Khó bề phân biệt
← Ch.20 | Ch.22 → |
Khuê phòng của Nhan Sắc Sắc vẫn bài trí như cũ, nàng mở cửa sổ, gió nhè nhẹ thổi bay những sợi tóc trên vai, vẻ mặt Nhan Sắc Sắc nghiêm trọng.
"Nhị phu nhân chết, Thủy Bích cô có nhìn... thấy gì không?"
Bên ngoài vẫn còn mưa, cửa sổ mở rộng ra, vài hạt mưa rơi vào, bị gió thổi bay vào quần áo, cả người bỗng lạnh lẽo, Thủy Bích là một người tâm tư kín đáo, đối với câu hỏi của Nhan Sắc Sắc, cô tự nhiên thẳng thắn đáp lại.
"Vương phi đã có cách nhìn nhận của mình, sao còn phải hỏi Thủy Bích?"
Nhan Sắc Sắc xoay người, cười sáng lạn, "Ta chỉ có thể xác định Nhị nương bị giết, hơn nữa là trúng độc mà chết, những thứ khác ta không thể xác định!"
Xử án, Nhan Sắc Sắc chưa từng trải qua, chỉ mới đọc tiểu thuyết, đối với chuyện này chỉ có tò mò. Dù sao người chết cũng không thể sống lại, cũng không muốn truy cứu gì cả, vả lại đối phương ở trong tối, họ ở ngoài sáng, nếu bọn chúng là cao thủ số một số hai, liệu nàng có thể làm gì được hắn!
"Tiểu thư...... ?" Thành Nhân nghe tiểu thư nói Nhị phu nhân bị giết, sợ đến há hốc miệng, "Người là nói Nhị phu nhân không phải tự ải? Sao tiểu thư có thể biết?"
Nhan Sắc Sắc nhíu mày. Nàng cũng không thể xác định, không chừng Nhị phu nhân uống thuốc độc tự sát, nhưng đã uống thuốc độc, hà cớ gì còn phải thắt cổ?
"Bình thường người thắt cổ chết không nhắm mắt, đầu lưỡi hơi nhổ ra, còn Nhị phu nhân giống như bị trúng độc, cả người phát màu xanh tím, cũng không hề thấy những dấu hiệu của người chết do thắt cổ! Có thể là... Người khác hạ độc giết bà ấy, rồi tạo hiện trường giả như bà ấy thắt cổ!" Nhan Sắc Sắc phân tích.
"Vương phi, người đã chết, cho dù xác định là bị giết cũng không thể đưa hung thủ ra ánh sáng, đã vậy việc gì phải ôm việc vào thân?" Thủy Bích khuyên giải.
"Nhưng ít nhất cũng có thể cho người chết công đạo!"
"Nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện!"
"Ngày mai xuống mồ, chúng ta có cả đêm để làm rõ chân tướng, tối nay giờ tý chúng ta đi xem!"
Thủy Bích muốn nói, nhưng nhìn Nhan Sắc Sắc cương quyết, đành phải gật đầu, thuận ý nàng.
...........
"Vương gia, Lục Vương phi đã biết Nhị phu nhân là hắn giết!"
"Không ngờ một nữ tử không rành thế sự, chỉ biết thêu hoa có thể nhìn ra? A! Lục đệ đúng là cưới được thê tử tốt!"
← Ch. 20 | Ch. 22 → |