Quà sinh nhật của hắn
← Ch.231 | Ch.233 → |
Thấy khuôn mặt kinh ngạc của Dao Dao, Long Diệp không khỏi dịu dàng mà nở nụ cười: "Nguyên lai vì Ngạo Thiên không nói cho cô biết? Căn bản ngày đó không phải là sinh nhật của Tuyết Đồng, phỏng chừng cũng là vì hắn muốn cho cô một bất ngờ, nên mới nói như vậy. Nhưng hắn từ sớm đã lôi kéo tôi theo chọn quà cho cô đó. Phải biết rằng đây là lần đầu tiên mà Ngự Ngạo Thiên chọn quà cho con gái đó."
"Lại nói, Ngạo Thiên cậu ngày hôm nay làm sao vậy? không có việc gì lại cùng tôi đi dạo phố chứ?"
"Mấy ngày nữa là tới sinh nhật tiểu đông tây, cho nên tôi muốn cùng cậu đi chọn quà, cậu hãy giúp tôi tham mưu đi."
"Ạch, cậu tìm tôi tham mưu? Cậu không sao đấy chứ? Hai chúng ta đều là đàn ông, cậu đáng nhẽ phải tìm Tuyết Đồng giúp đỡ mới phải chứ?"
Nhưng Long Diệp lại vừa nghĩ: "Không đúng nha, Ngạo Thiên không phải bình thường cậu rất ghét việc chọn quà tặng cho nữ nhân sao sinh nhật nữ nhân nào cậu cũng cho người ta một tấm thẻ liền đuổi đi rồi, bây giờ làm sao vậy, tự nhiên lại chạy đến đây chọn quà cho Tiểu La Li chứ?"
"Cậu ít nói nhảm lại đi, mau mau giúp tôi chọn đi!"
"Xác thực từ lúc sinh ra cho đến nay đây là lần đầu tiên mà hắn chọn quà cho nữ nhân, từ trước đến nay hắn đều không có tính nhẫn nại đối với nữ nhân, cùng lắm thì hắn sẽ đưa cho một tấm thẻ hay một tờ chi phiếu cho nữ nhân đó."
Vậy mà lần này hắn lại cùng Long Diệp chạy suốt hai giờ đồng hồ khắp các trung tâm thương mại mới chọn được một sợi dây chuyền ưng ý. Đáng tiếc....
"Ôi. Hắn sau khi từ sân luyện tập trở lại liền đem món quà vốn định tặng cô mà vứt đi, liền ngay cả tổ chức sinh nhật cho cô ở quán bar cũng chỉ còn laị mấy người chúng tôi chơi."
Vừa lúc nghe xong những lời nói này của Long Diệp, đại não Dao Dao "vù" một cái, lập tức trở nên trống rỗng, tựa hồ cảm giác được Ngự Ngạo Thiên đã nhìn thấy cô cùng Phong Thần Dật làm gì rồi.
Chẳng trách mà hắn...
Làm sao bây giờ đây?
Cô thật không ngờ Ngự Ngạo Thiên lại biết sinh nhật mình, còn lựa chọn quà, chuẩn bị bí mật mà chúc mừng cô nữa chớ.
Cùng Ngự Ngạo Thiên chung đụng mấy ngày qua, cô thật không nhìn ra hắn đối với nữ nhân thật không có tính nhẫn nại đến cỡ nào, cũng cảm thấy được hắn không phải là người thích chọc ghẹo nữ nhân của một nam nhân khác. Nhưng hắn tại sao lại làm ra sự tình như vậy chứ?
Nghĩ tới đây, một luồng cảm giác chua xót liền xông lên mũi, viền mắt khô khốc liền bị bịt kín một tầng hơi nước, cô không nhịn được mà khóc thút thít mấy lần, trước sau không nghĩ ra được tại sao Ngự Ngạo Thiên lại là như vậy, càng nghĩ càng đau lòng, càng không thể nào ngưng được những dòng hồi ức mấy nay qua lại cùng hắn.
Có đau khổ nhưng cũng có sự hạnh phúc nhưng sự thống khổ lại nhiều hơn là hài lòng, có thể mỗi một lần nhớ lại những chuyện hài lòng lại càng khiến cô không thể nào mà quên được.
"Tiểu La Li, cô có muốn khóc thì cũng đừng khóc, tôi đây sợ nhất là nhìn thấy con gái khóc, đặc biệt lại là cô nữa."
Nuốt xuống những giọng nước mắt, cô miễn cưỡng nở nụ cười: "Tôi... tôi không sao. Long tổng, tôi có chút khó chịu, xin phép về trường học trước đây."
"Ừ. Nha, đúng rồi..." Long Diệp như nhớ ra chuyện gì, liền từ trong túi lấy ra một chiếc hộp thật đẹp mắt: "Cái này cho cô!"
Cô chậm rãi nhận lấy, tò mò nhíu mày lại: "Cái này là..."
"Trước tiên hãy mở ra xem thử đi." Long Diệp thần bí chớp chớp mắt.
Cô mang theo nghi hoặc mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc dây chuyền kim cương Tiffany hình chìa khóa kinh điển, Long Tổng cho mình cái này là ý gì chứ?
"Thích không? Tặng cho cô đấy."
"A!" Cô kinh ngạc mà há to mồm, vội vàng đem sợi dây chuyền kia hướng Long tổng mà nghẹn ngào: "Không, không, không Long Tổng, tôi... tôi thật sự không thể nhận được, cảm ơn.... Thật cảm ơn ý tốt của anh."
