← Ch.05 | Ch.07 → |
"Cạn thêm ly nữa!" Tâm tình Lê Đồng Đồng thật tốt, tại tiệm ăn - ăn uổng thả cửa.
Cô khờ dại đem rượu đỏ trở thành đồ uống, một ly lại một ly rót vào trong bụng, không biết uống mấy ly về sau, cô căn bản là say ngã vào trong ռ.🌀.ự.🌜 Nhâm Duy Kì.
Nhâm Duy Kì không có cách với cô, chỉ phải ôm cô, cùng tiệm cơm đã muốn một căn phòng, đem cô ôm đến trong phòng thoải mái dễ chịu.
Anh đem cô đặt ở trên giường, quay đầu đóng cửa lại.
Cô gái nhỏ ở trên gường bất an, lập tức nhảy xuống giường, từ phía sau lưng ôm lấy anh, toe toét mà cười khúc khích.
"Duy Kỳ." Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tựa ở trên lưng của anh, nhẹ nhàng 𝖑·ıế·ⓜ."Hả?" Anh nhẹ giọng hưởng ứng cô, ôn nhu nhìn qua bàn tay trắng nõn trên eo.
"Em thật sự rất thích anh." Cô an tâm mà ghé vào phần lưng rộng thùng thình của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng như mèo nhỏ làm nũng cọ lấy.
Trên mặt chẳng những cảm nhận được độ ấm của anh, còn hấp thu một cổ hương vị nam tính mạnh mẽ. Hương vị như vậy, cùng với đơn thuần ôm áp, khiến cho cô rất có cảm giác an toàn.
"Nghe lời." Anh xoay người, cúi đầu thấy cô vẫn là ôm anh, զ●𝖚𝓎ế●п 𝓇●ũ ra nụ cười thỏa mãn về sau, lại đem cô ôm ngang đứng lên, đặt ở trên giường.
Uống rượu xong cô tuyệt không nghe lời, thẳng ở trên người anh lề mề."Không được rời khỏi em"
Những lời này như là một câu ma chú, thiếu chút nữa làm cho anh hoàn toàn mất khống chế.
Nhưng anh cũng không muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, vì vậy chỉ là đơn thuần mà ôm cô."Anh sẽ không rời khỏi em đâu. Nhắm mắt lại nghỉ ngơi đi."
"Không muốn" Lê Đồng Đồng tùy hứng lắc đầu.
"Bằng không thì em muốn làm cái gì?" Con ngươi Nhâm Duy Kì lập tức trở nên thâm trầm, thanh âm hơi tà tà hỏi.
"Ôm em." Cô nháy con ngươi hồn nhiên."Anh không nên ôm qua loa, em muốn anh nghiêm túc ôm em"
Anh đem cô ôm hướng trong 𝐧🌀ự.𝐜, bàn tay nhẹ vồ về tóc của cô.
Mùi thơm trên người cô, lại để cho toàn thân cao thấp của anh nổi lên một chút biến hóa, mà biến hóa như thế, đang tác động lấy toàn thân cao thấp của anh. Thực tế cô ở trong n-ℊự-𝒸, lại rất nghịch ngợm, làm anh có chút nôn nóng khó có thể bình an.
Cô nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, cánh môi chủ động hô*ռ lên môi mỏng của anh.
Nụ ♓-ô-𝓃 này tới dồn dập, thậm chí còn có chút hung mănh. Chẳng biết tại sao, cô muốn nếm thử miệng của anh.... .
Cô vội vàng xao động mà dùng đầu lưỡi cạy mở môi mỏng của anh, chui vào trong miệng của anh, vốn là dùng động tác trẻ trung khêu lấy hàm răng cao thấp của anh, đón lấy bắt đầu khiêu khích lưỡi của anh.
Chẳng qua là động tác của cô vô cùng ngốc, căn bản không cách nào hoàn toàn thỏa mãn anh, cũng không cách nào thỏa mãn chính cô.
"A" Cô bất màn lẩm bẩm một tiếng, bàn tay nhỏ bé trèo lên bộ 𝐧-𝖌-ự-↪️ của anh.
Trong mũi hấp thụ hương vị của anh, không giống vừa mới rụt rè như vậy, hiện nay của cô, bởi vì âu yếm của người đàn ông trước mắt, cho nên ném đi sự phòng bị ban nãy.
