23: Lôi Đài
← Ch.22 | Ch.24 → |
"Triệu gia chủ, Triệu Bắc thiếu gia có quen biết với nữ tử thanh y đó sao?" Hạ Thương mỉm cười hỏi
Trong lòng Triệu gia chủ lúc này cũng có ngàn dấu chấm hỏi:" Ta cũng không biết, chắc bọn nhỏ có duyên nên kết bằng hữu.
Haha"
Gia chủ các nhà âm thầm cho người điều tra lai lịch của nàng, lúc nãy người đầu tiên vượt qua ảo cảnh đương nhiên sẽ nhận được chú ý của các nhà.
Vốn dĩ họ âm thầm so xem nhà nào sẽ thoát khỏi ảo cảnh đầu tiên, thế nhưng lại bị một nữ tử không biết mặt đoạt mất
Nam Cung Lễ càng thêm tò mò về nàng, một người thiên phú cao, tâm cảnh mạnh nhưng giấu đến bây giờ.
Người trẻ đều mắc chung một bệnh chính là tâm cao khí ngạo, đến cả nhi tử ông hài lòng nhất cũng không thoát khỏi.
Vậy mà nàng lại trưởng thành đến mức này mà không một ai hay biết giống như hạt giống gieo trồng sẽ bén rễ trước, đợi khi chắc chắn, hai chiếc lá mầm liền vươn lên khỏi mặt đất, đón lấy ánh sáng mặt trời, từ đó liền sinh sôi nảy nở, che một góc trời
Lâm Hồng khẽ thở dài nói:" Có lẽ, nàng là đầu hắc mã lớn nhất năm nay"
Các gia chủ khác đều im lặng, ngầm đồng ý với Lâm Hồng.
Uyển Ngưng đang đứng liền cảm nhận được rất nhiều đạo ánh mắt hướng nàng bắn tới, Uyển Ngưng than thầm, nàng quét nhà cũng đã quét, còn đi chợ mua đồ ăn cho đám nhóc côi nhi viện, ai mà có ngờ vẫn tỉnh dậy trước Triệu Bắc kia một chút chứ, biết như vậy nàng đã ngủ lại đó một đêm.
Vòng tiếp theo chính là một đấu một, chọn ra mười người, sau đó lại đấu với nhau để tranh thứ hạng.
Trận chiến thực sự mới bắt đầu.
Mười trận đấu sẽ diễn ra cùng lúc theo mỗi lôi đài.
Hải lão sắp xếp trận đấu theo lá thăm, Uyển Ngưng bốc trúng số mười, nàng đi đến lôi đài số mười, đứng trước mặt nàng là một thanh niên không phải người của thế gia, tu vi đạt đến luyện khí thất cảnh đỉnh.
Uyển Ngưng quan sát các lôi đài khác, bất ngờ khi người các thế gia thế nhưng lại không đụng nhau, xác suất này cũng quá thần kì rồi, không phải Hải lão ông ăn gian chứ
Tiếng Hải Ngao lại vang lên:" Bắt đầu đi"
Uyển Ngưng không nhìn xung quanh nữa mà tập trung vào đối thủ của mình, thanh niên cao to trong rất chất phác.
Hắn hướng nàng ôm quyền:" Đắc tội"
Uyển Ngưng cũng gật đầu có lễ, hắn ta liền lao đến trước mặt nàng quyền vung lên đấm vào bụng nàng, Uyển Ngưng nhanh chóng lùi lại phía sau, ngọc thủ vươn ra đỡ lấy nấm đấm của thanh niên, cả hai đều lùi lại một bước
Tay Uyển Ngưng hơi tê, tên này lực lượng thật mạnh, là thể chất trời sinh sao.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, dưới chân nàng hiện lốc xoáy nhỏ, phi thân đến trước mặt hắn.
Chưởng phong mang sức mạnh của luyện khí bát cấp đánh tới.
Thanh Niên chất phác còn đang ngỡ ngàng với tốc độ của nàng thì đã bị đánh bay xuống khỏi lôi đài.
Lúc này hắn mới biết mình đã khinh địch rồi.
Hối hận cũng quá muộn
Uyển Ngưng thu lại chưởng phong, phủi tà áo dính bụi.
Dược lão vốn là luyện đan sư đỉnh cấp, trong tay ông có rất nhiều đan phương nhưng lại không có một quyển công pháp hệ băng nào cho nàng.
Thật may còn một bộ thân pháp có thể xài được, Dược lão nói đã lấy được nó ở một di tích cổ xưa nào đó, ông cũng mới luyện đến tầng ba thôi
Phiêu Miễu thân pháp chia làm năm tầng, nàng chỉ mới nhập môn tầng một mà thôi.
Uyển Ngưng cảm thấy bộ công pháp này rất có lợi, đánh không lại liền có thể chạy trốn.
Các lôi đài khác hầu như bị thế gia áp đảo rất nhanh liền kết thúc.
Nàng đã nắm chắc nằm trong hạng mười, có nên đánh hay không.
Uyển Ngưng còn đang rối rắm thì Hải Lão lần nữa thông báo:" Mười người còn lại ngày mai sẽ tiến hành tranh hạn, hy vọng các ngươi trở về nghỉ ngơi cho tốt, mai liền đoạt thứ hạng cao"
Uyển Ngưng trở về Thanh Lam điếm, vào phòng liền gặp thân hồng y chói mắt đang mỉm cười nhìn mình:" Uyển Uyển muội, chúc mừng"
Nàng khẽ đa tạ:" Hồng Liên tỷ có chuyện gì sao?"
"Ây dô, muội muội thật lạnh lùng mà, tỷ đem đến tin tức tốt cho muội, có muốn nghe một chút không"
Nàng vẫn hiểu thế nào là vô công bất thụ lộc.
Hồng Liên liền đoán được ý nàng:" Được rồi, không đùa với muội, bây giờ muội nằm trong mười hạng đầu nhất định sẽ đến nơi kia"
"Nơi kia?"
"Đó là nơi diễn ra Thương Lan chiến, đại lục Thương Lan gồm năm tiểu thành và ba đại thành, tiểu thành sẽ nhận được mười danh ngạch, đại thành là hai mươi.
Sau Thanh Ngân chi chiến, các muội sẽ đến đó.
Nơi đó là chiến trường cũ thời viễn cổ, tồn tại rất nhiều cơ duyên, truyền thừa nhưng cũng đầy rủi ro"
Uyển Ngưng thắc mắc:" Thương Lan chiến diễn ra với mục đích gì?".
← Ch. 22 | Ch. 24 → |