← Ch.05 | Ch.07 → |
Thanh Thanh cầm lấy món đồ chơi trong tay, mặt đắc ý nhìn chủ nhân của bàn tay đang vươn ra đó. Nhưng cô cần phải ngước mắt lên mới có thể nhìn rõ cô gái kia, trong lòng cảm thấy hơi ghen tị. Nhưng khuôn mặt của cô gái làm cho Thanh Thanh đứng hình. Không hiểu sao khuôn mặt của cô gái này lại làm cô nhớ đến người chị em tốt của cô Quyên Quyên.
" Oa... mẹ... muốn... mẹ..." Tiếng khóc của Fay đã kéo Thanh Thanh ra khỏi dòng suy nghĩ của Thanh Thanh. Một lần nữa Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn chủ nhân của tiếng khóc cô tiếp tục bất động một lần nữa.
Mộ Dung Quân tỏa ra hàn khí lạnh lùng nhìn xung quanh. Mấy hôm nay tâm trạng anh quả thật không tốt lại còn bị em gái cùng em rể mình kéo đi mua đồ cho cái bào thai một tháng của họ. Không những vậy lại còn kéo thêm cái ả đàn bà phiền phức Băng Như kia. Đột nhiên anh nghe thấy tiếng trẻ con khóc liền quay đầu lại liền nhìn thấy một đứa nhỏ khoảng 1-2 tuổi đang khóc lớn. Nhưng điều đặc biệt đó chính là thằng bé đó y như một phiên bản thu nhỏ của anh ngoại trừ đôi mắt màu ngọc bích nhỏ xíu kia. Lại nhìn lên mẹ của đứa bé kia...
" Viên Viên..." Mộ Dung Quân không kìm lòng được thốt lên 2 tiếng
" Fay ngoan nào... mẹ sẽ mua món đồ khác cho con được không?- Iris ôm lấy con trai của mình vào trong lòng, lau đi những giọt nước mắt của con trai mình.
" Không... muốn... muốn... mẹ..." Fay òa lên khóc thật to.
" Được rồi, con ngoan. Gọi quản lí của mấy người ra đây." Iris cuối cùng cũng mềm lòng trước vẻ mặt đáng thương của con trai mình.
" Chuyện gì mà ồn ào thế." Quản lí của cửa hàng này là một ông chủ béo, phệ, dáng vẻ rất lười biếng không hợp với dáng vẻ của người quản lí cửa hàng. Nhưng khi nhìn thấy Mộ Dung Quân cùng thanh Thanh Thanh liền chạy tới lấy lòng." Mộ Dung tổng, Mộ Dung tiểu thư đã xảy ra chuyện gì?"
" Khốn khiếp..." Iris nhìn dáng vẻ nịnh nọt của gã đàn ông kia liền nổi máu nóng lên không kìm được mà đạp vào mông gã kia một cái. Nhưng cô không ngờ lại vô tình làm rớt cái kính mát kia ra.
" Cô..." Gã béo kia ngã trên nền nhà đau đớn ôm mông mình. sau đó đứng lên định động thủ với Iris.
" Ngươi dám đụng tới cô nhỏ của ta thử đi." Một giọng nói trẻ con nhưng mang theo vài phần sắc bén vang lên. Mark ung dung đút tay vào túi quần đi đến.
" Thiếu gia..." Người đàn ông béo kia liền quay đầu lại lấy lại vẻ tươi cười nhìn Mark.
Ai chả biết Baby shop là một chi nhánh thuộc hãng thời trang nổi tiếng thế giới được đầu tư phát triển bởi dòng họ Alexandra. Gã đàn ông này lại gọi cậu bé trước mặt là thiếu gia. Vậy cậu bé này chính là con trai của con Leo tổng.
" Fay... không cần để ý món đồ chơi tầm thường đấy... về nhà anh sẽ cho em xem bộ suy tập cả anh..." Mark cười sáng lạnh nhìn Fay bé nhỏ dỗ dỗ cậu bé.