Hai tay như là gặp ma, cho dù đầu nặng trịch, т𝐡â●п т●ⓗ●ể cũng rất trầm trọng, nhưng vẫn cố gắng kéo ra áo sơmi trước п*𝖌*ự*ⓒ anh.
✝️·hâ·n 🌴·♓·ể bởi vì rượu cồn mà cảm thấy sáp 𝐧.ổ ✞𝐮п.ℊ ra, có ngọn lửa đốt trong bụng của cô, cô cần một điểm ôn nhu dỗ dành mình.
"Đồng Đồng......." Mắt cô bây giờ bị sương mù che chắn, đôi môi hồng hồng, làm anh nhịn không được ⓜú-т lấy.
Cô khẽ ngâm một tiếng, 🌴𝖍·â·𝓃 ⓣ·h·ể nhịn không được 𝓇⛎●𝓃 𝓇ẩ●ÿ đứng lên, cô so với lúc trước, cảm giác tới nhiệt tình rất nhiều.
"Duy Kỳ." Cô rời khỏi môi của anh, làn da như là có vạn con kiến lại nhấm nháp lấy, làm cho toàn thân cô cũng không thoải mái.
Nóng....... Nóng quá............
Hai tay của cô cầm chặt lấy áo khoác của anh, т-𝒽â-ռ т-𝖍-ể không tự chủ được ⓡ⛎●𝓃 r●ẩ●🍸 lên, váy giữa hai chân bị bàn tay của anh lặng lẽ trêu chọc lên đùi trắng mịn.
Cô cảm giác mình miệng đắng lưỡi khô, tay của anh đang không kiêng nể gì cả mà dao động trên đùi của cô.
Thậm chí còn không an phận mà bò lên trên п𝐠_ự_c của cô, từng cái một cởi bỏ quần áo của cô.
Anh dùng đầu lưỡi cạy mở môi của cô, chui vào trong miệng đỏ của cô, vốn là khêu lấy hàm răng của cô, đón lấy bắt đầu khiêu khích phần lưỡi của cô.
Cô kinh ngạc vì động tác của anh, vừa kinh vừa sợ mà nhìn qua anh, lại không nghĩ đẩy anh ra, tùy ý đầu lưỡi của anh xâm chiếm miệng nhỏ của cô.
"A......" Nụ ♓-ô-n của anh có chút gấp, nhưng cũng có một loại cảm giác thoải mái.
Cô thích anh 𝖍ô_ⓝ_, thực tế anh thả chậm tốc độ, cẩn thận dùng đầu lưỡi gảy nhẹ lấy lưỡi của cô, còn trêu đùa răng hàm của cô.
Bàn tay to của anh dần dần thăm dò vào trong quần áo của cô, tại bên eo của cô dao động liên hồi."Đồng Đồng....... ."
Anh muốn hô ngừng, nhưng là †𝖍â.𝐧 †.♓.ể của anh lại không nghe theo, chỉ có thể y theo bản năng mà hành động.
Cô có chút luống cuống, nhưng cuối cùng vẫn là chủ động đưa ra thiện ý, lại để cho anh hiểu được, hết thảy đều là cô tự nguyện.
Cho dù cùng anh phát sinh 🍳⛎-𝐚-ռ ♓-ệ, cho dù đem lần thứ nhất cho anh, cô cũng sẽ không hốì hận, bởi vì đối tượng là anh, cho nên cô nguyện ý.
Cô chủ động 𝖍ô_п lên môi của anh, hai tay rút đi áo của anh, t♓â*ռ тh*ể hai người dán rất nhanh vào nhau......
Nhâm Duy Kỳ 𝒽ô.ռ rải trước n●ⓖ●ự●🌜 Lê Đồng Đồng, xuất hiện vết ♓_ô_ⓝ ngân tím, đại biểu ✝️*h*â*𝖓 ✝️*♓*ể của cô chỉ thuộc về một mình anh.
Tuy nhiên sự tình đi đến tình trạng như vậy không thể vãn hồi được nữa, giờ này khắc này Lê Đồng Đồng lại không nghĩ giữa đường hô ngừng.
Cô đều muốn tiếp tục nữa, đều muốn chân thật mà ô*Ⓜ️ ấ*🅿️ lấy anh, như một người phụ nữ của anh.
Nhâm Duy Kì kéo т𝖍●â●ռ 𝖙♓●ể Lê Đồng Đồng lại, trong đầu bời vì tình dục mà anh không giống như lúc bình thường.
Lúc này anh trở nên rất có tính xâm lược, như là dã thú hung mãnh giống nhau.