"Ôi, không có gì, xem như tôi thay mặt Ngạo Thiên mà trao cho cô tín vật đính ước này."
"..." Nhìn Long Diệp kia nở nụ cười xấu xa, cô đột nhiên biểu hiện nghiêm túc: "Long tổng, lẽ nào đây chính là món quà sinh nhật mà Ngự Ngạo Thiên muốn tặng cho tôi sao?"
Trong giấy lát, trên gương mặt tuấn tú của Long Diệp chợt sững sờ: "Cô làm sao đoán được chứ?"
Hắn thấy Dao Dao không mấy vui vẻ nên định trêu chọc cô một chút, không nghĩ tới cô lập tức liền phát hiện ra được? IQ của tiểu nha đầu này chắc chắn là 200 trở lên.
"Ha ha, bởi vì tôi tin tưởng tình bạn của Long tổng và Ngự Ngạo Thiên." Cô còn hiếu kỳ Long tổng vì sao lại tặng cô cái này nhưng sau khi hắn nói xong lời này, cô liền biết đây chính là món quà sinh nhật mà Ngạo Thiên muốn tặng cho cô. Nếu như Kỳ Liên học trưởng cũng có thể đối với Ngạo Thiên như Long tổng thì tốt rồi."Long tổng, anh không phải nói sợi dây chuyền này đã bị Ngự Ngạo Thiên ném đi rồi sao, vậy tại sao?"
"Ha ha, tôi vì một đôi tình nhân nào đó mà lao lực trăm nghìn cay đắng mà tìm về, dù sao... Đây cũng là món quà đầu tiên mà Ngạo Thiên mua cho một cô gái, như vậy vật rất có giá trị kỉ niệm a, vì vậy làm mất đi chẳng phải là rất đáng tiếc sao?" Nói tới đây, Long Diệp vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Tiểu La Li, có lẽ tôi không cần nói lên câu này nhưng.... tôi hy vọng cô có thể trân quý "sợi dây chuyền" này."
Quý trọng?
Đầu óc không tự chủ được mà nghĩ lại tình cảnh khi nãy xông vào bên trong biệt thự mà cô chứng kiến, bên tai lại dường như vang lại ngôn ngữ mà Ngự Ngạo Thiên triền miên cùng bạn gái hắn khi nãy.
Ai có thể nói cho cô biết, cô phải làm thế nào mới "quý trọng" đây?
Ánh mắt lại liếc nhìn về sợi dây chuyền bên trong chiếc hộp kia, trong lòng lại trùng xuống, ba năm nay cô đã an phận mà làm một tình nhân tốt....
Tương lai trong mấy ngày nay, bởi vì chuyện tình của Kỳ Liên Ngạo Vân mà Dao Dao không thể nghi ngờ liền trở thành mục tiêu công kích của các nữ sinh trong trường.
"Dao Dao, chuyện này có thể lúc nào mới được giải quyết đây? Ngự tổng rốt cuộc là có ý gì, sao lại đem cô cho em trai hắn chứ? Sao hắn lại có thể làm ra như vậy được."
Cô cũng rất muốn biết chuyện này giải quyết như thế nào, mấy ngày cô đã nổ lực liên lạc với Ngự Ngạo Thiên nhưng giống như hắn cố ý tránh mặt cô vậy, cô đến công ty thì hắn rời đi, cô đến nhà hắn thì hắn lại không có ở đấy.
"Hiện tại tôi không liên lạc được với Ngự Ngạo Thiên, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp gì đó khiến cho Kỳ Liên học trưởng thay đổi chủ ý mà thôi."
"Vậy, cũng tốt. Vậy để tôi đưa cô đi." Bọn họ tay cầm tay mà đi vòng cửa sân trường hướng đến khu lớp học mà thẳng tiến.
...
Đúng lúc này...
"Nữ vương đại nhân đã trở về rồi!"
"Không thể nào, có thật vậy không?"
"Thật sự là thật! Tôi vừa mới ở cổng trường học đã gặp xe của cô ấy, các cậu không tin thì ở đây chờ xem, có thể sẽ nhìn thấy được nữ vương đại nhân thôi!" "Bá bá bá" vô số sinh viên năm 3 năm, 4 trong ánh mắt tràn đầy sự mong chờ chen chút nhau ở hiên cửa để chờ ngênh đón vị đại nhân gì đó.
Dao Dao muốn chen vào căn bản cũng không chen được."Này tình huống này là gì vậy chứ?"
"Hình như là đệ nhất đại học, Truyền Kỳ Nhân Vật trở lại rồi."
Nhìn ánh mắt Cung Tiểu Mạn cũng đầy sự chờ mong, Dao Dao tò mò nháy mắt một cái: "Cái gì mà Truyền Kỳ Nhân Vật chứ?"
"Tớ cũng là thấy được trong một diễn đàn của trường. Có người nói cô là thiên kim tiểu thư của nhị hắc bang trong tứ đại hắc bang của Trung Quốc, không chỉ dáng người đẹp đẽ mà thành tích học tập còn vô cùng xuất sắc nữa. Nhất là Truyền Kỳ, cô có một thân thủ vô cùng lợi hại, một người mà lại có khả năng của một nam sinh cộng lại. Có điều, một năm trước bởi vì thân thể mà tạm thời nghỉ học. Hình ảnh, âm thanh của trường vì hãy tận mắt chứng kiến xem Truyền Kỳ học tỷ của trường ra sao đi?"
← Ch. 231 | Ch. 233 → |