(H++) Thủy triều
← Ch.12 | Ch.14 → |
Chu Cẩn Ngôn hít một hơi, với lương tâm phạm tội áy náy, hắn thật cẩn thận mà nhẹ nhàng ⓗ·ô·𝓃 lên cánh môi của Triệu Nhu.
Đầu lưỡi thô ráp cạy khớp hàm của Triệu Nhu ra, câu lộng đầu lưỡi nàng, nhẹ nhàng m_ú_t vào trong miệng nàng.
Cảm giác khác lạ nơi khoang miệng làm cho Triệu Nhu bừng tỉnh sau nụ 𝐡ôռ●, nàng vừa mở mắt ra thì liền thấy khuôn mặt Chu Cẩn Ngôn ở ngay trước mắt, nàng sợ tới mức đẩy hắn ra, "Chu Cẩn Ngôn?!"
Vừa rồi nàng vẫn còn đắm chìm trong mộng, vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Chu Cẩn Ngôn đã c. h. ế. t ở trong mộng, nàng kinh ngạc đến mức đầu nhũn ra, không chú ý đến việc Chu Cẩn Ngôn đã hô*n nàng.
Chu Cẩn Ngôn đang trầm mê đến mức đột nhiên bị đẩy ra thì sửng sốt một chút, một câu cũng không nói liền xoay người lăn qua chỗ của Triệu Nhu, ♓-ô-n cắn lên cần cổ trắng nõn của nàng, lưu lại từng dấu vết ửng đỏ ái muội ở trên người của nàng.
"Ô...... Chu Cẩn Ngôn...... Chàng đang làm gì?"
Triệu Nhu bị hành động của Chu Cẩn Ngôn làm cho phát ngốc, cảm giác tê ngứa ở cổ khiến cho ✞𝒽·â·ռ 🌴ⓗ·ể nàng phát run.
Nàng không ngờ hắn lại xuất hiện ở trên giường của nàng, còn đè nàng ra tùy ý ♓.ô.𝐧 ɱô.ⓘ nàng, nàng dưới sự khẩn trương liền muốn đẩy hắn ra.
Nhưng Chu Cẩn Ngôn thật sự là quá nặng, nàng căn bản không thể đẩy ra được, Triệu Nhu chỉ có thể bị hắn ⓗ·ô·n đến khi lỗ tai đỏ lên, thoải mái đến toàn thân 𝖒ề·ɱ 𝐦·ạ·❗.
Mơ hồ, nàng còn có thể nghe thấy lời nói nỉ non nhỏ nhẹ của nam nhân nói với nàng: "Đừng rời khỏi ta...... Triệu Nhu...... Ta sai rồi......"
Cả người Triệu Nhu sững sờ, những lời nói hèn mọn này là từ người nam nhân ý chí sắt đá kia hay sao?
Có chuyện gì với người nam nhân này vậy?
Không phải là ngay từ đầu hắn không muốn làm phu thê với nàng hay sao? Tại sao bây giờ lại không hiểu được mà đổi ý rồi, lại còn khi dễ nàng như vậy?
Triệu Nhu cảm thấy nam nhân này thật là quá khốn nạn, nàng né tránh nụ 𝒽ô●п gặm cắn của hắn, dùng nắm tay đ. ấ. m vào trước n. g. ự. c của nam nhân, tức muốn hộc m. á. u nói: "Chu Cẩn Ngôn, chàng buông ta ra, chàng đồ hỗn trướng này, hôm nay chàng uống lộn thuốc hay sao vậy?"
Nàng giãy giụa, nghĩ muốn chạy nhưng miệng lại bị Chu Cẩn Ngôn lấp kín một lần nữa, 𝖍-ô-ռ đến mức khiến nàng không thể nói ra được lời nào.
Chu Cẩn Ngôn h-ôn-, cố định Triệu Nhu lại. Hắn luồn bàn tay to vào trong vạt áo của Triệu Nhu, móc ra bộ n. g. ự. c sữa no đủ rồi nhẹ nhàng xoa bóp, làm cho Triệu Nhu lúc đầu đau đớn, nhưng rất nhanh sau đó đã bị 🎋♓𝑜á*ï 𝖈ả*Ⓜ️ sung 𝐬-ướ-𝓃-g đánh úp lại chinh phục.
Ưm...... Thật thoải mái...... Đây là cảm giác bị nam nhân âu yếm hay sao?
Triệu Nhu thoải mái đến mức đầu óc cũng trở nên trống rỗng, sức vùng vẫy cũng dần dần suy yếu.
𝐓𝒽â·п th·ể ԁ●ụ●🌜 ✔️●ọп●🌀 cứ như vậy mà bị Chu Cẩn Ngôn vén lên, vô tình không cẩn thận đã làm nơi tư mật giữa hai chân bị ướt thành một mảnh, khiến khát vọng của Triệu Nhu càng bị ⓚí●𝖈●h 𝖙hí●c●𝖍 lớn hơn nữa.
"Ừm...... Chàng chậm một chút......"
Thật vất vả mới đợi được lúc Chu Cẩn Ngôn buông miệng nàng ra, ánh mắt Triệu Nhu đã có chút mê ly, hoàn toàn đã quên mất việc phải phản kháng, tùy ý để cho Chu Cẩn Ngôn lột quần áo của nàng, lột sạch hoàn toàn, lộ ra thân mình hoàn mỹ kiều nộn không tì vết.
Chu Cẩn Ngôn xem đến mức trợn mắt há mồm, yết hầu khô khốc, ánh mắt nhiễm một tầng đỏ tươi.
Dụ hoặc như thế làm cho hắn thật sự không thể kiềm chế được, gấp không chờ nổi mà cúi người xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy núm v. ú đang đứng thẳng ở trước n. g. ự. c Triệu Nhu, dùng đầu lưỡi l. i. ế. m láp, đem núm v. ú đỏ tươi trên đầu v* hút càng ngày càng mạnh.
Triệu Nhu bị ăn đến nỗi eo cũng run lên, ngón tay 𝐛ấ*⛎ c♓*ặ*т lấy thành giường, nàng chỉ có thể cắn ngón tay ngâm khẽ xin tha, "Ưm a...... Đừng...... Đừng 𝖒_ú_✞ ở đó...... Ô ô......"
Nàng cảm giác sức lực của ⓣ𝒽●â●𝓃 ⓣ●h●ể như là bị hút hết từ đầu núm vú, khiến cho nàng 𝖒ề*m 𝖒ạ*𝖎 vô lực rồi lại kiều diễm không thôi.
🎋♓-🅾️á-𝒾 𝖈-ả-〽️ tê dại khó nhịn khiến cho hai chân thon dài của nàng không khỏi căng chặt lại, mười đầu ngón chân quấn quít ở bên nhau.
Hoa môi trong lòng chân càng là một mảnh ư*ớ*† á*✝️ ngượng ngùng cuồn cuộn mật đêm, thủy triều trào ra làm ướt cả mảng giường.
Làm cho khung cảnh tràn đầy hơi thở xạ hương, hương vị 🅓â*𝖒 mĩ tràn đầy mười phần......
← Ch. 12 | Ch. 14 → |