Bàn tay rút đi áo của cô, lộ ra áo ⓝ·𝐠ự·🌜 màu ngà sữa, cởi bỏ nút thắt sau lưng, đôi ⓝ*🌀*ự*𝒸 đầy đặn bật đi ra.
Chúng 𝐦.ề.m ɱạ.𝖎 giống như bánh bao được trưng tốt, lại để cho anh 𝖛υ·ố·ⓣ 𝐯·3 tại bên trong bàn tay.
Hai người song song ngã ngồi tại trên ghế sa lon, hai tay Lê Đồng Đồng bị Nhâm Duy Kì giơ lên cao, mà tay kia đang ↪️.ư.ỡ𝖓.ⓖ ♓.𝐢.ế.𝖕 lấy vú của cô, dùng đầu ngón tay khuấy động lấy nụ hoa chưa thức tỉnh.
"A......" Cô đã lớn như vậy, ⓣ_𝒽â_п ✝️h_ể trắng noãn còn không có bị người nào đùa bỡn qua, nụ hoa rất nhanh liền đứng thẳng lên.
Môi của anh rơi vào trên cổ trắng ngần của cô, bàn tay lớn tìm đến váy của cô, dồn dập mà cởi xuống quần lót viền tơ giữa hai chân.
Cô kẹ*🅿️ 𝒸*hặ*† hai chân, muốn ngăn cản anh tiến lên.
Nhưng mà bàn tay to của anh lại cường lực đẩy ra đôi chân thon dài của cô, xuân quang lập tức lộ ra ngoài.
"A... —" Cô khẽ kêu một tiếng, bàn tay to của anh vậy mà không kiêng nể gì cả mà thăm dò vào chỗ kín của cô, tại phía dưới không hề báo động trước, dùng đầu ngón tay đẩy ra múi thịt tư mật của cô.
Anh dùng tay kia rút đi quần dài, nóng thiết bừng bừng phấn chấn nổi ứ bên trong quần, giống như một con mãnh báo, vọt ở giữa bắp đùi của cô.
Cô cảm giác có một vật cứng chống đỡ tại giữa hai đùi, cúi đầu nhìn xuống, vừa vặn nhìn thấy anh kéo đồ lót, một cây nhiệt bổng đinh thiên lập địa xuất hiện.
Anh lúc này, nhiệt năng toàn thân được thầm nghĩ muốn giải phóng, anh cũng một lòng chỉ muốn nhập vào bên trong hoa huy*t mất hồn của cô.
Cô còn không kip ứng thích động tác kế tiếp của anh, cả người đã bị anh kéo, phản qua thân ngồi chồm hỗm tại trên ghế sa lon, đưa lưng về phía anh, bờ ɱô*ⓝ*🌀 khéo léo cao cao nhếch lên.
"Duy Kỳ, anh muốn làm cái gì?" Chưa trải qua sự tình như cô, căn bản không biết rõ anh muốn gì.
"Anh nghĩ muốn em!" Anh hiện nay cùng không có bất luận cái gì lý trí, bị tình dục làm cho đầu mơ hồ, một lòng chỉ muốn trong cơ thể cô.
Anh tách bắp đùi của cô ra, bờ ɱô*𝖓*ɢ no đủ trắng nõn đang bị bàn tay của anh xoa nắn lấy, đè ép t♓·àn·♓ ⓗì𝓃·𝐡 dạng bất quy tắc.
Bàn tay đi vào chổ kín của cô, cánh hoa m-ề-ⓜ 𝐦-ạ-ⓘ bị ngón tay dài nhẹ nhàng ma sát, bộ lông 𝐦ề*m Ⓜ️*ạ*ℹ️ quấn quanh trên đầu ngón tay của anh.
Không lâu, cánh hoa mẫn cảm thấm ra hoa lộ óng ánh.
"Ừ.... . ừ...." Cô chưa từng có cảm giác như vậy, có một loại vừa thẹn lại yêu giãy dụa.
Nghe cô nhẹ giọng ngâm nga, anh cũng nhịn không được nữa, phần bụng dậy sóng, đỡ lấy thiết 𝖓·ó𝓃·ℊ 🅱ừ·𝓃·g bừng phấn chấn, nhắm ngay hoa nhi ⓜề·ɱ 𝐦ạ·ı của cô, h_𝐮𝓃_g ♓_ă_𝓃_ɢ đi phía trước.
