiên Giản là người quen cũ, Trì Am có thể bắt chuyện với hắn ta vài câu, hai bên cực kì thân thiện.
Mặc dù Trì Am là một Nhân tộc, hành vi chạy đến Vu tộc trong mắt rất nhiều Nhân tộc đều bị nghi ngờ là quên nguồn gốc, nhưng việc xảy ra có nguyên nhân, cũng không ai dám công khai đối mặt chỉ trích, thêm việc Linh Đồ Sư Nhân tộc nhận ân huệ của nàng, có được di sản linh đồ, thực lực dần tăng cao, càng không cho phép người khác vu khống nàng.
Bản thân Trì Am tuy không ở Nhân tộc, nhưng uy tín của nàng so với Tông gia còn cao hơn một bậc.
Phong Thiên Giản cảm động và ghi nhớ sự cao thượng của nàng, cực kì thân thiện với nàng.
Trái ngược với Phong Thiên Giản, các Linh Đồ Sư của Tông gia nhìn thấy Trì Am, vẻ mặt cực kỳ phức tạp, đến khi nhìn thấy đoàn Linh Đồ Sư nọ bên cạnh Trì Am, tâm trạng lại càng phức tạp hơn. Mấy Linh Đồ Sư này vốn dĩ là người của Tông gia, nhưng sau khi Trì Am giam giữ họ, không những không trả, thậm chí còn xem bọn họ là tay chân của mình, họ ở bên Trì Am hai mươi năm, thực lực tinh tiến, khác với bình thường, tu vi thậm chí khiến người ta nhìn không rõ.
Thời gian hai mươi năm 𝖈𝒽.ï.ế.𝓃 đấ.u sống 𝐜●♓●ế●ⓣ cùng 🍳*ⓤ*ỷ tộc, có thể sống sót đều là cường giả.
Suốt đường đi, trong lãnh thổ 🍳●𝐮●ỷ tộc khắp nơi đều là chướng khí do độc chướng hình thành, mắt thường không cách nào nhìn rõ môi trường xung quanh, nếu không phải có vị Thiên Vu Tư Ngang này dẫn đường, mọi người căn bản không dám 🌴𝒽_â_ⓜ nⓗ_ậ_🅿️ địa bàn Ⓠ⛎*ỷ tộc.
Nơi các vì sao chạm tới chính là tầm mắt của Thiên Vu.
Có Thiên Vu chỉ đường, một nhóm người dần dần đặt chân vào sâu trong địa bàn Ⴓ_⛎_ỷ tộc, suốt quãng đường gặp không biết bao Ⴓ_ⓤ_ỷ tộc, một đường c·♓·iế·𝓃 đ·ấ·υ, Nhân tộc và Vu tộc không ngừng có người 𝖈.𝒽.ế.ⓣ đi.
Nhiều lần trải qua trăm đắng nghìn cay, cuối cùng cũng đã đến được trước cung 🍳●ⓤ●ỷ Vương.
Chướng độc xung quanh cung 🍳⛎*ỷ Vương càng tỏa ra dày đặc, một vài Linh Đồ Sư và Kiếm Sư tu vi kém dường như chịu đựng không nổi, nếu không phải có viên giải độc Vu tộc cung cấp, chỉ sợ đã thất khiếu chảy 𝐦á-u mà 𝐜*𝒽*ế*t, trở thành món ăn của 🍳.u.ỷ tộc rình mò trong bóng tối.
Nhìn thấy cung Ⴓц.ỷ Vương được xây nên từ đá tảng màu đen, trên vách tường 𝐜𝒽ả●🍸 п●ư●ớ●𝒸 độc màu đen, độc tính cực mạnh, thấy mà kinh hãi.
Nơi 𝐐𝐮.ỷ Vương sinh sống, chướng độc vụ hóa thành nước, không thể coi thường.
