Sự thể hiện của thiếu nữ thiên tài
← Ch.083 | Ch.085 → |
Những ngón tay bắt đầu chậm dãi di chuyển đều đặn, mỗi lần chạm giống như hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm thân thể hắn, thường làm người ta luống cuống bất an.
Này! Này! Được rồi! Được rồi! đã rất sạch sẽ rồi chứ? Ngón tai kia chốc chốc lại chạm vào điểm nhạy cảm của cơ thể cô, sợ rằng hiểu được ý muốn của cơ thể đến quên hết tất cả, cảm giác rung động nhẹ nhàng, cô nhìn lên đôi mắt của hắn với vẻ cầu khẩn.
Lúc này chỉ có hắn mới biết vẻ mặt đau khổ của cô hư thế nào, một đôi mắt long lanh mang theo sự sự quyến rũ của người con gái, gương mặt trắng nõn với hai gò má ửng hồng. Không thể kiểm soát được, hắn liền hôn lên đôi môi cô.
"Ối." Vốn định lé tránh nhưng tay hắn lại đè chặt sau đầu, và rồi chỉ có thể từ từ tận hưởng nụ hôn đột ngột này.
Đầu lười khám phá hàm răng đóng chặt của cô, làm đầu lưỡi nhỏ bé của cô cũng phải cử động, các ngón tay cũng từ từ tăng dần tốc độ khám phá cơ thể cô.
Hai chiếc miệng nhỏ nhắn đồng thời cùng hòa quyện vào nhau, trong chốc lát cô cảm thấy cơ thể mình dần dần dao động, hai tay của cơ thể cũng từ từ thả lỏng.
Nắm đúng cư hội, hắn rút tay của mình ra.
Hai gười họ hòa quyện vào nhau ân ái, chính xác là trên cơ thể nửa tỉnh nửa mê của hắn.
"Ôi!" Dường như đã có phản ứng, hai mắt Dao Dao mở to, cơ thể loạng choạng bất an.
Ngự Ngạo Thiên cười một cách lạnh lùng, ghì chặt ôm sát vào hông cô, khiến cô không cách nào thoát được, chỉ có thể động chạm không ngừng, mới nhận ra con người nguy hiểm của hắn.
"Hu." Tiếng khóc làm mất đi sự chống cự.
Đang có chiếc hôn nồng nhiệt trên đôi môi cô, Ngự Ngạo Thiên từ từ mở mắt, dừng nụ hôn:
"Khóc cái gì vậy?"
"Anh tại sao có thể như thế, rõ ràng anh nói với em rằng không ức hiếp em... nhưng..."
"Anh cũng đâu có làm gì sai, bảo bối, không phải em tự động ở phía trên sao? Hơn nữa, lại không có nhập vào."
"Em..." Cảm thấy không thoải mái bên cạnh "anh chàng" mình vừa thân mật, cô nghẹn ngào khóc, lau nước mắt, khẩn cầu nói: "Em không muốn tắm, anh hãy để em đi. Xin anh."
"Được, đúng lúc, anh cũng tắm xong rồi." Dứt lời, hắn buông cơ thể cô ra và đi ra khỏi bồn tắm trước tiên.
Hắn... hắn... hắn không phải nói mới vừa tắm sao? Hóa ra hắn đã tắm xong rồi ư? Hắn đúng là tên khốn khiếp.
Ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm sau lưng hắn, cô đã quên quay lại.
Nhìn kìa? Cô không thể hỏi về cuốn sách võ thuật: "Vấn đề là không biết bắt đầu hỏi từ đâu", "không phải vừa rồi tắm ở thời điểm nóng sao? Ha ha ha, ngẫm lại cũng không lên biết. Nước ấm thì làm sao có thể nóng như thế được, mình làm sao vây? Ngay đến một chút bình thường cũng không có, lời nói bắt đầu trở lên không mạch lạc, nhất định là do bên trong phòng tắm quá nóng, nhất định là thế."
Lặng im...
Trái tim nhỏ bé của Dao Dao bắt đầu đập liên hồi, hy vọng sự giả ngây thơ của mình có thể có tác dụng thay đổi chủ đề này.
"Nếu đã nói là nóng thì nhanh đi ra đi."
"A?" Ngư Ngạo thiên lấy lại giọng nói quỷ quái của trước kia, cô có chút sửng sốt, dường như việc thay đổi chủ đề đã thành công rồi?
"Để anh bế em ra, lại đây."
"Không, không cần..."
Hắn biết Dao Dao sẽ phản đối, vẫn cương quyết đưa cô từ trong bồn tắm đi ra, quấn khăn tắm quanh người cô và từ từ bước ra khỏi phòng tắm.
Có thể cảm nhận được, cô đang run rẩy trong nồng ngực Ngư Ngạo Thiên, rất sợ hắn sẽ trả thù mình vì những chuyện vừa rồi.