"A... —" Đau đớn bò đầy toàn thân của cô.
Anh đ*â*𝐦 thoáng qua một phát, hầu như muốn xỏ xuyên qua t·𝖍â·𝖓 ✞h·ể của cô, đau đến làm cho cô cắn chặt hàm răng, hai tay bắt lấy tay vịn trên ghế sa lon.
Trong cơ thể của cô lại nhanh lại nhỏ, anh thoải mái hừ nhẹ một tiếng.
hoa huy*t lại non nót làm cho anh không dễ sự trượt, cho dù miễn cưỡng tiến lên, cũng cảm giác khó chịu.
Anh thu hẹp con mắt, tại tình dục quay cuồng bên trong, lúc này anh mới hiểu rõ, nguyên lai khả nhân nhi(*) dưới thân là thân xử nữ......
(*) người yêu khả ái
Lấy lại tỉnh thần, anh thả chậm tốc độ, chẳng qua là nhẹ nhàng r.ú.ⓣ r.𝒶 đú●т vào, làm cho t𝖍-â-𝖓 †-𝖍-ể cô thích ứng to và dài của anh, mà không phải bức bách cô tiếp nhận tất cả bộ phận của anh.
Anh quá lớn, quá thô, không thích hợp non nớt của cô, chỉ có thể dẫn đạo cô từng bước một, làm cho hai người đạt được 𝖐𝒽.🔴.á.ï 𝒸ả.〽️ cùng với sung 𝐬●ư●ớ𝖓●𝖌.
"A...." Đau quá! Nhưng cô không dám hừ ra thanh âm, chỉ có thể phối hợp với luật di chuyển của anh.
"Cô bé ngoan." Lồng n🌀_ự_𝐜 của anh dán tại trên lưng của cô."Anh muốn em..."
Sau điên cuồng mà thưởng thức ngọt ngào của cô, anh cần thêm nữa....
Vì vậy, anh dần dần gia tốc luật di chuyển của т𝐡●â●𝖓 ✞♓●ể, để cho thịt thiết của anh càng vùi sâu vào trong cơ thể của cô.
"A... — a... —" Cô cảm giác trong đau đớn mang theo một loại 🎋●h𝐨á●1 𝖈●ả●ⓜ, thực tế lúc anh nhanh luật động hơn, 𝐱·цn·🌀 đ·ộ·ⓣ 🎋íⓒ-𝒽 𝖙-𝒽-í-𝖈-♓ dần dần bò lên trên sống lưng của cô.
Anh gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng một đạo lý trí bị ôn nhu của cô đánh bại, bất chấp biết trước không thể, anh quyết định muốn cướp đoạt toàn bộ của cô —
Trên ghế sa lon, hô hấp hai người dồn dập, đang dây dưa chặt chẽ không thể chia ra...
Lê Đồng Đồng cảm giác được to và dài của Nhâm Duy Kì đang trong cơ thể của cô ra ra vào vào, quấy lộng lấy khu vực yếu ớt mẫn cảm nhất của cô.
"Chậm, chậm một chút......" Cô đau đến rơi xuống nước mắt, 𝖙*h*â*𝐧 †𝖍*ể hầu như không chịu nổi đong đưa của anh, thiếu chút nữa xụi lơ tại trên ghế sa lon.
Nhâm Duy Kỳ sớm đã mất đi tất cả ly trí, anh chỉ một lòng muốn thoát khỏi khô nóng trên người, dùng hai tay kiềm nhanh hai ɱ·ô·п·𝖌 của cô, phía sau chống đẩy hoa huy*t của cô. Thịt to và dài tiến vào bên trong hoa huy*t ư●ớ●ⓣ á●🌴 của cô, liền dùng sức đi phía trước đỡ đòn. Hai tay từ bờ ⓜôп*ɢ đi lên, đi vào bên eo của cô, xuyên qua dưới nách cô, dừng hai tay bắt lấy nụ hoa của cô.
"A... A" Cô ngâm khẽ lên tiếng, nụ hoa bởi vì anh gây xích mích trở nên càng thêm mẫn cảm.
Anh ở bên trong hoa huy*t không ngừng tiến lên, hoa dịch ướ_† á_𝖙 dần dần thấm ra một chút tơ 𝖒*á*ц màu đỏ, thấm ướt 𝖕·𝒽â·𝓃 ✞h·â·𝐧 của anh.
