Quả nhiên đoán đúng rồi!
← Ch.241 | Ch.243 → |
Đồ nhắm rượu? Da đầu Koinu run lên, tuy nhiên xem thái độ kia của Thường Nhạc, hiển nhiên là không muốn Ichiro trì hoãn, nghĩ lại, dựa vào thực lực của hội Hắc Long, chỉ cần không biến Ichiro thành tàn phế thì cũng không có việc gì to tát cả.
Nghĩ tới đây, tâm trạng Koinu dần dần bình tĩnh lại, đi một bước tính một bước vậy.
Tuy nhiên, Thường Nhạc không rời đi, hắn đi thẳng về phía trước, tiểu mỹ nữ ngày càng căng thẳng nhìn Ichiro nói: - Cha, cứu con!
- Cha?
Thường Nhạc kinh ngạc, tên Ichiro kia mà lại có thể sinh ra mỹ nữ như vậy? Có phải đột biến gen không? Hay là con của vợ lão với người đàn ông khác?
Ichiro hiện giờ đến bản thân mình còn khó bảo toàn, còn cứu ai được nữa. Tuy nhiên, sắc mặt lão rất bình tĩnh, dù sao cũng đã từng gặp qua những nhân vật to lớn khác, lão lạnh lùng nhìn Thường Nhạc, nói: - Người Trung Quốc, đây không phải nơi cậu có thể làm bừa.
Thường Nhạc căn bản cũng không để ý tới lão, hắn đi tới trước mặt tiểu mỹ nữ, ôn hòa cười nói: - Nói cho tôi biết, tên em là gì?
Tiểu mỹ nữ khiếp đảm nhìn Thường Nhạc, trong đôi mắt tràn đầy vẻ trốn tránh.
- Nếu em không nói, tôi sẽ cởi sạch quần áo của em ngay lập tức. Trên mặt Thường Nhạc vẫn duy trì nụ cười, tuy nhiên nụ cười này có chút tà ác, có chút không cho người khác cân nhắc.
- Tôi... Thân hình mềm mại của tiểu mỹ nữ run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy nói: - Tôi là Mako!
- Sadako?
Thường Nhạc kỳ quái nhìn tiểu mỹ nữ, sau đó lập tức mỉm cười nói: - Không cần biết cô tên gì, tới lúc lên giường thì đều như nhau cả, ha ha. Bảo bối, chúng ta đi thôi!
Tiểu mỹ nữ còn chưa kịp phản ứng đã bị Thường Nhạc bế lên, đi về phía chiếc xe.
Koinu nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng hơi khẽ động, là người không ai là không có khuyết điểm, Thường Nhạc nhìn thấy mỹ nữ đều không buông tha, hoàn toàn bộc lộ bản tính háo sắc của hắn, chỉ cần mình nắm giữ tốt, gã tin tưởng quan hệ giữa gã và Thường Nhạc sẽ ngày càng tốt đẹp.
Thần sắc biến đổi của Koinu hoàn toàn bị Thường Nhạc thấy được. Khóe miệng hắn lộ ra nét cười tà, bất luận ai coi thường người của chính mình, sẽ phải trả giá thê thảm và nghiêm trọng.
Thường Nhạc vừa lên xe đã đưa tay mò tới bộ ngực của tiểu mỹ nữ.
- A!
- Móa!
Hắn chỉ vừa sờ, cô đã bắt đầu rên rỉ, hiển nhiên cũng là một tiểu dâm phụ, haizz, muốn tìm được một trinh nữ ở Nhật Bản thật khó khăn, thoạt nhìn là tiểu mỹ nữ thuần khiết, hóa ra đều không phải hàng nguyên đai nguyên kiện.
Nếu như vây, Thường Nhạc cũng trực tiếp cởi bỏ mặt nạ nhã nhặn. - Tiểu bảo bối, chúng ta trực tiếp tới đi, tự em cởi quần áo đi! Nói xong, Thường Nhạc tà ác nhìn về phía Thực Tử.
- Sao lại vậy? Anh muốn cởi quần áo của tôi thì tự anh tới cởi. Sao tôi lại phải tự mình cởi? Thần sắc Mako có vài phần ngoan cường.
- Không tại sao cả, chỉ là muốn tăng thêm chút thú vị thôi, cô càng mạnh mẽ, càng có bộ dáng không thể xâm phạm được thì tôi càng muốn nhục nhã cô, bảo bối, cởi đi!
Mako cũng hiểu rõ, nếu có thể lựa chọn, cô tuyệt đối sẽ lựa chọn bị Thường Nhạc mạnh mẽ xé rách quần áo, như vậy, những việc sau đó cũng sẽ hợp lẽ hơn nhiều.
- Nếu em không tự cởi ra, tôi sẽ trực tiếp xử lý anh trai em! Trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý tưởng, không kìm nổi bật ra.
