Cảm thấy cô quá không trải qua thao
← Ch.019 | Ch.021 → |
===================================
Edit: nacapuu
020. Cảm thấy cô quá không trải qua thao (H)
Không một chút thương tiếc, đại dương v*t thọc đi vào, trong nháy mắt làm Tô Tịch Nhan gào lên.
dương v*t vừa dài lại thô, tiểu huyệt đều bị xé rách, bằng không sẽ không ra nhiều máu như vậy.
Từng cái chọc vào rút ra, từng giọt máu rơi xuống, Tô Tịch Nhan thân thể mềm xuống dưới, dần dần mất đi thanh âm.
Lục Sính biết cô lại hôn mê bất tỉnh, đột nhiên dừng lại, nhìn xem chỗ hai người dán cùng chỗ.
Có điểm không đành lòng, nhưng lần này không thao mở, về sau cô còn sẽ chịu tội.
Lại nhìn nhìn bả vai của chính mình, thực hảo, mềm lòng cái gì chứ, đều đi gặp quỷ đi.
Lục Sính dùng đại dương v*t của mình hung hăng mân mê tiểu huyệt Tô Tịch Nhan, thẳng đến lại lần nữa đem cô thao tỉnh.
"Lục Sính, em không được, thật sự không được, cầu anh dừng lại đi."
Lục Sính thật sự dừng, thở hổn hển như trâu: "Em kiên trì một chút, lập tức liền xong việc."
Tô Tịch Nhan quỳ dẩu lắc đầu, khóc sướt mướt:
"Thật sự không được, anh sẽ thao chết em a."
Lúc này đã qua đi một giờ.
Lục Sính nhấp miệng, nhìn phần lưng bóng loáng của cô, đột nhiên thao lộng lên.
- --------
====================
- --------
Tô Tịch Nhan thiếu chút nữa không bị đâm bay, lại qua năm sáu phút hắn mới bắn.
Trên đùi đỏ tươi một mảnh, thoạt nhìn thập phần dọa người.
Lục Sính đem cô ôm lên, hai người đi phòng tắm.
Máu bị rửa sạch sẽ, tiểu huyệt đều thành bánh kẹp thịt.
Sưng đỏ bất kham, tầng ngoài da thịt sung huyết lợi hại.
Lục Sính nhìn cô một cái, trong lòng rất là ghét bỏ, cảm thấy cô quá không trải qua thao.
Trở lại trên giường, lột tiểu huyệt ra nhìn nhìn, động vào một chút tiểu huyệt liền nóng rát, . đau đến chết tâm.
Tô Tịch Nhan bị dọa cho mặt mũi trắng bệch, thực sự sợ hắn lại thao chính mình một lần nữa.
Rên rỉ nói không cần, Lục Sính ngẩng đầu nhìn cô: "Anh không có làm!"
Tô Tịch Nhan ủy khuất bĩu môi, muốn khóc lại không dám khóc.
Lục Sính trừng cô, xuống đất mang tới một hộp thuốc bột, Tô Tịch Nhan cũng không biết là gì, cũng không dám hỏi.
Thuốc bột bôi vào trong nháy mắt, Tô Tịch Nhan phát hiện mình không đau đớn như trước nữa, ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn.
Đừng xem thường cái hộp thuốc bột nhỏ xíu này, đây là Lục Sính dùng một ngàn đại dương mua tới a.
Đây là hắn chuẩn bị cho riêng cô, chính là sợ mình đem cô thao phế đi.
?))Lục linh bảy cửu sẹo võ y sẹo cửu:
Sự thật chứng minh, Lục Sính đúng là cái có dự kiến trước người.
Nhìn cô không còn rên rỉ như trước nữa liền biết dược này dùng được, hắn cảm thấy lần này tiêu tiền thực đáng giá.
Ngón tay cắm vào tiểu huyệt thọc vào rút ra, làm cho Tô Tịch Nhan thực không thoải mái.
Bôi thuốc xong, dương v*t hắn lại ngạnh.
Tô Tịch Nhan run sợ lợi hại: "Không cần!"
Lục Sính cười khẽ, Tô Tịch Nhan ngoan ngoãn ngậm miệng.
Quy đầu đè ép vào tiểu huyệt, lần này cô không cảm thấy một chút đau đớn.
Lục Sính lưu ý tới phản ứng của cô, thấy không có gì không khoẻ lúc này mới động lên.
Làm mới vài cái lại cô lại bắt đầu chảy máu, Lục Sính bị buộc bất đắc dĩ rút dương v*t ra.
Tô Tịch Nhan nhìn hắn lấy dương v*t toàn máu ra, trong lòng hụt hẫng.
Chính mình đều như vậy, hắn cư nhiên còn không buông tha cho.
Hốc mắt đỏ lên, Tô Tịch Nhan khóc.
Lục Sính vô ngữ, ôm cô đi phòng tắm.
Trở về lại bôi thuốc, lúc này Lục Sính đụng vào cô nữa.
Một đêm lặng yên xẹt qua, sáng sớm chưa đợi Tô Tịch Nhan mở to mắt, Lục Sính liền ở trên người cô khắp nơi đốt lửa.
Bị bắt mở mắt, Tô Tịch Nhan thật muốn một chân đá bay hắn đi.
Hắn cũng mặc kệ cô có nguyện ý hay không, dương v*t chậm rãi cắm đi vào.
Tô Tịch Nhan a một tiếng, tiểu huyệt bị căng ra nháy mắt cô đau đến tận tâm.
Lục Sính nhấp miệng, dương v*t ở tiểu huyệt ra ra vào vào, thực mau Tô Tịch Nhan liền thích ứng.
Bạch bạch bạch tiếng đánh không ngừng vang lên, Tô Tịch Nhan không ngừng rên tới.
Chỗ giao hợp đều là d*m thủy, chưa thao lộng vài cái liền đem Tô Tịch Nhan thao phun.
"A, quá nhanh, anh chậm một chút......"
Tô Tịch Nhan bị thao rên rỉ đứt quãng, cô cảm thấy Lục Sính như là muốn thao chết chính mình vậy!
"A!! A!! Em cầu anh chậm một chút......"
Ngày hôm qua mới vừa bị khai bao, sáng nay liền cho cô tới cái mưa rền gió dữ.
╔════════════════
╚════════════════
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
← Ch. 019 | Ch. 021 → |