Trong không khí rải lấy một loại զ●𝐮●ỷ dị hương vị ngọt ngào, hai người nhiệt độ cơ thể giúp nhau mờ mịt lấy, kề sát thân hình phát ra làm cho người ta xấu hổ tiếng va đập.
Anh dùng lực xoa bộ 𝖓ℊự*c của cô, thắt lưng không hoàn toàn rong ruổi lấy, một trước một sau mà để cho thô thiết tại trong cơ thể của cô quấy đảo.
"A...." Cô thở khẽ, hầu như nhanh đến không chịu nổi va chạm của anh, ⓣ_♓_â_𝖓 🌴_h_ể đi theo tiết tấu của anh không ngừng trước sau đong đưa.
Cô cảm thấy toàn thân nóng quá, thật nóng, nhất là phần bụng, có một loại gãi ngứa khó nói lên lời, vậy mà cô đều muốn thêm nữa... , thêm nữa....
"Trong cơ thể của em thật chặt, thật nhỏ" Anh thấp ⓣ𝐡·ở ℊấ·ρ nói lấy, hai tay dùng sức 𝐯·υố·𝐭 ⓥ·𝐞 bầu 𝓃-𝐠-ự-𝐜 của cô, cảm giác được mình ở trong cơ thể của cô, hoa dịch ồ ồ không dứt, bao trùm thịt thiết của anh.
"Thật thoải mái" Cô cảm thấy †*𝒽â*ⓝ 𝖙h*ể thật trướng, thực tế khi nam tính của anh nhồi vào cô, cô cảm giác có một loại khoan khoái dễ chịu đang trong cơ thể cô dần dần tản ra
"Gọi tên anh." Hai tay của anh rời khỏi ⓝ-🌀-ự-🌜 xinh đẹp của cô, đi xuống Ⓜ️·ô·n·🌀, khàn khàn nói lấy.
"Duy Kỳ......." Cô kêu nhỏ, côn th*t to và dài trong cơ thể không ngừng đè lên hoa tâm, làm cho toàn thân cô không ngừng 𝓇𝖚●п ⓡ●ẩ●🍸.
Cô không thể không thừa nhận, cô vô càng yêu thích cảm giác như vậy.
Khi anh đú-т vào nhanh hơn, hoa lộ càng ồ ồ tràn ra, vỗ t●hâ●п ✞●♓●ể, phát ra tiếng vang BA- đáp BA- đáp.
Bàn tay to của anh vốn là tại trên cặp 〽️ô𝐧.🌀 của cô, cuối cùng đi vào bắp đùi của cô, ngón tay rất nhanh cảm giác được ư-ớ-т á-✝️ của cô.
Hơi dính đến d*m thủy của cô, lướt qua da lông cao cấp 𝖒ề●𝐦 ⓜạ●1.
Dừng lại trên cánh hoa, cho dù anh bây giờ nhìn không đến khe hở hoa mê người của cô, lại có thể tường tượng bộ dáng bên ngoàỉ của hoa huy*t dính đầy chất lỏng trong suốt.
Cô trái phải vặn vẹo vòng eo, ngón tay dài của anh đùa lấy cánh hoa giữa hai đùi, làm cô nôn nóng khó có thể bình an.
Đầu nhũ phấn hồng lắc lư theo động tác của anh, không ngừng mà lắc lư, hình thành một trận sóng sữa động lòng người, nhộn nhạo lòng của anh.
Ngón tay tìm lấy tiểu hạch mẫn cảm, muốn càng sâu sắc cảm nhận mẫn cảm của cô, nhưng mà trải qua anh một hồi ma sát, huyệt khẩu đã sớm ẩm ướt không chịu nổi.
Bàn tay bao trùm lấy hoa môi của cô, khẽ vuốt lấy hoa huy*t.
Hoa lộ ướ.t á.𝐭 có một cỗ hương thơm, theo động tác của anh hương thơm tản ra bốn phía.
Hương vị ngọt chán tại hơi thở của cô truyền ra, cô cảm giác được hoa dịch lại thấm được thêm nữa... , nhiều đến làm cô cảm thấy vô cùng thẹn thùng, nhưng mà động tác của anh cũng không có vì vậy mà đình chỉ.
Động tác giống nhau, mỗi một cái đều h*𝐮*п*𝐠 𝖍ă*ռ*𝐠 công kích tới hoa huy*t ướ.𝐭 á.t của cô.
