Phòng nghỉ bệnh viện
← Ch.23 | Ch.25 → |
Tay Vãn Chu đưa xuống, chạm vào khoá kéo quần jean rồi từ từ kéo xuống. Giang Độ phối hợp với cô, nâng ⓜ_ôռ_🌀 lên để quần anh được cởi ra một cách thuận lợi.
"Xoa nó đi em." Giang Độ ngậm tai Vãn Chu, gặm cắn phần da bên cổ cô.
Vãn Chu nắm lấy nó, quy đầu đã rỉ ra chất lỏng, trơn trượt vô cùng. Cô đưa một ngón tay bịt cái lỗ trên quy đầu, gõ nhẹ vào đó, nó lập tức nhảy lên phấn khích.
Thoa toàn bộ quy đầu bằng т𝐢п*𝒽 ԁị*𝐜*ⓗ rỉ ra, cô bắt đầu chà xát lên xuống. Nó thô dày đến nỗi cô không thể cầm nó bằng một tay. Cô nuốt nước bọt, không thể tin được lúc ấy mình đã 〽️·ú·† 🦵ℹ️.ế.ⓜ nó thế nào nữa.
Giang Độ 〽️ơ_𝐧 tⓡớ_ⓝ chân cô, ve vuốt qua lại huyệt nhỏ của cô, đầy hương vị gợi tình. Toàn thân Vãn Chu tê dại, cảm giác nóng rẫy ở bụng dưới chạy từ bụng nhỏ lên thẳng tới đỉnh đầu.
Anh có thể cảm nhận được cơ thể của Vãn Chu hơi run lên, các cơ ở eo, bụng và đùi cô co rút đặc biệt căng chặt. Anh đưa ngón tay vào hoa huy*t, từ từ giúp cô giãn ra.
Tiểu huyệt của cô quá chặt, hơn nữa vì lâu rồi không làm nên nếu tuỳ tiện đi vào sẽ dễ bị tổn thương.
Anh vùi mặt vào ռ·🌀·ự·𝒸 cô, mùi hương đặc trưng và thuần khiết của cơ thể thiếu nữ khiến anh không khỏi muốn phá hủy rồi chiếm giữ cho riêng mình.
"💲-ướn-g không?"
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
"Ừm... Nhột quá... Khó chịu..."
"Nhột ở đâu?"
Giang Độ không đợi cô trả lời, mở miệng ngậm lấy núm vú, ⓜú●† thật mạnh đầy thoả thích rồi cuộn lưỡi lượn quanh đầu v*.
"A... Ưm..."
"Khó chịu mà em còn rên d*â*ɱ thế à?"
Vãn Chu không nói được gì, tay nắm côn th*t lúc này buông lỏng, bụng dưới 𝖓_ó_𝐧_🌀 𝐛_ừ_𝖓_𝐠 sau đó phun ra một bãi nước nhỏ, đúng lúc rơi xuống quy đầu.
Giang Độ không chịu nổi: "Nâng 𝐦ôռ-g lên nào, em tự ngồi lên đi."
Vãn Chu khó nhọc nâng ⓜô-ռ-🌀 lên, tay vịn côn th*t, ⓒ●ọ ❌●á●✝️ vài cái rồi từ từ ngồi xuống.
Thịt ɱ-ề-𝐦 𝖒-ạ-𝒾 đi vào trong, hai cánh hoa đỏ thẫm lộ ra, tiểu hạch sưng đỏ lồi lên. Cô uốn éo một cách không có bài bản gì, tuy không làm theo đúng cách nhưng đủ để làm lay động trái tim Giang Độ.
Anh cảm thấy mình sắp bị bé điếm này làm cho phát điên rồi, bèn dùng tay đánh mạnh vào ɱ*ô*𝐧*ɢ của Vãn Chu.
"A..." Vãn Chu bị anh đánh cho đạt 🌜.ự.🌜 𝖐𝒽ⓞ.á.𝐢, thân trên của cô bất lực ngã vật xuống người anh.
Giang Độ hơi kinh ngạc mỉm cười, dùng đầu lưỡi chà xát vòm miệng. Trực tiếp lật người Vãn Chu đặt xuống phía dưới, anh bắt đầu nhanh chóng đưa đẩy.
"Sao chưa làm mà đã 𝖑ê*n đ*ỉ*ⓝ*♓ rồi? Muốn nó hả?"
Giang Độ ⓜú.t bầu 𝖓🌀_ự_𝐜 Ⓜ️●ề●Ⓜ️ m●ạ●𝐢 trong miệng, quỳ xuống trước mặt cô và đ*â*Ⓜ️ ✅à*ⓞ chín cạn một sâu. dương v*t tráng kiện mở thịt huyệt đang đóng chặt ra rồi đi vào từng tấc một. Những nếp gấp trong hoa huy*t bị kéo căng ra từng lớp, để cho quy đầu cọ vào thành thịt không chút kiêng dè.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Hai tay Vãn Chu chống lên lồng ⓝ*🌀*ự*𝒸 rắn chắc của Giang Độ, cô cố gắng nhấc hông lên, sâu quá đi mất. Nhưng eo đã bị anh kìm chặt trên giường, không những không thể trốn thoát mà còn bị anh kéo lại gần hơn.
Vãn Chu cảm giác cả người mình như đang bị đục vỡ, dù cô không thể ăn được nữa nhưng anh vẫn thọc vào như một mực muốn làm miệng tử cung của cô mở ra.
"Hức... Nhẹ thôi... Sâu quá..." Nhưng thành trong hoa huy*t của cô đang co giật, cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy ngày càng mạnh mẽ nên phía dưới càng kẹ_𝓅 ↪️_h_ặ_† hơn.
"Shh..." Giang Độ bị cô Ⓜ️*ú*𝖙 đến tê cả da đầu."Không chịu nổi mà còn cắn chặt thế? Hả?"
Tim Giang Độ đập thình thịch khi nhìn thấy dáng vẻ nói một đằng nghĩ một nẻo của cô, đôi mắt tối sầm đến mức không thấy rõ đồng tử, anh nhanh chóng đẩy mạnh, đè eo cô đong đưa thật nhanh.
côn th*t hết lần này đến lần khác đ_â_m sâu hết mức có thể, đến tận tử cung. Miệng nhỏ nơi tử cung điên cuồng 𝐦ú·т lấy, ma sát ra từng đợt 🎋●ⓗ🔴á●❗ 𝐜●ả●ⓜ.
← Ch. 23 | Ch. 25 → |