← Ch.137 | Ch.139 → |
Dù sao thì vạn vật vẫn phải tuân theo quy luật, có một dị năng lôi, có thể sở hữu não thì cũng đồng nghĩa với việc cơ thể của nó thực ra yếu hơn so với thây ma dị năng cấp ba bình thường. Tất nhiên, đây là tương đối. Trong bãi đỗ xe, lớp bảo vệ rất rõ ràng đang từ từ dịch về phía Hứa Lê, cô thấy lớp bảo vệ không đứt thì yên tâm rồi. Chặn được con thây ma hệ tinh thần, Hứa Lê nhìn vào mắt nó, cười lạnh: "Tấn công lén phải không?"
Thây ma không hiểu ngôn ngữ loài người, thây ma chỉ biết cảnh giác nhìn chằm chằm Hứa Lê.
Hứa Lê điều khiển lưỡi d. a. o vàng bay múa, g. i. ế. c sạch những con thây ma bình thường ở bên cạnh, người đã xông lên đơn đấu với con thây ma hệ tinh thần cấp ba. Trông cô rất tức giận, rất liều lĩnh nhưng thực sự nhìn vào mắt cô, mới phát hiện ra cô thực ra rất bình tĩnh. Lưỡi d. a. o vàng đã được tinh luyện từ lâu sắc bén vô cùng, dưới sự điều khiển của Hứa Lê lại nhanh lại biến hóa khôn lường.
Nhưng cho dù thây ma hệ tinh thần là loại có thể chất kém nhất trong số thây ma dị năng cấp ba thì cơ thể vẫn rất cường hãn, đòn tấn công tinh thần của nó đối với Hứa Lê không có tác dụng nhưng né tránh đòn tấn công vẫn khá hữu dụng, cộng thêm tốc độ của nó cũng theo kịp, Hứa Lê nhất thời không thể tấn công vào điểm yếu và tử huyệt của nó.
Con d. a. o chỉ cắt được vài miếng thịt c. h. ế. t của nó, thỉnh thoảng đ. â. m xuyên qua thịt của nó, vết thương lớn nhất thực sự là cắt đứt hai ngón tay của nó.
Thây ma đương nhiên cũng không chỉ né tránh bị đánh, nó cũng đang tiến lại gần tấn công Hứa Lê, nó có não nhưng không nhiều lắm, nó có lẽ đã phát hiện ra đòn tấn công tinh thần đối với Hứa Lê không có tác dụng gì mấy nhưng là đòn tấn công mạnh nhất của nó, đòn tấn công tinh thần của nó vẫn cơ bản đều trúng vào người Hứa Lê.
Còn một phần nhỏ thì...
"Các người đừng lại gần quá!"
Hứa Lê một lần nữa tránh được một viên đạn, người sắp nổ tung: "Các người đừng g. i. ế. c tôi!"
Một nhóm đội viên nào đó lại một lần nữa mơ mơ hồ hồ vô tình chuyển sai vị trí nòng s. ú. n. g cười ngượng ngùng, lặng lẽ tránh xa một chút.
Thực ra bọn họ vốn định hợp cùng Liên Dương Diễm bọn họ, chỉ là bị Hứa Lê ngăn cản.
Đùa à, tại sao cô phải để lại lớp bảo vệ? Chẳng lẽ là vì mang lớp bảo vệ đánh nhau không thích sao? Tất nhiên là vì cô không tin vào cường độ tinh thần lực của Giáo sư Nguỵ bọn họ! Tinh thần lực này là thứ không nhìn thấy không sờ thấy được, cô cũng không nhìn thấy tinh thần lực của người khác bao nhiêu, lỡ như Giáo sư Nguỵ bọn họ bị thây ma hệ tinh thần tấn công lén thì sao? Tinh thần lực cũng có thể tấn công từ xa!
Những dị năng khác khi ở cấp ba thì lớp bảo vệ có thể chống đỡ nghiêm ngặt, chỉ có dị năng tinh thần lực sẽ lọt vào một chút, cho nên cô mới nói dị năng tinh thần lực là lỗi! Cho nên cũng không thể lại gần quá, hơn nữa bọn họ còn phải đảm nhiệm trọng trách tiêu diệt thây ma. Thây ma cấp cao có một sức mạnh khống chế nhất định đối với thây ma cấp thấp, sức mạnh khống chế của thây ma hệ tinh thần lại càng cao hơn, nếu không có Đại Hùng, Trương Hưng bọn họ chống đỡ, một đàn thây ma kéo đến cũng có thể kiến nhiều g. i. ế. c c. h. ế. t voi được không? Hứa Lê trước khi đi đã để lại cho bọn họ rất nhiều s. ú. n. g đạn nhưng bọn họ tiêu hao cũng lớn, Hứa Lê nhìn tình hình bên kia, có chút sốt ruột.
← Ch. 137 | Ch. 139 → |