Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tính – Giới Tính Thứ Tư - Chương 06

Vô Tính – Giới Tính Thứ Tư
Trọn bộ 17 chương
Chương 06
Người càng nhạy cảm càng dễ bị tổn thương
0.00
(0 votes)


Chương (1-17)

Siêu sale Lazada


"- Mày cứ bày đặt giả vờ nữa, ra đây coi phim chung với bọn tao này, con nhỏ này dáng đã lắm.

- Tao không coi đâu.

- Mày đừng rủ nó nữa cho mất công, chưa bao giờ nó coi chung phim với bọn tao, nó là gay mà.

- Tao không phải là gay.

- Vậy mày là cái gì? Có thằng đàn ông nào mà không thích coi phim sex kia chứ."

Công chúa bực mình, đập mạnh ly bia xuống bàn:

- Vậy lúc đó cậu có đấm cho mấy thằng cùng phòng vài phát không?

Quỷ con lắc đầu:

- Tớ không nói gì, chỉ bỏ ra ngoài, rồi điện thoại cho cậu rủ đi nhậu đây.

- Thằng ngốc này - Công Chúa gõ đầu Quỷ Con một cái rõ đau.

- Thứ nhất: cậu nhu nhược quá, phải phản ứng lại chứ, cứ để bọn nó bắt nạt cậu hoài à. Thứ hai: gọi là đi nhậu cho sang thôi, chứ thật ra chỉ có mình tôi uống bia, còn cậu chỉ uống trà đá và phá mồi thì không được gọi là nhậu.

Quỷ Con xịu mặt, ăn vài con nghêu hấp xả rồi mới nói:

- Bọn nó thằng nào cũng to con, nhỏ con như tớ sao đánh lại. Mà sao bọn nó đứa nào cũng dung tục và xấu xa, chỉ có mình tớ là trong sạch và thánh thiện thôi.

Công Chúa bĩu môi trước ai kia tự khen mình mà không biết ngượng, đợi Quỷ Con ngồi than vãn một hồi, nhân cơ hội này cô bé quét sạch thức ăn trên bàn. Ai nói thì cứ nói, ta ăn ta cứ ăn.

- Cậu nhạy cảm quá thôi, tuy không bị hấp dẫn nhưng tớ cũng không cảm thấy ghê tởm khi nghe về sex. Tớ thấy điều đó cũng bình thường thôi, giống như mình đói thì mình ăn, không đói thì không ăn. Vậy thôi!

- Mình nhớ chị Gió quá, cũng một thời gian rồi không gặp chị ấy rồi.

- Mình cũng vậy. Thôi, ăn đi nè Quỷ Con, có buồn thì cứ no bụng trước rồi buồn tiếp.

Quỷ Con rớt nước mắt:

- Nhưng đâu còn gì để ăn nữa đâu. Cậu ăn hết rồi.

Sau khi thanh toán xong hết tiền rồi ra về, Công Chúa vỗ vỗ vai Quỷ Con và phán một câu nhuốm đầy màu sắc tình bạn:

- Sau này có chuyện gì buồn, cậu cứ gọi tớ ra ăn phụ, tớ sẵn lòng.

Thời gian sau này, Quỷ Con cũng ít tiếp xúc với mọi người trong phòng, cậu bé cảm thấy không thoải mái khi đối diện với họ. Nhưng cậu bé càng tránh thì mọi người lại càng trêu chọc cậu nhiều hơn trước. Thời tiết bấy giờ đang mùa nóng, ký túc xá làm gì có máy lạnh, mọi người đều cởi trần mồ hôi nhễ nhại, chỉ còn mình Quỷ Con mặc áo sơ mi với chiếc quần đùi ngồi trên giường của mình làm tiểu luận. Nhìn thấy thế, một cậu bạn tiến đến gần Quỷ Con:

- Trời nóng như vậy, mày cởi áo ra cho mát.

Nói xong, cậu bạn đưa tay mở mấy cúc áo gần cổ Quỷ Con ra, cậu bé bị bất ngờ vội túm cổ áo lại, miệng bất giác kêu "Á", sẽ là bình thường nếu âm thanh ấy không phát ra từ gương mặt xinh xắn của cậu bé. Mọi người trong phòng cười hả hê, có thằng lên tiếng:

- Đàn ông con trai với nhau, mày làm gì mà phản ứng quá lên vậy.

- Làm như là con gái không bằng.

Quỷ Con đỏ mặt vì tức giận, môi mấp máy tính phản bác lại nhưng cũng không biết nói lại những gì, đành im lặng.

Trước giờ cậu ít khi tranh cãi, gây lộn với người khác. Vốn là người ở quê, ba mẹ cậu xưa này cũng hiền lành, từ nhỏ luôn dạy dỗ cậu theo điều hay lẽ phải, chính bản thân cậu bé cũng sống rất lành mạnh, đạo đức, phải nói là quá hiền và ngây thơ, có lẽ từ "ngây thơ" hay dành cho những cô gái và trẻ nhỏ nhưng thực sự dùng từ này mới thích hợp lột tả được tính cách của Quỷ Con. Hồi còn đi học, cậu cũng có nhiều bạn bè ở quê, họ chân thành và đơn giản, chứ không quá phức tạp và khó hiểu như hiện tại. Lần đầu tiên Quỷ Con thấy mình khó hoà đồng với mọi người xung quanh. Trên thành phố này, cậu bé có ít người thân và bạn bè, chẳng bù với Công Chúa, cô bé lúc nào cũng được vây quanh bởi những người bạn, nhiều lần trong trường Quỷ Con thấy Công Chúa đang đi cùng nhóm bạn mình, cậu không gọi cô bé mà chỉ đứng một góc lặng lẽ quan sát.

