C1171: Chương 1171
← Ch.1170 | Ch.1172 → |
"Ba tôi dẫn tôi đi tìm bà, không biết đã tiến hành bao nhiêu nghi lễ, mới mời được người giấy đi. Sau đó tôi dần dần dấn thân vào con đường này."
"Những hình nhân giấy được ⓗ𝐢ế-ⓝ †-ế cho người ↪️𝒽ế.𝖙, xuống â*m ⓟh*ủ bị bắt làm nô dịch, oán khí của bản thân chúng đã rất lớn rồi. Cho đến khi tôi học được cách sử dụng ⅼ_ⓘ_n_𝖍 ♓_ồ_п của người ch·ế·† để 𝐡·❗·ế·ⓝ ⓣ·ế cho những hình nhân giấy."
Kể từ đó, gã tiến bộ nhanh chóng trên con đường này!
Gã đã vẽ rất nhiều hình nhân giấy, và cuối cùng để tiện mang theo còn học vẽ chúng trên những tờ giấy mỏng rồi gấp thành người giấy.
Gã vào nam ra bắc, làm rất nhiều việc và kiếm được rất nhiều tiền cho đến khi gặp được sư phụ của mình trong một ngôi chùa đổ nát, Trần Thương Vũ.
"Ông ta là người có thù tất báo, lòng dạ hẹp hòi, nếu nhìn thấy người đó có tài năng nhất định ông ta sẽ bắt phục vụ cho mình, nếu không chịu thì sẽ bị ông ta ⓖ●𝐢●ế●✞ ↪️♓ế●✞."
Ôn Bảo Sơn bị Trần Thương Vũ é.𝓅 𝐛.𝖚ộ.↪️, cho nên mới đồng ý nhận ông ta làm sư phụ, nhưng thực chất lại một nửa là nô lệ.
"Ông ta tặng tôi một con ma mặc váy cưới. Để làm quà tôi trở thành đệ tử, tôi cũng phải dâng cho ông ta kỹ năng độc nhất là hồn da... Sau đó, ông ta liên tục thí nghiệm cách đổi hồn bằng hồn da, còn tôi thì chạy khắp nơi để giúp ông ta tìm kiếm những ứng viên thích hợp."
Hồn trên người không cần phải hợp bát tự, chỉ cần có thể đổi được thì sau đó có thể sống bằng cơ thể của đối phương.
Nó giống như du hành xuyên thời gian và được tái sinh, nhưng khác với việc du hành thời gian là sau khi dán hồn da lên thì bản thân cũng chỉ sống được vài ngày.
Vì điều này, trong quá trình thí nghiệm bọn họ cũng đã 🌀𝐢●ế●ⓣ 𝒸𝖍ế.т nhiều đệ tử.
Vì mục đích này, gã đã đến các ngôi nhà ma khác nhau trên khắp đất nước để thử nghiệm và liên tục đổi địa điểm. Dù sao thì hàng năm cũng có nhiều người vào nhà ma chơi rồi bị sợ 🌜*𝒽ế*𝖙 khiếp, chỉ cần không bị phanh phui thì sẽ không gây chú ý với giới quan chức.
"Đây đúng là 𝐠.ⓘ.ế.𝖙 người dưới mí mắt Diêm Vương..." Ôn Bảo Sơn nói: "Tôi luôn rất cẩn thận cho đến khi gặp phải mọi người..."
Mộc Quy Phàm gật đầu, hóa ra là có trước có sau như thế.
Chỉ có thể nói rằng thế giới rộng lớn này không thiếu những điều kỳ lạ.
"Còn một điều nữa, chuyện gì đang xảy ra với bà Phạm của nhà họ Phạm vậy?"
Trần Thương Vũ và Ôn Bảo Sơn đều bị bắt, nhưng bà Phạm vẫn tiếp tục đóng vai nạn nhân, tiếp tục nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Ôn Bảo Sơn thành thật nói: "Bà Phạm thì thực ra chồng bà ta đã ↪️·𝖍ế·𝖙 rồi, bà ta được thừa kế một khối tài sản kếch xù hơn mười triệu tệ, nhưng sức khỏe không tốt, bị bệnh nan y chỉ sống được một thời gian ngắn nữa."
Bà ta nương nhờ một bà lão dân gian để sống tạm bợ, nhưng sau đó động tâm, thăm dò được từ đâu đó về thuật đổi hồn. Bà ta ra giá rất cao để mời sư phụ giúp bà ta đổi một cơ thể khỏe mạnh.
Bà ta vẫn còn nhiều tiền như vậy, bà ta không muốn ↪️*♓ế*†, bà ta muốn trở thành một người khác và tiếp tục sống."
Túc Bảo gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Ừm~
Nếu có nhiều tiền như vậy, bé cũng sẽ không cam lòng ⓒ_𝖍ế_† hu hu...
Nhưng dù không muốn ↪️_𝐡_ế_🌴 thì đến lúc phải chế-✝️ vẫn phải 🌜♓ế.𝐭, dù sao sư phụ đã nói nếu không có sự sống cái 𝐜.ⓗ.ế.✞ thì sẽ làm mọi thứ đảo lộn, gây tai họa cho nhân gian.
← Ch. 1170 | Ch. 1172 → |