Mỗi lần anh r*ú*t г*𝐚 đ.ú.𝐭 vào thoáng một phát, thanh âm cùng 𝐭ⓗ-â-𝓃 🌴-𝒽-ể của cô vô cùng phối hợp lấy, theo tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, ngón tay dài của anh không ngừng ν.⛎.ố.† ✅.𝖊 bên ngoài hoa huy*t.
"Ô.." Thanh âm của cô biến thành khóc ròng, trong đau đớn mang theo một tia k●ⓗ⭕●á●ï 𝒸ả●〽️. Cô tuyệt đối thật không ngờ, thì ra mới nếm thử trái cấm, đối với cô mà nói là một loại mật đường, ngọt ngào thống khổ.
Thực tế lúc ngón tay dài của anh rời đi, cô thậm chí còn có một loại cảm giác hư không, đều muốn thêm nữa... , thêm nữa....
Cuối cùng, thậm chí ngay cả to dài thiết nóng đều 𝓇.ú.† 𝓇.ⓐ, làm cô không thể không quay đầu lại nhìn qua anh.
Lúc này cô mới phát hiện nét mặt của anh, không giống như là Nhâm Duy Kì lúc bình thường mà cô quen biết, mà là một khuôn mặt mãnh nam tràn ngập tính xâm lược, tựa hồ đem cô trở thành con mồi ngon miệng.
Cần phải gặm ăn sạch sẽ mới bằng lòng buông tha
Anh đem t*𝐡*â*n 𝖙*♓*ể của cô xoay ngược lại, mình ngồi ở trên ghế sa lon, làm cho cô ngồi ở trên đùi của hắn.
Cô bất an mà nhìn qua anh, bộ п🌀.ự.↪️ no đủ bị anh đè ép tại trên lồng 𝐧*ℊự*c bằng phẳng, tay anh ⓔ.𝑜 🌴𝐡🅾️.𝓃 ɱả*n*𝐡 ⓚ♓*ả*𝐧*♓ của cô, làm cho hoa huy*t nhắm ngay 🅿️●ⓗâ●𝖓 🌴●h●â●n của anh, lập tức vào bên trong hành lang tắc nghẽn của cô.
"A...... A.... ." Mất mà được lại ⓚ𝖍-🔴-á-𝐢 🌜-ả-m, làm cho toàn thân của cô cảm thấy tê dại.
Tim cô đập rộn lên, thiếu chút nữa không thở nổi, thực tế khi anh ngậm lấy trước nụ hoa trước 𝐧gự●c cô, 🌴♓â·𝐧 †·𝐡·ể của cô càng là không chịu nổi 🌴-𝐫-𝖆 †ấ-𝓃 như vậy.
"Thoải mái sao?" Anh dùng lực va chạm đường hành lang của cô, tiếng nước ồ ồ, lại để cho anh thỏa mãn mà cười cười.
"Thật thoải mái......" Cô khoan khoái dễ chịu đến cơ hồ nói không ra lời, nghênh hợp với mỗi một cái động tác của anh.
𝒦●♓🔴á●𝖎 ↪️ả●ɱ che kín toàn thân cao thấp của cô, mà ngay cả tim đập cũng sắp từ miệng trong kinh sợ nhảy ra, cuối cùng bò đầy lên mỗi một tấc da thịt, 𝖙.𝖍.â.𝐧 🌴.𝐡.ể của cô truyền đến một hồi co rút —
Nóng thiết của anh là nhét vào bên trong chỗ kín của cô, tràn đầy, không có chút khe hở nào.
"A...... A....... . Duy Kỳ.......... . T·ⓗ·â·n 𝐭·𝖍·ể của em nóng quá, em không được...." tóc dài ở phía sau, toàn thân cong lên.
✞_♓_â_ռ ⓣ_♓_ể của cô đánh úp lại một hồi cao trào, hai tay cầm chặt lấy cổ của anh, mười ngón thật sâu véo nhập vào bên trong cơ thể của anh.
hoa huy*t ở bên trong thấm ra hoa dịch như là dòng sông nho nhỏ, cỏ dại lan tràn mà làm cho ướt ghế sô pha.
Cuối cùng, anh gầm nhẹ một tiếng —
Hùng tính cuối cùng chạy nước rút, nóng thiết phun ra dịch nóng đặc dính, trực tiếp rót vào bên trong cơ thể của cô.
Một buổi yến tiệc tình dục, lại để cho hai người nếm đến ngon ngọt hoàn mỹ.
← Ch. 05 | Ch. 07 → |