Học xong tiết buổi chiều, Quỷ Con liền trở về ký túc xá, vừa từ phòng tắm bước ra với cái khăn lau tóc thì được cậu bạn cùng phòng, cái cậu hay chọc ghẹo Quỷ Con, truyền tin:

- Ê, bê đê có nhỏ nào xinh lắm tìm mày kìa. Đang đợi trước cửa ....

Chưa nói hết câu thì cánh cửa phòng đang khép hờ bỗng dưng bị đá mạnh bật vào trong, kêu một tiếng vang rất chói tai, Công Chúa thu chân lại, tay cầm cái gương đính đá vẫn luôn mang kè kè bên cạnh, chỉ thẳng vào mặt anh chàng vừa lên tiếng, quát lớn:

- Dù cậu ấy có bê đê hay không thì anh cũng không có quyền gọi người khác như vậy, khó nghe lắm. Tôi cấm!

Lần đầu tiên Quỷ Con thấy Công Chúa tức giận như vậy, chưa kịp cảm động vì Công Chúa bảo vệ mình thì cái gương đã chĩa trước mặt cậu, giọng Công Chúa nghe càng đanh thép hơn:

- Còn cậu nữa, tính để cho người khác bắt nạt cậu đến bao giờ? Uổng công ba má cậu thương cậu, sợ cậu bị người ta bắt nạt, từ nhỏ đã cho cậu đi học võ karate, học tới đai đen rồi nghỉ vì thầy không còn gì để dạy cậu nữa, anh hùng bắt cướp của huyện giờ không thể cho mấy đứa lộng ngôn này một bài học sao?

Cái gì đai đen? cái gì anh hùng bắt cướp? Quỷ Con choáng voáng, mặt đờ ra vì chưa tiêu hoá được hết câu chuyện tưởng tượng của Công Chúa, mấy người trong phòng đều đưa mắt sang nhìn vị "anh hùng bắt cướp" với vẻ mặt vẫn chưa tin lắm. Công Chúa tiếp tục diễn xuất:

- Dù rằng tôi biết cậu rất tốt bụng, không muốn ra tay với những người không biết võ, nhưng ít nhất cậu cũng phải tự vệ chứ, từ giờ nếu ai còn dám chọc cậu, tôi cho phép cậu đánh hết sức mình.

Bốn chữ "đánh hết sức mình" Công Chúa cố tình nhấn mạnh nhằm tăng thêm sức đe doạ, khi cô bé nói xong, mọi người trong phòng liền im thin thít, không ai dám lên tiếng, không biết bị doạ do cái đai đen karate "ảo" của Quỷ Con hay là do Công Chúa làm cho sợ hãi nữa.

Quỷ Con cười méo mặt, tự nghĩ trong lòng: "Không biết ai mới là người lộng ngôn ở đây".

Trái với suy nghĩ của Quỷ Con rằng nói xong Công Chúa sẽ kéo cậu đi, ai ngờ cô bé vào phòng nam ký túc xá rất tự nhiên, không e dè như những cô gái khác, hiện tại Công Chúa đang ngồi uống nước lọc và kể sự tích bắt cướp không hề có thật của Quỷ Con cho mọi người trong phòng nghe. Công Chúa nói chuyện rất thu hút, ai cũng chăm chú lắng nghe và thỉnh thoảng cười đùa với cô bé. Công Chúa kéo Quỷ Con hoà vào cuộc nói chuyện, luôn tạo cơ hội cho cậu giao tiếp nhiều hơn với bạn cùng phòng.

Trước khi đi Công Chúa dặn Quỷ Con:

- Tớ chỉ giúp cậu tới đây thôi, trước khi người ta biết cậu có đai đen thật hay không thì cậu phải tìm ra cách tự bảo vệ cho chính mình đi.

Quỷ Con vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị với Công Chúa. Ghen tị vì Công Chúa mạnh mẽ hơn cậu, vì Công Chúa rất tự hào và yêu mến bản thân mình, sống thật bằng chính con người thật của mình, vì phần lớn những người vô tính trong diễn đàn luôn tồn tại một nỗi buồn day dứt không tên, một nỗi đau bản ngã, Quỷ Con cũng nằm trong số đó, tràn đầy trong em là sự lo sợ và bất an, em sợ gia đình mình biết, em sợ người ta cho em là lập dị, là bệnh tật. Em sợ dư luận, sợ bị kì thị, nhưng vẫn sợ nhất là ép mình sống không như mình mong muốn, nhưng Công Chúa thì không như vậy, em sống rất tự nhiên và vui vẻ, tuy nhiều lúc có vài hành động trẻ con nhưng lại là người sâu sắc hơn bao giờ hết, tuy còn rất trẻ nhưng Công Chúa là một trong những nhân vật chủ chốt trong diễn đàn, em giải đáp các thắc mắc và giúp đỡ những người như Quỷ Con trong diễn đàn, giống như thắp sáng cho họ vậy. Điều này làm Quỷ Con ngưỡng mộ muốn được giống như em, bên cạnh đó cũng thấy tự ti nếu như bất chợt nghe ai so sánh mình với Công Chúa.

Thật sự lúc này Quỷ Con cũng chẳng biết phải làm gì để thấy khá hơn với mọi người, thôi thì bước một bước tính một bước vậy.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-17)