Có thể nói rằng, về vết sẹo đó chính là "lôi khu" của Ngự Ngạo Thiên, nếu như không phải cô phản ứng nhanh, chỉ sợ Ngự Ngạo Thiên tính khí bất thường, tinh khí nóng lẩy có thể sẽ ra tay rất tàn nhẫn...
Để cô chết chìm trong bồn tắm!
"Được rồi, bảo bối, em đột nhiên phát hiện ra chuyện gì của anh?" Đi tới phòng khách, vừa mới ngồi xuống, Ngư Ngạo Thiên đã liền hỏi.
Cô lúc này mới phản ứng kịp, cảm thấy anh ta đã biết rằng mình tìm hắn ta là có việc gấp? Vậy hắn ta còn cố ý giả ngây giả ngô? "Mau! Mau! Mau mang hợp đồng của em ra đi." Cô chỉ chỉ vào tài liệu trên bàn.
Ngự Ngạo Thiên đứng dậy cầm lấy: "Rồi sao?"
"Ngự Ngạo Thiên, anh hãy nghe em nói: hợp đồng này anh ngàn lần không thể ký tên." Khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng trở lên nghiêm túc, cô lật từng tờ một ra, lần lượt chỉ vào từng dòng mấu chốt: "Anh xem, nhìn đây, theo như ý nghĩa của mặt chữ, cho thấy người được lợi mới chính là anh nhưng những lời này cho thấy rõ ràng không ai có thể một câu mà nói hai lời, trên pháp luật mà nói, thực ra bên có lợi chính là đối phương. Đây chính là hợp đồng lừa đảo điển hình. Nếu như anh ký, nó sẽ giết anh!"
Nghe những lời Dao Dao nói xong, Ngự Ngạo Thiên hai tròng mắt thoáng chốc hiện lên một tia sáng. Thứ nhỏ bé này... A! Đúng là không nên chỉ giữ cô ta ở trong nhà!
Ngày hôm sau, văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Bác Sâm.
Ông Long, hợp đồng này tôi đã kiểm tra kỹ hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì. Thế nhưng ngài có thể chỉ ra chỗ sơ hở, chỉ là quá mức lợi hại pháp luật của đối phương bên kia, tôi không nhận ra nhân viên chủ quản không ngừng giải thích về sai lầm của mình.
Ngồi trên ghế làm việc Long Dao mỉm cười chớp mắt: "Vậy ý của anh chính là nói, nhân viên Bác Sâm của tôi thua kém nhân viên của Áo Mỹ hắn?"
"Không, tôi không có ý đó. Long tổng tôi không còn cách nào khác là giải thích quá nhiều ngôn ngữ chuyên mon với ngài nhưng ở lĩnh vực này, đây là chuyện thường gặp, cũng thường hay mắc sai lầm, mong ngài cho tôi một cơ hội."
"Ha ha, muốn có cơ hội sao? Vậy anh hãy đi nói chuyện với Ngự tổng, nếu như Ngự tổng gật đầu, tôi sẽ cho anh cơ hội."
"Điều này..." Vừa nhắc đến Ngự Ngạo Thiên, người này trong lòng không khỏi rụt rè, người Bác Sâm có ai không biết Ngự Ngạo Thiên chỉ nói một không hai, tìm hắn xin tha lỗi cũng như đi tìm cái chết."Tôi hiểu rồi, tôi sẽ tự động gửi đơn thôi việc lên nhân sự."
"Được, rất tốt, ra ngoài đi. Còn nữa, đóng cửa giúp ta." Long Diệp cũng không hổ là tên nham hiểm, từ đầu tới cuối đều mỉm cười, thật tình cũng không biết thủ đoạn của hắn là muôn hình vạn trạng.
"Alo, Ngạo Thiên." Giải quyết tên nhân viên kia xong, hắn trực tiếp gọi cho Ngự Ngạo Thiên."Người phụ trách hợp đồng này, tôi đã cho hắn nghỉ việc rồi."
"Được."
"Còn nữa... sơ hở trong hợp đồng này là ai đã phát hiện ra?" Long Diệp rất có hứng thú với chuyện này, vì sau khi Ngự Ngạo Thiên đã mang hợp đồng tới, hắn đã kiểm tra kỹ hai lần cũng không phát hiện ra vấn đề gì, mãi đến lần thứ ba mới phát hiện ra là có vấn đề, cũng không trách người chịu trách nhiệm làm hợp đồng không phát hiện ra vấn đề.
"Lạc Dao Dao đã phát hiện ra."
"Hả, chính là tiểu nha đầu kia sao, cô ta đúng là hiểu biết rất nhiều, thiếu nữ thiên tài lúc này rốt cục cũng đã thể hiện ra. Đúng rồi, chính là hợp đồng đó?"
"Phát hiện không sai... dù sao, mục đích của tôi cũng không phải là hợp đồng này." Dứt lời, Ngự Ngạo Thiên cúp máy...
← Ch. 083 | Ch. 085 → |