← Ch.073 | Ch.075 → |
"Em phải tự mình chăm sóc Nha Nha sao?"
Hắn có chút ngạc nhiên vì nếu không phải cô tự mình chăm sóc con thì sẽ không thể làm được những động tác thành thạo như thế được.
Cô ừ một tiếng:
"Từ ngày anh xảy ra chuyện, em liền tự mình chăm sóc con, vú em chỉ cần ban đêm đến cho bú hai lần là được."
Hắn nghe thế thì tự dưng lòng mình như thắt lại, nhìn nhìn cô mà không nói ra lời.
Sau khi dỗ cho Nha Nha ngủ say, cô mới cẩn thận để con bé nằm xuống giường.
Lục Sính lúc này mới kéo cô qua ngã vào lồng ngực mình, rồi dùng trán cọ cọ lên mặt cô.
"Đã vất vả cho em rồi."
Hắn thật không dám nghĩ tới, một thiên kim kiều nữ như cô lại có lúc phải tự mình cực khổ chăm sóc con cái như thế. Chuyện này thật sự đã vượt ra ngoài suy nghĩ của hắn.
Cô chỉ bĩu môi mà nói:
"Anh biết thì tốt rồi."
Lục Sính nhìn nhìn cô một hồi, tâm tư liền ngứa lên, dùng mặt mình cọ cọ trán rồi hôn hôn lên môi cô.
Hơi thở nam tính ập vào, làm cô bị cấm dục mấy tháng có chút chống đỡ không được. Miệng bị gặm cắn đến sinh đau, lưỡi thì bị hút đến tê dại.
Lục Sính từ lúc rời đi liền không chạm vào nữ nhân nào khác, nên chỉ mới hôn môi thôi mà dương vật đã ngạnh bang bang.
Hai người thở hồng hộc mà tách ra, Lục Sính cầm lấy tay cô đặt lên đũng quần của mình. Mùa hè nên ăn mặc rất mỏng, dương vật hắn lại lớn như thế, tay cô đặt lên liền cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng từ nơi đó truyền đến tay.
Đây là lần đầu tiên cô thực sự muốn cùng hắn làm tình, thật sự, lúc trước chưa bao giờ cô dám nghĩ tới loại ý tưởng này.
Cô liếm liếm khóe môi, tay cách quần hắn mà nhéo nhéo, nhanh giải khai khóa quần, tay nhỏ lần mò chui vào quần lót. Nắm lấy dương vật cực đại mà nóng bỏng ấy khiến tim cô không khỏi gia tốc mà đập nhanh.
Lúc này Lục Sính cũng tháo đai lưng, con quái vật khổng lồ liền bại lộ ở trong không khí. Cô liếc mắt nhìn một cái, khuôn mặt nhỏ liền bạo hồng.
Lúc này có một bàn tay chui vào trong áo cô cầm lấy một bên v*ú mà xoa nắn. Bị hắn xoa nắn như thế cô liền chịu đựng không nổi mà nhẹ giọng rên rỉ lên.
Lục Sính lúc này đã không còn kiên nhẫn được nữa mà đem cô ấn lên giường, đem quần áo cô thoát sạch đến bóng loáng.
Kiều suyễn kêu lên vài tiếng, giờ khắc này cô thực khát vọng cùng hắn giao hợp với nhau. Hắn sờ sờ thấy tiểu huyệt thấy nó đã ướt đẫm, liền nhìn chằm chằm.
Tiểu huy*t vẫn phấn phấn nộn nộn như cũ, ngón tay hắn chậm rãi cắm đi vào. Tuy rằng cô đã sinh qua hài tử, nhưng tiểu huyệt vẫn khẩn trí như lúc ban đầu.
Ngón tay hắn thọc vào rút ra vài cái liền cảm giác không thông thuận lắm, nên có chút ghét bỏ. Nhưng nếu không nhẫn nại khuếch trương trước thì lại sợ lúc đi vào cô sẽ bị xé rách mất.
Tiểu huyệt cô đã mấy tháng không bị xâm phạm, giờ phút này thình lình có dị vật tiến vào, nên có hơi khó chịu, nhưng được hắn xoa nắn không đến một hồi núm vú liền cứng rắn mà đứng lên.
Cô không chịu nổi ừm một tiếng, thân thể run rẩy lợi hại. Mới chỉ dùng một ngón tay đã có thể làm cô cao trào, lúc này dương vật hắn cũng đã nghẹn đến muốn nổ tung rồi
Đỡ dương vật nhắm ngay tiểu huyệt, đại dương vật từng chút từng chút một mà đè ép đi vào. Mới vào được một cái quy đầu, Nha Nha trên giường lại o oe trở mình.
Lục Sính liền cứng đờ người lại, còn cô thì nghe tiếng Nha Nha liền từ trong dục vọng của thân thể mà tỉnh táo lại.
"Anh rút ra trước đi, em đi xem Nha Nha đã."
Lúc dương vật được rút ra ngoài, liền lắc lư ngã trái ngã phải.
Cô nghiêng người ôm hài tử lên dỗ dành, còn Lục Sính thì nhìn cô một cái lại nhìn nhìn nhị ca của mình một cái, không nói nên lời.
Nha Nha có thể là bị tiếng oanh tạc lúc trước dọa cho giật mình, nên ngủ có chút không yên ổn.
Thấy con bé không o oe nữa cô định để để xuống thì con bé lại oe oe lên, lặp lại vài lần như thế nhưng cô cũng không giận.
Lúc này Lục Sính lại sáp lại gần, nằm ở phía sau lưng cô, giơ tay sờ sờ âm hộ đang lộ ra bên ngoài.
Cô vì đang dỗ con gái mà không dám rên rỉ một tiếng, hắn vuốt vuốt vài cái, dương vật liền cắm đi vào tiểu huyệt.
"Ân!!"
Tiểu huyệt hư không được lấp đầy, cô thật sự chịu không nổi "ân" một tiếng.
Lúc này Lục Sính nhẹ nhàng chuyển động ở bên trong, cô bị thao lộng mà gắt gao cắn môi.
Tiểu huyệt càng thao càng mượt mà, dần dần Lục Sính có chút khống chế không được muốn làm mạnh bạo hơn. Liền đứng dậy nhìn nhìn con gái, thấy bé đã ngủ say thì túm cô đi đến một bên.
Cô sợ Nha Nha tỉnh nên thường thường liếc mắt qua nhìn.
Lục Sính hôn môi cô, đem cô ôm lên.
"Anh điên rồi? Nha Nha tỉnh thì phải làm sao bây giờ?"
Cô nhìn ra mục đích của hắn liền kháng nghị một câu.
Lục Sính nhìn nhìn con rồi nói:
"Khóc vài tiếng thì cũng đâu có chết được, chứ lão tử đây mà nghẹn nữa thì sẽ chết đó!"
Hắn phân trần một câu rồi ôm cô đem đến phòng tắm, ấn lên bồn rửa tay rồi mạnh bạo mà thao làm.
← Ch. 073 | Ch. 075 → |