Thư gửi tương tư (2)
← Ch.101 | Ch.103 → |
Nếu là như thế, Chu Khải Lương và Hạ tiểu thư kia cũng xem như là không mai mối mà tằng tịu với nhau, rốt cuộc là có hay không người ở giữa giật dây"
Chu Huyền Trữ thu quạt, vỗ vỗ tay, vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra.
"Chu huynh, trong lòng của huynh cuối cùng là vị thiên kim nào của Hạ gia?"
Bộ Chiêm Phong nhìn thấy ban đầu Hạ Trì Uyển bị vây ở thế hạ phong, dưới sự giúp đỡ của Thất hoàng tử và Lê Tự Chi từ từ chiếm thượng phong, vội vàng mở miệng.
Bộ Chiêm Phong hiểu rõ, trước khi Tướng phủ sụp đổ, Đại tướng quân vẫn như trước làm chúa tể một phương.
Với thân phận của hắn, muốn lấy Hạ Trì Uyển, quả thật là không thể.
Trừ khi thanh danh Hạ Trì Uyển bị tổn hại, mọi người xung quanh không muốn tiếp nhận Hạ Trì Uyển.
Đến lúc đó, hắn liền lấy tư thái anh hùng cưới Hạ Trì Uyển.
Sau khi Hạ Trì Uyển gả cho hắn, tất nhiên sẽ ái mộ hắn, một lòng tương trợ, tuyệt không có tâm tư khác.
Dựa vào danh tiếng Tướng phủ, Bộ Chiêm Phong cho rằng chính mình nỗ lực phấn đấu, nhất định đi lên dễ dàng.
Nếu như hôm nay Chu Khải Lương ở đây tạo ra phong ba, tranh chấp mà thất bại, đối với kế hoạch của Bộ Chiêm Phong là bất lợi lớn.
Hạ Trì Uyển mắt hạnh khẽ chớp, một tia lạnh hiện ra.
Trước khi Bộ Chiêm Phong cưới Hạ Phù Dung, hắn vẫn luôn đối vời nàng kính trọng, yêu thương cưng chiều, không ngờ kiếp này, thái độ của nàng thay đổi, Bộ Chiêm Phong cũng thay đổi theo.
Bộ Chiêm Phong cảm giác được một ánh mắt sắc bén hướng về phía mình, Bộ Chiêm Phong giương mắt nhìn, cùng Hạ Trì Uyển bốn mắt giao nhau.
Trong khoảng thời gian ngắn, Bộ Chiêm Phong thậm chí thấy được trong mắt Hạ Trì Uyển một tia sát khí.
Bộ Chiêm Phong run người một cái, Hạ Trì Uyển nhất định không hiểu tâm tư của hắn, Chu Khải Lương muốn phá hỏng thanh danh của nàng, Hạ Trì Uyển cũng không hận, sao lại hận không thể giết hắn chứ?
Bộ Chiêm Phong an ủi bản thân, hắn suy nghĩ nhiều quá.
Nếu như là trong lòng Hạ Trì Uyển muốn giết hắn thì hắn vắt óc tìm kế cưới Hạ Trì Uyển cũng không được nột chút lợi ích nào.
,
Lời nói của Bộ Chiêm Phong chẳng khác nào cho Chu Khải Lương một ngọn đèn sáng.
Cho dù người bên ngoài nói gì khác nữa thì hắn mới là người có quyền định đoạt.
Chỉ cần hắn một mực chắc chắn bản thân có tư tình với Hạ nhị tiểu thư xinh đẹp không gì sánh được, thanh lệ thoát tục, Nhị tiểu thư làm sao phủ nhận, hắn lại không tin, còn có nam nhân nào nguyện ý lấy Nhị tiểu thư.
"Thưa Tướng gia, tiểu sinh ái mộ chính là Nhị tiểu thư a"
Chu Khải Lương vừa nói hết, liền thâm tình mà nhìn Hạ Trì Uyển.
"Nhị tiểu thư, chuyện này, nàng sao lại tức giận, sau này nàng nói gì ta nghe đó. Chúng ta đừng giấu diếm thêm nữa"
Chu Khải Lương tính toán hôm nay liền quyết định hôn sự của mình và Hạ Trì Uyển.
"Tương gia đại nhân đại lượng chắc sẽ tác thành cho chuyện của chúng ta"
Chu Khải Lương quy về Hạ Bá Nhiên qùy xuống.
"Tướng gia, ta cùng với Nhị tiểu thư là thật tâm yêu nhau, mong rằng Tướng gia tác thành. Bất kể Tướng gia có bao nhiêu tức giận cũng hướng về tiểu sinh đây đi, tất cả đều là lỗi của tiểu sinh, mong rằng Tướng gia chớ nên trách tội Nhị tiểu thư."
Hạ Phù Dung vội vàng cầm lấy tay Hạ Bá Nhiên, tiếp lời
"Phụ thân, liền đồng ý với Chu công tử đi"
"Chuyện này nếu như Nhị muội không đồng ý lấy Chu công tử, Nhị muội sợ là sau này cũng sẽ khó làm người"
"Mong rằng phụ thân làm chủ, nữ nhi là một người trong sạch, nữ nhi cũng không quen biết Chu công tử đây, lại càng chưa từng cùng Chu công tử có tư tình"
Đối mặt với Hạ Phù Dung và Chu Khải Lương năm lần bảy lượt vu oan, Hạ Trì Uyển hé ra biểu cảm lạnh nhạt.
"Phụ thân, nói vậy Chu công tử và "Hạ tiểu thư" liên lạc không chỉ qua một lá thư này đi?"
← Ch. 101 | Ch. 103 → |