← Ch.10 | Ch.12 → |
Về phần kiếm tiền, e rằng không có mấy người giống như nhóm kẻ ngốc hôm nay, một ngày làm ăn được hai đơn hàng cũng là trùng hợp, về sau độ khó nhiệm vụ tăng lên, bản thân có thể thăng cấp hay không cũng không nói trước được.
Thời Miên đang nghĩ đến những chuyện này, trí não đột nhiên vang lên.
[Dịch dinh dưỡng bạn đặt mua đã được giao hàng thành công, vui lòng kiểm tra kịp thời.
]
Thời Miên hoàn hồn, xoa xoa cái bụng đã bắt đầu kêu réo, mở cửa đi ra ngoài lấy.
Sự khác biệt lớn nhất giữa nơi này với nơi cô ở kiếp trước có lẽ là thói quen sinh hoạt, nhịp sống nhanh, giao tiếp giữa người với người ngày càng ít, chuyển phát nhanh sẽ được giao đến tủ đựng đồ trước cửa, người máy giao hàng thường sẽ không dừng lại.
Thời Miên ra ngoài mới phát hiện trước cửa có một thanh niên 16 17 tuổi, tay cầm thùng chuyển phát nhanh.
Thời Miên ngẩn người, phí vận chuyển do con người thực hiện gấp mấy chục lần robot, số tiền mình bỏ ra còn không đủ một lần vận chuyển này, bên bán làm vậy thật sự có lời sao?
"Tiểu thư Thời Miên phải không ạ? Đồ của cô đây.
"
"À, được.
" Thời Miên hoàn hồn, dùng trí não của mình xác nhận với đối phương, sau khi ký nhận thành công thì nhận lấy thùng hàng.
Mười bình dinh dưỡng thông thường không nặng lắm, Thời Miên nói lời cảm ơn, đóng cửa lại.
Thời Miên không biết là sau khi cô đóng cửa, người bên ngoài còn đứng đó hồi lâu mới rời đi.
Về đến nhà, việc đầu tiên là bóc thùng hàng, cho dù đã sống lại một đời thì Thời Miên vẫn luôn thích thú với việc bóc hàng.
Chỉ là thùng hàng khác với kiếp trước, hoàn toàn làm từ vật liệu thân thiện với môi trường, mở ra là mười một bình dinh dưỡng xếp ngay ngắn, Thời Miên lấy một bình ngậm vào miệng, mười bình còn lại cho vào tủ lạnh bảo quản.
Vừa uống xong dinh dưỡng, Thời Miên còn chưa kịp dọn dẹp nhà cửa thì lại nghe thấy giọng nói của trí não.
[Thông báo trò chơi: Người chơi Vô Triều Vô Mộ thân mến, bạn nhận được một tin nhắn riêng, có thể đăng nhập trò chơi để xem, cũng có thể trả lời trực tiếp qua tin nhắn này.
]
Thời Miên không định đăng nhập trò chơi nữa, trực tiếp mở tin nhắn riêng, phát hiện người gửi là Hãn Thanh Nhất Phiến - người đã đặc biệt chiếu cố việc buôn bán của cô.
[Hãn Thanh: Đại lão có ở đây không? Để lại thông tin liên hệ của cô đi, ngày mai chúng tôi muốn đăng nhập game cùng khung giờ với cô.
]
Thời Miên suy nghĩ một chút, thời gian chơi game ngày mai là sáu tiếng, xác suất hai người gặp nhau không lớn, hẹn trước thời gian có thể kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng Thời Miên không định cho phương thức liên lạc, game là game, cuộc sống là cuộc sống, Thời Miên không định lẫn lộn hai thứ này.
← Ch. 10 | Ch. 12 → |