- Tôi cởi, tôi cởi... Anh hãy buông tha cho anh trai tôi! Nghe được câu này, thân hình Makorun rẩy.
- Móa, quả nhiên đã đoán đúng. Ở Nhật Bản rất thịnh hành loạn luân, mà Thường Nhạc đoán Mako và anh trai cô ta có một chân, không nghĩ tới quả nhiên là như vậy.
- Ha ha, một lời đã định, nhưng trược tiên em hãy cởi sạch quần áo đi! Thường Nhạc lộ ra nụ cười của kẻ chiến thắng.
Mako cắn răng, giơ tay nắm lấy đuôi áo bó sát người của mình, sau đó chậm rãi kéo lên. Đường cong thắt lưng duyên dáng mà tinh tế, phần bụng rắn chắc mà trơn trượt, bộ ngực phấn lam, từng cái từng cái lộ ra trước mắt.
Sau khi cởi xong áo, cô lập tức cảm nhận được ánh mắt sáng ngời, đầy tính xâm chiếm từ phía trước chiếu tới.
- Ha ha, rất khỏe mạnh, làn da màu nâu nhạt, trên bụng một chút sẹo lồi, rạn cơ đều không có, xem ra vô cùng rắn chắc.
Đúng vậy, Mako chăm chỉ vận động, hơn nữa rất yêu thích bơi lội, vì vậy có làn da màu đồng cổ xinh đẹp, hơn nữa cô cũng biết cân đối giữa việc ăn uống và nghỉ ngơi điều độ.
Khiến cho thân thể của cô luôn duy trì ở một mức độ nhất định, làn da càng ngày càng như da trẻ con, mềm mại, nhìn tới da thịt trơn bóng không chút tỳ vết kia liền khiến trong đầu người khác nổi lên ý nghĩ muốn hôn cô.
- Tiếp tục đi, còn chờ gì nữa! Thường Nhạc tiếp tục cười tà nói.
Mako vẻ mặt không tình nguyện, từ từ cởi nút quần, sau đó cả chiếc quần từ từ tụt xuống dưới chân.
- Chân rất dài, hơn nữa gầy béo vừa phải, thật sự là người mẫu chuyên nghiệp cũng không hơn được! Thường Nhạc không kìm nổi ca ngợi, thật không ngờ chân của tiểu mỹ nữ thật kinh tâm động phách, nếu dài lời mà nói, thì đơn giản là...
Tuy nhiên, Mako một chút cũng không để vào tai, hiện tại cả người cô đều cảm thấy thẹn thùng.
Kể từ khi ra đời tới nay, đây là lần đầu tiên cô cởi quần áo trước mặt người xa lạ, cảm giác ngượng ngùng mãnh liệt, khiến gương mặt cô nóng như phát sốt.
- Sao vậy? Tiếp tục cởi đi!
Dục vọng của Thường Nhạc ngày càng bị kích thích, hắn thúc giục nói.
Nhưng hiện tại toàn thân Mako chỉ còn lại áo ngực và quần lót mà thôi. Nếu còn tiếp tục cởi nữa thì cả bộ phận tư mật, bí ẩn chặt chẽ của phụ nữ đều sẽ lộ ra trước mặt người phía trước.
- Thật là không dứt khoát!
Thường Nhạc hơi nhíu mày, Koinu ngồi trước mặt không ngờ đưa tới một cây roi da, Thường Nhạc sửng sốt, sau đó lập tức cười với vẻ nghiền ngẫm.
Mako khẩn trương nhìn Thường Nhạc, hiển nhiên, bộ roi này cô đã từng dùng qua, sau đó chỉ thấy Thường Nhạc giơ tay lên, bên đùi trái của cô lập tức cảm thấy một trận đau đớn bỏng rát!
- Ba!
- A!
- Ba!
- Ô, anh trai, cứu em. Tôi van anh, mau dừng tay!
Bởi vì lần trước đã làm với Sakata, hôm qua lại dùng với Fukada, do đó Thường Nhạc vô cùng tâm đắc với việc chơi roi da, động tác vung roi vừa nhanh vừa chuẩn, chỉ trong giây lát, hai bên đùi của Mako đã trúng đòn.
Một roi này làm cô vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, còn đau hơn so với anh trai cô đánh, khiến cô ngây ngẩn cả người.
Trong tay Thường Nhạc là roi da cao cấp dùng da cứng chế tạo, là do Koinu tỉ mỉ làm ra, dù là phụ nữ đã có kinh nghiệm bị đánh mắng cũng không dễ gì chịu được, huống chi là một tiểu mỹ nữ như vậy.
Chỉ thấy trên đôi chân màu lúa mì trơn mịn không chút tì vết nào xuất hiện một vết roi màu đỏ thẫm, đồng thời cơn đau thấu xương cũng khiến cô thốt ra tiếng kêu thống khổ.
