Phá rồi lại lập
← Ch.72 | Ch.74 → |
Lão giả thấy không có tiếng động liền ngưng khóc quay sang nhìn nàng. Thật là nha đầu vô tâm, giờ này lại tu luyện:" Nha đầu, ngươi nói xem tại sao ngươi không tiếp nhận thần thụ. Trong thần thụ còn có truyền thừa của vị Mộc tiên tử kia nữa. Nếu tiếp nhận tu vi của ngươi có thể tăng lên hai bậc đấy"
Uyển Ngưng thực chất chỉ nhắm mắt dưỡng thần, thế giới này làm gì còn linh khí để tu luyện chứ. Ông lão không ngừng bên tai nàng nói chuyện, mặc dù nàng không đáp nhưng không thể cản được:" Nha đầu ngươi nói thật cho ta biết lí do ngươi từ chối đi"
Cả ngày nháo nhào nàng thực chịu không nổi:" Ta còn rất nhiều việc phải làm, không thể hứa thêm với người khác. Tiểu Hắc chưa tìm được đồng tộc, quê hương. Lữ gia còn đang đợi ta"
"Không ngờ nha đầu ngươi còn rất trọng nghĩa khí, con yêu thú của ngươi huyết mạch rất cao nhưng lại lưu lạc đến đây trong tộc nó nhất định không yên bình. Ngươi vẫn muốn giúp nó sao?"
"Đây là lời hứa giữa ta và Tiểu Hắc, không thể không đi"
Ông lão nhảy cẩng lên:" Không phải ngươi cần nhất là thực lực sao!! Thần thụ là thứ quý giá nhất đấy"
Lúc này, ông lão bỗng im bặt chỉ thấy mầm xanh nhỏ đang héo dần đi. Uyển Ngưng cũng phát hiện chuyện này:" Tiền bối, thần thụ đang héo dần!!!"
Ông lão thở dài:" Vạn năm thần thụ duy trì trạng thái này cũng không dễ, linh khí nơi này cạn kiệt thần thụ không thể trụ nổi nữa. Thần vật thế nhưng lại dùng cách này biến mất sao, thật đáng tiếc, đáng tiếc"
Uyển Ngưng không ngờ thần thụ lại héo nhanh chóng như vậy:" Tiền bối không có cách nào cứu nó sao?"
"Cách. Hiển nhiên là có chỉ cần ngươi dung nhập cùng với thần thụ, nó liền sống sót"
"Dung nhập? Làm sao để dung nhập a"
"Chỉ cần ngươi nhỏ máu vào, làm cho thần thụ thuần phục ngươi. Từ đó sẽ dung nhập vào máu huyết, lấy linh khí tự nuôi mình"
Uyển Ngưng có chút chần chừ:" Nếu chỉ như vậy sao người không dung nhập với thần thụ"
Ông lão bị nàng hỏi liền ho khan:" Ta thân thể không còn như trước, cũng không sống được bao lâu. Thần thụ không muốn dung nhập với ta. Nếu còn chần chừ nữa thần thụ thật chịu không nổi!!"
Hết cách, Uyển Ngưng cắt một đường trên tay để máy nhỏ xuống thần thụ. Chỉ thấy giọt máu nhanh chóng được mầm cây hấp thu. Một luồng sinh mệnh lực hùng dũng tiến vào cơ thể nàng, Uyển Ngưng nhanh chóng ngồi xuống, tiến vào trạng thái tu luyện
Nàng có thể cảm nhận thần thụ di chuyển khắp cơ thể mình, sau đó dừng lại ở tay trái. Linh lực trong cơ thể không theo sự kiểm soát bị hút về phía thần thụ. Thần thụ như động không đáy không ngừng hút hết linh lực trong cơ thể nàng
Ông lão bên cạnh nhìn hết thảy cảnh này, cảnh giới từ trúc cơ tuột xuống luyện khí cửu cảnh. Thần thụ vẫn không dừng lại, khi cảnh giới của nàng chạm đáy cửu cảnh rốt cuộc thần thụ cũng ngừng thôn phệ
Uyển Ngưng lấy vài viên đan dược ăn vào, hồi phục khí huyết. Nàng cũng cảm nhận được cảnh giới của mình tuột xuống. Không ngờ thần thụ chơi lớn như vậy, rút cạn linh lực cơ thể nàng lại giáng tu vi nàng một cấp bậc. Thế nhưng Uyển Ngưng cảm thấy toàn thân thoải mái, năng lượng dịu nhẹ của thần thụ đang chữa lại căn cơ cho nàng. Phá rồi lại lập chính là như vậy
Một ngày một đêm trôi qua, tiếng sấm rền "Đùng, Đùng đoàng"
Lão giả mở mắt, đang đột phá trúc cơ!
Hốt hoảng la lên:" Không tốt. Không gian này không chịu nổi thiên kiếp". Dứt lời ông liền lật tay, Mộc Lâm Thành lập tức biến mất, thân ảnh hai người xuất hiện trở lại khu rừng. Tiểu Hắc thấy Uyển Ngưng trở ra liền vui mừng:" Tiểu Ngưng Ngưng"
"Nha đầu này đang đột phá, các ngươi tìm chỗ an toàn nấp vào đi, thiên kiếp này không phải bình thường"
Đoàng, đoàng
Thiên lôi bắt đầu đánh xuống, ông lão ngẩng đầu đánh giá:" Chỉ là trúc cơ đã dẫn động thiên lôi!! Thiên phú của nha đầu này vốn không tầm thường, nay thần thụ phá rồi lại lập, căn cơ vững như bàn thạch. Yêu nghiệt, đúng là trời sinh yêu nghiệt"
Ba đạo thiên lôi đánh xuống lại bị Uyển Ngưng phần nào hấp thu, linh căn nàng vốn dị biến lôi hệ, xem như nạp thêm chút. Thiên kiếp qua đi, linh khí bắt đầu hướng nàng tụ tập. Lần thứ hai đột phá trúc cơ xem như lão luyện, Uyển Ngưng thành thạo dẫn dắt linh khí vào trong cơ thể mình
Mười lăm canh giờ trôi qua, đã hơn một ngày kể từ khi nha đầu này hấp thu linh khí. Cũng đến lúc dừng lại rồi đi.
Uyển Ngưng mở mắt, cảm thấy mình đã khôi phục cảnh giới thậm chí linh lực trong cơ thể càng nhiều hơn. Lòng bàn tay trái của nàng xuất hiện một hoa văn màu lục, nàng biết đây là vị trí của thần thụ
"Nha đầu, ngươi và thần thụ là duyên phận, không thể từ chối nữa. Nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành. Nếu ngươi đã không chấp nhận truyền thừa của Mộc tiên tử, ta sẽ để lại cho người hữu duyên. Chỉ hy vọng sau này ngươi gặp người Mộc gia xin nhẹ tay một chút"
"Tiền bối người nói vậy là có ý gì?"
Lão giả cười ha hả:" Sau này ngươi sẽ hiểu, nha đầu ta là Mộc Tam. Sau này gặp lại"
← Ch. 72 | Ch. 74 → |