Chiếu theo kế hoạch, Tư Ngang đứng trước cung Ⓠ_υ_ỷ Vương đầu tiên, biến sức mạnh sao trời thành công kích, tiếng nổ vang lên, thanh thế to lớn, mấy tên 𝐐𝐮●ỷ tộc không kịp tháo chạy biến thành sương Ⓜ️á·⛎ trong vụ nổ.
Các Đại Vu bao bọc quanh bên người Thiên Vu, các Nhân tộc khác chủ yếu là Linh Đồ Sư, hợp lực tấn công cung 𝐐⛎_ỷ Vương, Kiếm Sư bảo vệ bên cạnh, †-ⓘê-⛎ ⓓℹ️-ệ-𝐭 mấy Qu*ỷ tộc xung quanh đánh úp.
Trì Am là một linh kiếm song tu, tiến có thể đánh, lùi có thể thủ, vị trí đứng cực kì vi diệu.
Dưới công kích liên tục không ngừng nghỉ, một bóng dáng cao lớn dữ tợn từ cung Q●𝐮●ỷ Vương phá tường mà ra, hùng hổ đi tới trước mặt Thiên Vu.
Khoảnh khắc đó, kiếm của Trì Am xuất vỏ.
Kiếm Dương Viêm kéo theo ánh sáng cầu vồng, xuyên thủng chướng khí, đáp xuống trên chiếc sừng đen sì trên đầu Ⓠυ-ỷ Vương, âm thanh xì xì vang lên, sừng của Ⓠ.⛎.ỷ Vương bị gọt mất một góc.
𝐐·⛎·ỷ Vương lập tức bị chọc giận, tạm thời bỏ qua tên thủ phạm đầu sỏ Tư Ngang phá hoại cung điện của nó này, quay người đánh về Trì Am, vuốt 🍳u.ỷ to khỏe sắc bén vung đến, va chạm với kiếm Dương Viêm tạo ra tia lửa, đốm lửa nhỏ bay lên, 𝐐.𝐮.ỷ tộc xung quanh né tránh không kịp bị bắn tới, vậy mà lại kêu thảm một tiếng, xác hóa thành 𝖒á●ⓤ loãng.
Trên khuôn mặt hung dữ đáng sợ của Ⓠu●ỷ Vương lộ ra thần sắc kinh hoàng, đôi mắt 🍳ⓤ*ỷ màu đỏ tươi khóa chặt Trì Am.
Nó đột nhiên hiểu ra gì đó, tấn công càng thêm ác liệt, thậm chí không quan tâm tập kích sau lưng, chuyên tâm đối phó Trì Am, kiềm chặt nàng.
Trì Am dần dần thấm mệt.
Thực lực 𝐐⛎●ỷ Vương cực cao, nó có công lực ngàn năm, tiến hóa thành 🍳·u·ỷ Vương, một thân da thịt tựa tường đồng vách sắt, rất khó để lại thương tích trên người nó, thậm chí không sợ Linh Đồ Sư tấn công, †·♓·â·𝐧 𝐭·h·ể nó chính là lá chắn cứng rắn nhất.
Q*𝖚*ỷ Vương cũng trở nên kiệt sức.
Nhân tộc này khiến nó cảm nhận được một loại nguy hiểm, loại nguy hiểm này đến từ nhận thức về sức mạnh, thậm chí còn khiến nó kiêng dè hơn cả Thiên Vu của Vu tộc, nếu như không †_ïê_𝐮 ⓓ_𝖎_ệ_ⓣ nàng ta, hậu quả khó lường.
Ⴓ⛎_ỷ Vương suy nghĩ sáng suốt, không giống các Ⓠц.ỷ tộc cấp thấp khác, ngu si đần độn, chỉ vì cắn nuốt Ⓜ️*á*ц thịt mà sống, ngu dốt không chịu được. 🍳ц*ỷ Vương nhìn chằm chằm Trì Am, tránh thoát kết giới trói buộc của Thiên Vu sau lưng, mạnh mẽ bổ nhào về phía Trì Am, vậy mà lại chủ động nghênh đón kiếm của nàng.
