← Ch.016 | Ch.018 → |
Cộng lại cũng chỉ mới là hai mươi bảy con thây ma, tức là 27 điểm kinh nghiệm và 27 điểm tích lũy.
Nhưng bây giờ, giá trị kinh nghiệm của Hứa Lê là 39, điểm tích lũy là 100.
Cho dù là giá trị kinh nghiệm hay điểm tích lũy đều đột ngột tăng thêm 10.
Hứa Lê lật xem nhật ký hệ thống, từ từng dòng ghi chép [Giết một con thây ma cấp một, điểm tích lũy +1, giá trị kinh nghiệm +1] lật ra một dòng ghi chép không liên quan.
[Cứu một người sống sót, điểm tích lũy +10, giá trị kinh nghiệm +10. ]
Hứa Lê: "..."
Dòng ghi chép này, thời điểm này, không phải là lúc cô cứu người phụ nữ ở siêu thị sao?
Cô có thể chắc chắn rằng, kiếp trước hệ thống không có chức năng cứu người để tích lũy điểm và kinh nghiệm, vậy cũng là sự thay đổi của kiếp này sao?
Đây là để cô cứu nhiều người hơn sao?
Hứa Lê không chắc chắn nhưng bây giờ cũng không thể hỏi hệ thống, tuy nhiên sự thay đổi này đối với cô mà nói là chuyện tốt!
Cứu một người có thể có mười điểm tích lũy và mười kinh nghiệm thì quá hời!
Đây hoàn toàn là thu nhập ngoài ý muốn khi g. i. ế. c thây ma!
Từ khi biết được mình được tái sinh đến giờ, Hứa Lê vẫn chưa được nghỉ ngơi tử tế, vừa thả lỏng ra đã cảm thấy tay chân đều mềm nhũn.
Thậm chí Hứa Lê còn lười xem đồ đạc trong hiệu thuốc, đi một vòng dọn sạch toàn bộ giá hàng và thuốc trên tường và mặt đất vào không gian, thậm chí cả tủ thuốc đông y cô cũng tháo xuống khỏi tường rồi nhét vào, cả hiệu thuốc trực tiếp trở về trạng thái chưa trang trí.
Sau đó Hứa Lê vào quầy thu ngân, lôi ra cái chăn nhỏ của nhân viên, lại đi kho lấy mấy cái thùng các tông ra trải trên mặt đất, trải tạm một chỗ ngủ, sau đó ngồi xuống bắt đầu ăn.
Hiệu thuốc có ấm đun nước và nước uống đóng bình, đun một ấm nước nóng, Hứa Lê xé một thùng mì ăn liền vị bò cay, lại thêm một quả trứng ngâm nước tương và một cái xúc xích, đậy nắp kiên nhẫn chờ ba phút.
Ba phút sau, bên cạnh Hứa Lê đã đặt một hộp sữa, mở hộp mì ăn liền thơm phức, trước tiên xiên quả trứng ngâm nước tương, há miệng ăn mất một phần ba.
Mì ăn liền thứ này rất hấp dẫn, ăn ngon hơn nhiều so với bánh mì khô.
Hứa Lê nhanh chóng ăn hết một thùng mì ăn liền, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái giá hàng trống không.
Cái giá hàng này vốn để gạo, Hứa Lê dời gạo xuống xếp chồng, sau khi lấy giá hàng ra thì nó biến dạng trong tay cô.
← Ch. 016 | Ch. 018 → |