Thường Nhạc càng hứng thú, nói: - Đây là dụng cụ để tôi dạy dỗ con cừu nhỏ không biết nghe lời. Tình nô, nhìn đây!
- Đừng, đừng đánh nữa, tôi cởi! Nhìn thấy cây roi da màu đen kia, toàn thân Mako run rẩy, cắn môi dưới, đưa hai tay về phía sau, cởi nút thắt áo ngực.
Sau đó, cô từng chút từng chút một đặt tay phải đặt ở trên ngực, tay trái cởi lỏng áo ngực ra, lại xoay người để nó xuống.
Nhìn thấy nàng vẫn dùng tay che ngực, Thường Nhạc không hài lòng, tay cầm roi da giơ lên.
- Tình nô, em lấy tay che như vậy, tôi làm sao nhìn thấy được!
- Ba!
- Ô!
Vô tình, mạnh mẽ vung lên, vết roi đỏ thẫm lập tức hiện ra trên cánh tay ngọc ngà mảnh khảnh. Xương cốt đau đớn khiến Mako không thể không lập tức buông tay, nửa người trên củacô lập tức không có gì che đậy.
- Không tồi!
Thường Nhạc bị cảnh đẹp trước mắt làm cho kinh sợ.
Vừa rồi khi còn mặc quần áo đã nhận thấy ngực thật là lớn, bây giờ quả nhiên vượt trội hơn người, cỡ chừng 36~... không, khả năng lớn hơn cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Càng khó có được là ngực cô tuy lớn, lại không hề bị sệ xuống, quả nhiên là thanh xuân vô địch!
Rõ ràng màu da trên ngực Mako sáng hơn các bộ phận khác trên cơ thể, khiến cho đôi nhũ phong hiện lên càng rõ vẻ thanh xuân, tươi đẹp của nó, giống hai búp măng vững vàng hướng về phía trước, dường như lực hút cũng không có bất kỳ tác động gì tới chúng.
- Ồ... không cần bộ ngực lớn như vậy cũng đã đủ đầy đặn rồi, hơn nữa hình dạng cũng vô cùng tốt... Diện tích quầng vú cũng khá lớn, hơn nữa từng lỗ chân lông trên bề mặt dựng đứng, thực là dâm đãng!
Thường Nhạc bình luận về cơ thể của cô khiến Mako vốn đã xấu hổ lại càng thêm xấu hổ hơn.
Chính xác, diện tích quầng vú của cô lớn hơn so với bình thường, nhưng may mắn là không bị thâm, mà là màu hồng vô cùng nhẵn nhụi, mềm mại, và toàn nhũ phiên đều mở ra tự nhiên, thêm nữa bởi vì kinh hoàng và cảm thấy xấu hổ mà chân long hơi dựng lên, nổi lên hai viên bi nhỏ, so với người khác, Mako trời sinh có sức hấp dẫn, thoạt nhìn khiến nhiều người mê đắm.
- Được rồi, chỉ còn một cái quần nhỏ nữa thôi, cô còn chờ gì nữa?
Trong lòng Mako biết, hôm nay cô không có cách nào trốn thoát, cô dùng hai tay kéo hai đầu chiếc quần lót màu da, sau đó từ từ cúi xuống, cởi nó ra, cuối cùng cô trở về trạng thái như trẻ con mới sinh, hoàn toàn không có gì che lấp.
Ở giữa hai chân là một thảo nguyên hoa cỏ mềm mại hình tam giác, nơi đó thoạt nhìn thần bí như vậy khiến người ta không khỏi muốn tìm tòi, khám phá điều huyền bí bên trong nó...
Koinu tuy rằng rất muốn xem cuộc biểu diễn này một chút, nhưng lý trí nói cho gã biết, nếu làm như vậy Thường Nhạc sẽ rất không vui, gã chậm rãi nhắm hai mắt lại, mà khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười tà ác.
Bắt đầu tiến hành vận động trên xe, hắn hiểu được rằng đây mới chỉ là sự bắt đầu, ở thủ đô dâm loạn này của Nhật Bản, bất kể hắn có làm như thế nào, đều không hề trái với thông lệ.
Thường Nhạc ở trên xe làm chuyện đó, nhóm Koinu ở một bên chịu đựng, mãi cho tới khi Mako cuối cùng phát ra một tiếng thét chói tai, thân thể Koinu cũng đồng thời run rẩy.
- Thật sự thích!
Thường Nhạc duỗi người một chút, haizz, làm với tiểu mỹ nữ dâm dãng đã sướng thế này rồi, nếu có cơ hội cùng với Công chúa còn là xử nữ kia, chắc chắn tư vị sẽ càng tốt hơn
← Ch. 241 | Ch. 243 → |