Kiếm của Trì Am thuận thế xuyên vào tim nó.
Qⓤ*ỷ Vương nhân cơ hội tiếp cận Trì Am, phá vỡ phòng thủ của nàng, một móng vuốt 🍳⛎_ỷ chọc thủng giáp da trên người nàng, xuyên qua cơ thể nàng.
Lưỡng bại câu thương!
"Am Am!"
Hai mắt Tư Ngang như sắp nứt ra, vu lực màu xanh hợp thành một chùm tia sáng, trên trời có ánh sao rơi, chìm vào cơ thể Trì Am.
🍳𝐮*ỷ Vương chụp lấy kiếm Dương Viêm đang ↪️*ắ*〽️ ⓥ*à*ο tim mình, dùng sức bẻ, Dương Viêm Kiếm biến thành hai khúc.
Thân hình đồ sộ của Ⴓ●u●ỷ Vương đập mạnh xuống trên đất, nó vẫn còn chưa 𝒸·𝖍ế·🌴, nhìn chằm chặp Nhân tộc được Thiên Vu đỡ lấy, mở miệng, lại có thể thốt ra tiếng người: "Nhân tộc... sẽ không có "mệnh tinh" nữa... Ngàn năm sau... ta sẽ trở lại, đến lúc đó... chắc chắn sẽ san bằng... toàn tộc..."
Người xung quanh sửng sốt.
Tuy rằng 🍳_𝖚_ỷ tộc có ngoại hình của nhân loại, nhưng bọn chúng giống một loại quái vật hơn, không biết nói tiếng người, trao đổi giữa bên này với bên kia là một loại âm thanh kì quái, cho dù là 🍳𝐮●ỷ Tướng, cũng không ai nghe nó mở miệng nói tiếng người.
Ánh mắt mọi người chậm rãi chuyển sang người trong lòng Thiên Vu, vu lực sáng rực và ánh sao bốc lên trên người nàng, tôn lên khuôn mặt nhợt nhạt cực kì khoan thai dịu dàng.
"Mệnh tinh" mà 🍳ⓤ-ỷ Vương nói...
Mọi người cuối cùng hiểu ra, vì sao 🍳-⛎-ỷ Vương lại liều mạng hai bên cùng thiệt cũng muốn ⓖïế_✝️ ↪️·♓·ế·𝐭 nàng.
🍳ц_ỷ vương nhìn ra "mệnh tinh", mệnh tinh còn, 𝒬⛎-ỷ tộc sẽ vĩnh viễn không thắng nổi, vậy nên hắn dùng mạng 𝐠_ℹ️_ế_t 𝐜-𝖍ế-ⓣ mệnh tinh, không có mệnh tinh, bất luận Nhân tộc hay Vu tộc, trong một ngàn năm tới, Ⴓц.ỷ Vương quay lại lần nữa, sẽ ra làm sao?
"Mau cứu nàng ấy!" Phong Thiên Giản la thất thanh.
Những người khác cũng theo bản năng nín thở.
Tư Ngang không để tâm bọn họ, ôm chặt người trong lòng, không mảy may quan tâm vu lực có lãng phí hay không.
Nàng không thể rời xa hắn!
Qu·ỷ Vương tắt thở vong mạng, biến thành chướng khí càng độc hại hơn, lan nhiễm ra hàng ngàn dặm xung quanh.
Chúng ⓠ-ц-ỷ Ⴓ●u●ỷ tộc dường như biết 𝒬-⛎-ỷ Vương đã 𝒸*ⓗế*𝖙, lập tức tiến vào trạng thái bạo loạn, tất cả mọi người ồ ạt rút lui, không nán lại thêm nữa.
Thương tích trên người Trì Am dưới sự chữa trị của vu lực và sức mạnh sao trời rất nhanh đã lành lại, nhưng sắc mặt nàng vẫn vô cùng tái nhợt, được Thiên Vu ôm vào lòng, một nhóm người trong làn chướng độc vút ngang qua.
← Ch. 487 | Ch. 489 → |