" Không... muốn... muốn... mẹ... muốn..." Fay không những không đồng ý mà con khóc lớn hơn. Thằng nhóc này mỗi khi đã nhắm vào cái gì thì nó chắc chắn sẽ phải lấy được.
" Nhóc con... chú cho con nè..." Mộ Dung Quân nhìn thằng nhóc kia òa khóc trong lòng bỗng cảm thấy đau đau. Đoạt lấy món đồ chơi trong tay Thanh Thanh bước đến bên cạnh Iris đưa món đồ chơi kia cho cậu nhóc.
" Anh hai..." Thanh Thanh ủy khuất nhìn Mộ Dung Quân.
" Thích... thích... chú... ôm... ôm..." Fay cười tươi nhìn Mộ Dung Quân để lộ mấy cái răng sữa nhỏ nhỏ trong rất đáng yêu. Tay không ngừng hướng về phía Mộ Dung Quân
" Nhóc con thật nghịch ngợm..." Mộ Dung Quân cười cười nhìn nhóc con trong lòng mình. Hơn 2 năm nay đây là lần đầu tiên anh vui vẻ đến như vậy
" Oa... Mark con mau nhìn này... Fay và anh trai này giống nhau như đúc vậy đó." Iris không tự chủ được lên tiếng không hiểu sao con cô lại giống người đàn ông này như vậy.
" Lẽ nào..." Mark cảm thấy sự tình không ổn, cậu nghi ngờ người đàn ông trước mặt rất có thể là cha của Fay. Nhưng cậu không thể nào chấp nhận một người đã vứt bỏ cô nhỏ.
" Cô nhỏ cô nhìn lầm rồi... A... đúng rồi chúng ta mau về đi nếu không người hầu chờ lâu quá không thấy chúng ta về sẽ gọi điện báo cho Papa biết như thế thì nguy đó." Mark liền phủ nhận ý nghĩ đó của Iris sau đó liền kiếm cớ kéo Iris đi.
" Thật cảm ơn anh. Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại." Iris cười trừ ôm lấy Fay sau đó hướng Mộ Dung Quân gật đầu chào
" Chú... chào..." Fay quay đầu lại vẫy tay với Mộ Dung Quân sau đó nằm yên trong lòng mẹ mình.
Mộ Dung Quân nhìn bóng hai mẹ con khuất xa dần. Cô gái kia trừ đôi mắt màu ngọc bích kia ra thì kể cả ngoại hình, khuôn mặt, giọng nói đều giống Viên Viên của anh. Ngay cả đứa trẻ kia tại sao lại giống anh đến thế.
" Anh Quân anh đang nghĩ gì vậy." Bang Như lay cánh tay của Mộ Dung Quân một cái ủy khuất nhìn anh. May mắn lắm người phụ nữ kia mới biến mất không ngờ giờ lại xuất hiện thêm một người phụ nữ nữa.
" Cô gái kia là ai vậy? " Mộ Dung Quân không thèm để ý đến Băng Như trực tiếp quay đầu hỏi người quản lí béo kia.
" Nếu như tôi đoán không lầm thì cô gái kia chính là con gái duy nhất của dòng họ Alexandra... Iris..." Người quản lí béo kia vẫn không ngừng run rẩy trả lời Mộ Dung Quân.
" Này anh hai anh đi đâu vậy." Thanh Thanh nhìn bóng lưng anh trai mình khuất dần. Cô không hiểu anh có thật là anh trai cô không nữa.
" Được rồi mà, em cũng biết tính Mộ Dung Quân là như vậy mà." Lãnh Tâm Duy ôm lấy Thanh Thanh từ phía sau sau đó xoa xoa bụng nhỏ của cô, trong này đang có đứa con của anh nhak.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Trong xe, Mộ Dung Quân ngồi tựa đầu vào ghế sau đó lấy điện thoại ra.
" Băng Hiền cô mau điều tra cho tôi về người tên là Iris Alexandra." Mộ Dung Quân lành lùng nói. Anh thật sự muốn xác nhận cô ấy có phải là Viên Viên không.
← Ch. 05 | Ch. 07 → |